“Nói vậy, Lâm Gia Đống hẳn là đã sớm lăm le vị trí Tổng giám đốc của Hoắc Thị này rồi.” Trong đôi con người thâm thúy của Hoắc Vân Thành hiện lên vẻ hiểu rõ, trực giác của anh quả nhiên không sai.
Lâm Gia Đống trăm phương ngàn kế làm nhiều chuyện như vậy, chỉ sợ không thoát nổi quan hệ với việc rơi máy bay lần này.
Lâm Nham Phong tiếp tục nói: “Ông ta còn mưu đồ muốn thu mua tôi, cái này vẫn chưa tính là gì, trong buổi họp Hội đồng quản trị hôm nay, Lâm Gia Đống đột nhiên tuyên bố ông ta sẽ tiếp nhận chứ vị Tổng Giám đốc điều hành của Hoắc Thị, hai ngày sau sẽ cử hành buổi họp báo công bố tin tức với sự góp mặt của các phóng viên truyền thông.”
Hoắc Vân Thành cười lạnh một tiếng: “Đuôi hồ ly của Lâm Gia Đống cuối cùng cũng không giấu được nữa rồi.”
“Tôi sợ anh thực sự xảy ra chuyện, Hoắc lão gia tử hiện giờ lại không rõ tung tích, tôi đến cả một người để bàn bạc cũng không có. May là hiện giờ anh và cô Thư đều đã trở lại rồi.” Lâm Nham Phong cảm thán nói.
Mấy hôm nay anh ta đấu trí đấu dũng với Lâm Gia Đống thật sự có chút không chống đỡ được rồi.
Cũng may tổng tài nhà anh ta không có việc gì, trong thời điểm mấu chốt này quay về, Lâm Nham Phong rốt cuộc cũng có thể thở phào một hơi.
“Thật ra tình hình hiện giờ khá là có lợi cho chúng ta.” Sau khi nghe Lâm Nham Phong nói xong, Thư Tình lạnh nhạt mở miệng hân tích: “Lâm Gia Đống vì cái lợi trước mắt mà để lộ ra lòng muông dạ thú của mình.
Hiện giờ ông ta cho rằng Hoắc Vân Thành đã xảy ra chuyện, trong lúc chưa xác định được Hoắc Vân Thành đến cùng là còn sống hay đã chết liền nóng lòng mưu đoạt Hoắc Thị, ông ta ở ngoài sáng, chúng ta ở trong tối, chúng ta hoàn toàn có thể đánh cho ông ta trở tay không kịp.”
Hoắc Vân Thành nhìn Thư Tình đầy tán thưởng, anh đã sớm biết đầu óc của vị hôn thê nhà mình không đơn giản.
Lúc này càng là nghĩ giống hệt anh, đây là thần giao cách cảm sao?
Giọng điệu Hoắc Vân Thành lạnh lùng: “Lâm Nham Phong, chúng ta phải tranh thủ thu thập chứng cứ, cứu ông nội tôi ra ngoài trước khi buổi họp báo của Lâm Gia Đống diễn ra.”
“Vâng, Hoắc tổng.” Lâm Nham Phong thoáng biến sắc.
“Hai ngày tuy là có hơi vội vàng, thế nhưng hẳn là có thể kịp.” Thư Tình ngồi xuống bên cạnh Hoắc Vân Thành, day day ấn đường nói.
Muốn tìm được chứng cứ xác thực Lâm Gia Đống động tay động chân với máy bay của Hoắc Vân Thành không dễ dàng như vậy, thế nhưng muốn ngăn ông ta mưu đoạt chức vị tổng tài của Hoắc Thị thì hẳn là vẫn có thể.
Nếu Lâm Gia Đống muốn thu mua cậu, vậy thì chúng ta tương kế tựu kế.” Hoắc vân Thành trầm ngâm, nói.
“Hoắc tổng, ý của anh là?” Lâm Nham Phong cung kính hỏi.
“Cậu cứ đồng ý với yêu cầu của ông ta, khiến ông ta cho rằng bản thân đã thành công, trong lòng đắc ý, thả lỏng cảnh giác, chúng ta nhân cơ hội thu thập bằng chứng.” Thư Tình ở bên cạnh bổ sung nói.
Nhìn tổng tài nhà mình và Thư Tình kẻ xướng người họa, Lâm Nham Phong liên tục gật đầu, sự u ám trong lòng mấy ngày hôm nay đều được quét sạch.
Đây chính là phu xướng phụ tùy sao?