Hùng Ca Mạt Thế

Chương 28: Dọn đến căn cứ




Ba giờ sáng.
Đám người Chu Phong còn đang chìm trong mộng. Kha Hùng đã trở ra từ không gian phật ngọc, mạnh mẽ đánh thức từng gian phòng.
Mười lăm phút sau. Một nhóm năm người mặc trang phục vận động, tập trung đầy đủ trong hoa viên của biệt thự. Mà đối diện với họ, chính là một đống sắt được tạo hình để có thể ôm sát vào chân.
- Mang cái này lên, chạy mười vòng xung quanh biệt thự.
Chu Phong cùng đám người Tiểu An: “…”
Kha Hùng thấy bọn họ ngẩn người, cũng chẳng nói gì. Hắn ngồi xuống, tự mình chọn lấy hai miếng sắt to nhất, mang vào chân.
Quách Vũ vội vã chọn mấy miếng sắt to thứ hai. Chu Phong và hai cô gái còn lại cũng tranh thủ thời gian, học theo động tác của Kha Hùng mà lấy miếng sắt buộc vào đôi chân thon dài, xinh đẹp.
Kha ảnh đế thấy họ biết tự giác như thế, khẽ cười. Mấy tháng nay, toàn bộ nước uống trong biệt thự đều bị hắn âm thầm thay bằng nước suối trong không gian. Về thể chất, nhóm người Chu Phong đều có sự thay đổi. Chỉ là bọn họ còn chưa nhận ra. Giờ, phải đeo mấy miếng sắt này để rèn tốc độ.
Nhìn thì có vẻ ghê gớm. Nhưng Kha Hùng tin tưởng. Bọn họ có thể chịu đựng và nhanh chóng thích nghi.
Sau khi chuẩn bị sẵn sàng, mỗi người mang theo một bình nước suối, dưới sự dẫn đầu của Kha Hùng bắt đầu di chuyển ra cổng, tập chạy. Có điều, so với Kha đại boss, động tác mây trôi nước chảy, vẻ mặt tự nhiên. Mấy người kia, vẻ mặt nhăn nhó, đỏ hồng, bộ dáng vô cùng chật vật.
Vì mục tiêu được sống, không ai than thở. Ngay cả Quách Ngữ cũng vừa quệt mồ hôi, vừa nhấc chân bước tới. Hai miếng sắt trên người cô nhóc là nhẹ nhất. Nhưng mỗi bên cũng phải năm kí lô gam. Nếu chỉ đi vài bước thì không sao. Còn chạy cự ly dài…. Haha. Nếu là người thường, đã sớm đầu hàng, bỏ cuộc.
Trần Tiểu An cố gắng quên đi cảm giác nặng như chì trên chân, bặm môi, đuổi theo bóng dáng của Quách Vũ, Tiểu Phong. Thỉnh thoảng, vẫn nhìn về phía Hùng Ca bằng ánh mắt sùng bái, hâm mộ. Đổi lại, Kha ảnh đế cũng vứt cho cô đôi mị nhãn, tình ý như tơ.
- Móa, vừa bị hành hạ về thể xác, vừa bị hành hạ về tinh thần. Bị phát thức ăn cho chó trong hoàn cảnh này, nuốt sao trôi a?
Chu Phong rơi lệ. Cảm thương cho số kiếp cẩu độc thân không người thấu hiểu.
Quách Vũ im lặng bên cạnh, nhưng trong lòng hắn, lại hô to khẩu hiệu “Tinh thần của trợ lý Chu bất diệt!” một nghìn lần.
Suốt một tuần sau đó, cả năm người đều chỉ “tập chạy”. Kha Hùng dựa vào thực lực của họ mà thay đổi trọng lượng mấy miếng sắt. Bản thân hắn, mỗi bên chân đeo năm mươi kg. Mỗi chân Quách Vũ, Tiểu Phong là hai mươi lăm kg. Mỗi chân của Trần Tiểu An là hai mươi kg. Cuối cùng là Quách Ngữ, mỗi bên chân mang theo miếng sắt có khối lượng mười lăm ki lô gam.
Ngày đầu tập luyện, chân ai cũng bầm tím, sưng to. Nhưng dần về sau. Mỗi người đều đã quen. Cảm thấy hành động cũng không còn bó buộc, mất tự nhiên như trước. Cứ tưởng đâu huấn luyện ma quỷ tới đây chấm dứt. Nhưng ai ngờ, Kha Hùng lại tặng thêm mỗi người một bộ trang bị bằng sắt trên cổ tay.
Bốn người Tiểu An, trực tiếp quỳ lạy. Thì ra, Huấn luyện ma quỷ, chỉ mới thật sự bắt đầu.
