Thải Thải nhìn lên, vừa lau nước mắt vừa dịch người qua, chừa cho hắn một chỗ không lớn không nhỏ để ngồi xuống.Sở Cuồng chần chừ ngồi xuống, không cẩnthận chạm phải cánh tay mềm mại đầy thịt của nàng, hắn nghiêng đầu, bởivì hiếm khi thấy người béo như vậy nên có chút hiếu kỳ, bàn tay bóp bópthịt trên cánh tay nàng.Thải Thải chán ghét vung tay lên, nghiêng đầu, lau nước mắt, hắn tại sao lại đi bẹo tay nàng chứ?!!!“Hoàng thượng, Nương nương, thỉnh uống rượu giao bôi.”Sở Cuồng đen mặt, bất đắc dĩ, đây là dohắn tự chọn, nếu nửa đường mà phế hậu, nhất định sẽ gây chê cười. Vì thế đành nhận lấy chén rượu, lạnh lùng đưa cho nàng: “Cầm lấy, tự uống đi.”Thải Thải nhìn khuôn mặt giống như có cha chết của hắn, liền thêm uất ức, tại sao hắn lại đánh vỡ hạnh phúcnguyên bản của nàng để thú nàng về, bây giờ chính hắn vừa thấy nàng liền cho nàng chịu như thế đâu? Khuôn mặt đen sì này là để cho ai xem chứ?!Thải Thải quật cường đứng lên, lại quật cường mà hất đổ chén rượu, lạinghiêm mặt mà nói, “Hoàng thượng, bộ mặt đen sì này là cho ai xem, điđi, không phải ngài mới sắc phong bốn phi tử sao, ngài mau đi ôm phi tửcủa ngài đi!”Ai da, thật là không biết xấu hổ, lý tính và nhẫn nại của Sở Cuồng cũng chỉ có hạn, ‘leng keng’ một tiến đánh đổchén rượu, hắn đứng lên, nhìn nha đầu béo tròn này, khuôn mặt lạnh khốc, gằng từng tiếng: “Ngươi có biết rằng, nếu không phải là xem trọng mặtmũi tổ tông, ngươi còn mạng mà ngồi trên cùng một cái giường với trẫmđược hay sao?!”Cái gì? Xem ở mặt mũi tổ tông? Thải Thảilộp bộp rơi lệ, hắn thật xấu xa mà, không phải hết thảy chuyện này đềudo hắn một tay tạo thành sao!Càng nghĩ Thải Thải càng khó chịu, mạnhmẽ đứng dậy, đối diện với đôi mắt phượng đầy phẫn nộ của hắn, nhưng màđôi mắt phượng này của hắn đã trải qua không ít chuyện lớn nhỏ, sinh tửviệc, đã được rèn thành vô cùng kiên định, cho nên rất nhanh Thải Thảibị đả bạ, uỷ khuất uốn éo đầu, đỏ mặt, lạo xạo một tiếng lại ngồi xuống, muốn dùng miệng để tranh luận với hắn.Rắc ——- rắc ———-!Sở Cuồng cùng Thải Thải đều nhìn về nơi phát ra âm thanh.Rắc!!!Một tiếng nổ, long sàng của Sở Cuồng, trong nháy mắt, bị nghiêng sang một bên!!!May mắn Thải Thải đã nhảy lên khá nhanh!!Trong lòng nàng nén giận, Hoàng cung gì vậy, ngay cả gia cụ cũng không bền chắc gì hết!!“A……Long sàng của trẫm!” Sở Cuồng trợn mắt há hốc mồm…. Nhìn hành động vĩ đại trước mắt.“Hoàng thượng, gia cụ hậu cung ngài saokém bền thế?” Trong lòng Thải Thải càng tức giận, chẳng lẽ hắn cố ý phágiường, muốn trong đêm tân hôn làm cho nàng đẹp mặt?!!!Sở Cuồng dở khóc dở cười, nâng ngón taylên, chỉ vào mặt Thải Thải: “Ngươi…… Ngươi……” Hắn là muốn nói, long sàng đều bị nàng đè sập, nàng còn mặt mũi mà nói, gia cụ Hoàng thất khôngtốt ư?!!!Sắc trời tối sầm lại, mưa gió chuyển lớn, tiếng mưa rơi lộp bộp…..Sở Cuồng đột nhiên cảm thấy tẻ ngắt, hắn điều hoà hơi thở, ngăn chặn tức giận, ngậm miệng lại.Thải Thải dưới sự giận dữ nhưng vẻ mặt lại vô biểu tình của hắn bắt đầu có chút sợ hãi.Nàng dùng bàn tay bịt miệng mình lại.Ánh mắt tròn tròn lại lén nhìn hắn, vị Hoàng thượng lão gia khi bị chọc giận này sẽ làm ra chuyện gì……..Nhưng mà nhìn góc độ này, nhìn Hoàng thượng thật có chút quen mắt nha? Không biết đã gặp qua ở nơi nào rồi nữa,Thải Thải nhìn về bóng đêm, mơ màng ———Trong lòng cả kinh, là hắn!Đáng chết, thì ra hắn chính là Hoàngthượng, ác tặc đã đoạt hai cái bánh bao thịt heo của nàng lúc ở trênnúi, dĩ nhiên là Hoàng thượng!!Trong lòng Thải Thải dâng lên tức giận,thù mới hận cũ, hắn nam nhân xấu xa này, là phiền toái lão thiên gia tạo ra cho nàng sao!!!“Hừ……” Hừ một tiếng nhỏ cơ hồ đến khôngthể nghe thấy được, Sở Cuồng phân phó: “Giường cũng không còn, đêm nay,trẫm đã cố chịu đựng ngươi, nhưng thế này thì không thể chịu được nữarồi, người đâu, dọn sạch sẽ nơi này, làm lại một chiếc giường thật chắcchắn, miễn cho Hoàng hậu nương nương nửa đêm đang ngủ lại đè sập lầnnữa.” Nói xong hắn phẩy tay áo bỏ đi.Thải Thải muốn đuổi theo nói cho rõ ràng, lại bị người ngăn lại.“Đến chỗ Đức phi.” Sở Cuồng nhíu mày phân nói nội thị, thật may, hắn may mắn rằng mình vẫn còn bốn phi tử như hoa như ngọc.