………………………………………………………………………
Thời gian vùn vụt trôi qua. Chớp mắt. Đã vào tháng bảy. Khí trời càng lúc càng nóng bức, nực nội.
Căn cứ tại thành phố E vẫn đang ráo riết xây dựng. Mà tại biệt thự của Kha Hùng trong khu Thiên Thảo, nhóm người Chu Phong, dưới sự hỗ trợ của Kha Hùng và Nguyễn Hạ, đã bước vào giai đoạn huấn luyện thứ hai – Huấn luyện dành riêng cho bộ đặc chủng.
Nguyễn Hạ sau khi suy nghĩ thật kỹ thì quyết định, tin tưởng “điềm báo về mạt thế” của huynh đệ. Mặc dù không thể lan truyền lung tung, nhưng lại âm thầm hành động. Một mặt, cho mấy huynh đệ thân thiết chuẩn bị gom góp lương thực, vật tư. Mặt khác, cũng vì bọn họ mà tăng cường huấn luyện, cường độ phải gấp ba lần.
Thỉnh thoảng, hắn tranh thủ mấy ngày nghỉ, chạy tới thành phố A. Đợi đến lúc thấy Kha Hùng đem mấy vị trợ lý của mình, hành hạ lên bờ xuống ruộng, thì chỉ có thể lắc đầu, ngao ngán thở dài.
- Quá biến thái. Kha Hùng. Anh càng ngày càng thấy cậu đáng sợ. Nhìn xem, hoa cúc trắng của cậu đã bị ngược thành cái bộ dạng gì?
- Tất cả cũng chỉ vì sống tốt.
Phải, mục đích của hắn trong mạt thế, không gì khác ngoài hai chữ “sống tốt”. Chỉ có “sống tốt”, mới có thể bảo vệ những người bên cạnh, mới có thể tạo phước cho chúng sinh. Dù là Mẫu Đơn hay hay hoa Cúc, chỉ xinh đẹp mà không có khả năng tự bảo vệ, thì có ích gì?
Nguyễn Hạ im lặng, không phủ nhận những gì Kha Hùng nói. Hắn có cả một đội quân. Người nào người nấy được huấn luyện chính quy, súng ống, đạn dược đều trang bị đầy đủ. Còn dân thường, tay không tất sắt. Nếu không cố gắng, tương lai, ngay cả chuyện “được sống” cũng là một hạnh phúc, là mơ ước quá đỗi lớn lao.
Thật ra, Nguyễn Hạ còn chưa biết, hiện tại, vũ khí và lương thực mà Kha Hùng chuẩn bị đều đã vượt quá sự tưởng tượng của hắn. Thậm chí, Nguyễn thiếu tướng còn nghĩ, đến lúc mạt thế, nhất định phải đưa hết mấy người này về bảo vệ với cánh chim to lớn của quân đội mình.
Chỉ là, khi Nguyễn Hạ mang ý định nói ra với Kha Hùng. Kha ảnh đế nhoẻn miệng cười, hàm ý sâu xa không rõ.
…………………………………………………………………………
Đầu tháng mười. Kha Hùng nhận được tin tức của Phương Thúc Mạnh. Phim trường bên kia đều đã xây dựng tốt theo kế hoạch. Hắn bắt đầu cho mọi người thu xếp hành trang, chuyển đến căn cứ mới.
Tiểu Chu có xe riêng, chở theo hai anh em Quách Vũ đi trước.
Kha Hùng chờ cho Tiểu An cài chắc dây an toàn, ngồi trên ghế lái phụ, liền nói bản thân quên đồ. Hắn nhanh chóng lủi vào trong, thu tất cả mọi thứ có thể mang đi được vào Phật Ngọc không gian.
Một khắc sau, hắn lững lững đi ra. Trên tay là hai chai Whisky thượng hạng.
Trần Tiểu An: “…”
Hai người nhìn lại căn biệt thự lần cuối. Sau đó, chiếc Hummer nhanh chóng xuất phát, hướng thẳng đến thành phố E.
………………………………………………………………………
Vừa đi vừa nghỉ, đoàn người của Kha Hùng, mất hai ngày đã đến được căn cứ. Đợi cho Kha Hùng cùng Phương Thúc Mạnh bàn giao đâu vào đấy. Nhóm người Chu Phong mới mang hành lý vào tòa nhà lớn. So với lần trước họ ghé qua còn chưa xây dựng xong, lần này, trụ sở chỉ huy đúng là làm cho cả đám trố mắt kinh ngạc.
Tòa nhà lớn có bốn tầng.
Tầng một là đại sảnh lớn và nhà bếp.
Tầng hai là Phòng hội nghị.
Tầng ba phòng khách nhỏ và vài căn phòng ngủ.
Tầng bốn cũng có phòng khách, phòng ngủ. Nhưng thiết kế đặc biệt sang chảnh. Vừa nhìn đã biết, đây là địa bàn đã được đóng dấu của ảnh đế đại nhân.
Ngoài ra, ban công trên sân thượng có bồn nước thật to, thiết kế chống úng, chống ngập, bao bọc hoàn toàn bên trong kính cường lực. Chỉ cần nhìn thôi cũng đủ biết. Tương lai, sẽ là hoa viên của cả trụ sở chỉ huy này.
Kha Hùng chọn căn phòng lớn nhất tại lầu bốn. Trần Tiểu An được bố trí ở phòng kế bên.
Chu Phong và Quách Vũ, Quách Ngữ, mỗi người đều chọn một phòng riêng tại lầu ba.
Hai chiếc xe cũng có nhà xe riêng, xây dựng cạnh bên Trụ sở chỉ huy, có cửa thông vào đại sảnh.
Tòa nhà thứ hai tại căn cứ thì nằm gần cổng vào ra, chỉ có một nhà xe và ba tầng lầu rất rộng.
Tầng một thiết kế như khu hành chính, dùng để đăng ký lí lịch người xuất nhập.
Tầng hai là đại sảnh. Đây là nơi Kha Hùng chuẩn bị cho các dị năng giả giao nhận nhiệm vụ.
Tầng ba là trung tâm mua sắm, trao đổi vật tư.
Trước mắt, căn cứ này, ngoại trừ tường thành với cổng vào, hai chốt canh hai bên và hai tòa lầu. Còn lại, cũng chỉ mấy bồn nước thật lớn ở bốn phía xung quanh và vùng đất hoang bạc màu, tô thêm cho nơi này vẻ hoang sơ, giản dị.
Kha Hùng đảo mắt nhìn một vòng toàn bộ căn cứ, hài lòng nở nụ cười:
- “Đây mới chỉ là bước đầu. Về sau, với sự gia nhập của các dị năng giả, nơi này sẽ càng lúc càng sầm uất, xanh tươi, náo nhiệt.
Dị năng hệ Kim có thể cường hóa tường thành, xây nhà, dựng phòng ở.
Dị năng hệ Thổ có thể tạo ra đất đai trồng trọt.
Dị năng hệ Mộc gieo trồng hoa quả, lương thực.
Dị năng hệ Thủy đảm bảo nguồn nước dồi dào.
Dị năng hệ Hỏa thì cung cấp lửa.
Dị năng hệ Quang cung cấp ánh sáng.
Dị năng hệ Lôi cung cấp điện.
Bên cạnh đó, bọ họ còn là lực lượng chiến đấu, bảo vệ căn cứ, tiêu diệt Zoombie”.
- Hùng ca. Ngoài những thuộc tính này, còn có thuộc tính khác không?
- Có chứ. Dị năng không gian, có thể tùy ý thu tập, cất giữ vật tư mang theo bên cạnh. Dị năng tinh thần, có thể điều khiển, khống chế tang thi. Dị năng lực lượng, giống như dũng sĩ Hecquyn trong thần thoại. Dị năng Trị liệu – dùng để chữa trị thương tích. Dị năng tốc độ, chuyên viên liên lạc, cũng là chiêu bài đắc lực để “câu dẫn” kẻ thù…
Kha Hùng không hề giấu diếm. Mang tất cả những gì mình biết, kể lại với đồng bọn. Kiếp trước. Hắn là dị năng hệ lôi. Trần Tiểu An là dị năng hệ thủy. Quách Vũ là dị năng hệ lực lượng. Kiếp này, bởi vì hắn sống lại, có nhiều việc thay đổi. Năm người bọn họ lại được nước suối trong không gian cải tạo tinh thần và thể chất. Ai biết, có thể thức tỉnh dị năng khác hay không?
Hiệu ứng cánh bướm, không thể xem thường.
Bởi vì căn cứ được xây dựng tại nơi hẻo lánh nhất của thành phố E. Bình thường, cũng không có kẻ lạ mặt nào xuất hiện. Cả nhóm người nhờ đó mà an tâm, điên cuồng luyện tập.
Mặc kệ thế gian bên ngoài mỗi ngày đều thay đổi. Mặc kệ giới truyền thông vì sự biến mất của Kha ảnh đế mà náo động. Cũng mặc kệ tin tức Đỗ Thế Hào và Hoàng Nhược Hi, Tóc Húi Cua mỗi ngày đều lên Hot Search với câu chuyện tình tay ba đầy cẩu huyết của họ… Một nhóm bốn người Chu Phong đang dần dần tiến đến mục tiêu, hoàn thành huấn luyện, nhận “giấy tốt nghiệp” từ vị ảnh đế nhà mình.
…………………………………………………………………………..

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.