Hoa Nhài Nhỏ Của Anh

Chương 87:




Những năm gần đây, bóng dáng Hứa Mạt vẫn sinh động trong ngành giải trí.
Mặc dù tác phẩm điện ảnh của cô quay không nhiều, nhưng lời mời của công ty quảng cáo quốc tế với đại diện quảng cáo lại ùn ùn kéo đến. Cô không chỉ có chuyển loại hình mà tiến vào quay phim màn hình rộng, bản thân cũng đầu tư mấy kịch bản chi phí ít.
Như vậy trôi qua, sau sự bận rộn mỗi năm, cô đều có đầy đủ thời gian nghỉ ngơi.
Sau khi Thẩm Thận và Hứa Mạt công khai kết hôn, Thẩm Thận liền buông lỏng, thỉnh thoảng muốn vung thức ăn cho chó ở trên weibo. Có đạo diễn chương trình tạp kỹ nhìn trúng cơ hội làm ăn, tìm tới cửa, cảm thấy là một điểm sẽ cực nổi.
Mới đầu Hứa Mạt còn đang do dự, nhưng mà ba người đàn ông trong nhà không có gì dị nghị, đều vô cùng đồng ý Hứa Mạt tham gia. Theo lời Thẩm Thận, bình thường Hứa Mạt quay phim anh đều không gặp được người, loại chương trình này anh còn có thể hiểu rõ từng li từng tí cô ở ngoài đường, cớ sao mà không làm.
Hứa Mạt hôn mỗi người một cái, lúc này tiếp nhận lời mời.
Chương trình tên là Chuyến Du Lịch Lãng Mạn Của Người Vợ, kỳ thật loại này chương trình thực tế này gián tiếp hiện ra cho người xem, vẫn là sự hỗ động ngầm giữa vợ chồng.
Lúc tập đầu tiên, tổ đạo diễn theo thường lệ đi nhà Hứa Mạt ghi hình, quay lại cảnh cô thu xếp hành lý trước khi đi.
Đại quân bình luận màn hình chờ đã lâu, hai người chỉ lộ cái mặt, bình luận màn hình của dân mạng trực tiếp quét màn hình.
Hứa Mạt ngồi ở trên thảm lông cừu trong phòng quần áo, đang nhét quần áo yêu cầu mang đầu tiên của chuyến đi.
Thẩm Thận dựa nghiêng ở một bên, trên mặt lười biếng, nhưng ánh mắt lại chăm chú nhìn động tác của cô.
"Chút này đủ không?" Anh chậm rãi mở miệng.
Hứa Mạt gật đầu, "Bên kia gần xích đạo, khí trời rất nóng rồi, mang một ít váy nhỏ là đủ rồi, anh nhìn thấy không nhiều, kỳ thật em đều mang nhiều bộ rồi."
Cô nói xong còn rải ra cho Thẩm Thận xem, phần lớn đều là kiểu dáng siêu ngắn, váy dài cũng có.
Thẩm Thận hơi nhướng mày, "Váy sẽ không bị sạm đen? Mang nhiều quần một chút, quần dài tốt nhất."
Hứa Mạt nghi ngờ nhìn về phía anh, "Không phải có áo chống nắng sao?"
Bình luận màn hình cấp tốc chuẩn bị vào chỗ ——
[Ting! cuồng ma nhìn vợ chằm chằm online!]
[Ha ha Thẩm cẩu tử: vợ váy quá nhiều làm sao bây giờ.]
[Phòng quần áo này của Hứa Mạt quả thực quá giàu rồi.]
Ống kính giống như đọc hiểu tâm tư của dân mạng, còn cho quay toàn cảnh phòng quần áo, mang theo chút hiệu ứng.
Có fan hâm mộ mắt sắc bén thoáng nhìn một hàng áo ngủ kia của Hứa Mạt, mặc dù chỉ là một góc nhỏ nhưng cũng bị đào ra.
Ngoại trừ những bộ váy ngủ chất liệu vải phù hợp quy củ, kiểu dáng khác nhau vô cùng lớn mật, mỏng manh lại lạnh thấu. Viền ren, hoa nhí, sa mỏng, cái gì nên có đều có.
Fans hâm mộ ảo tưởng một phen, nhao nhao biểu thị, cái thao tác này có chút lẳng lơ.
Trong lúc Hứa Mạt thu dọn, đột nhiên lại xuất hiện bóng hình cao lớn.
Thẩm Ngôn Khai bước đến, đi đến trước mặt Hứa Mạt, hơi hơi cong lưng, đưa cho cô một đồ vật bằng lông, nói, "Mẹ, con lấy búp bê thỏ của mẹ đến rồi."
Hứa Mạt nhận lấy búp bê, nửa ôm Thẩm Ngôn Khai, "Moa moa bảo bối của mẹ."
Thẩm Ngôn Khai nâng tay gãi đầu một cái, khóe miệng hơi cong.
Thiếu niên đang trưởng thành, sau khi vào cấp hai, cặp song sinh cao lên nhanh chóng, đã nhanh cao bằng Thẩm Thận rồi.
Hai anh em khí chất khác hẳn, dù cho bề ngoài đều giống ba, lại mang theo mùi vị khác biệt. Thẩm Ngôn Khai lướt qua sự ngượng ngùng niên thiếu, lời nói càng thêm ít, nhưng cậu ngoài lạnh trong nóng, tính tình tương đối yên tĩnh.
Đúng lúc này, Thẩm Ngôn Lễ đi theo bước đến, mang theo một đầu đầy màu sắc. Chàng trai mặt mày tuấn mỹ, làn da lại trắng nõn, mang theo một đầu như vậy, ngược lại hiện ra càng thêm chói mắt.
Thẩm Thận lơ đãng một cái ném qua một ánh mắt, nhất thời hai mắt nguy hiểm nheo lại.
"Con đây là nhuộm cái quỷ gì?" Anh nói cuối tuần sao không thấy người, không ngờ là đợi ở đây.
Thẩm Ngôn Lễ cà lơ phất phơ, "Ba, con đây không phải nhuộm giống ba trước kia sao, thế nào, có phải là đặc biệt ngầu."
Thẩm Thận khinh bỉ, "Con cho rằng có ống kính ở đây, ba không dám quản con? Lão tử chỉ cần ở đây một ngày, thì vẫn là ba con."
"Tuần sau trước khi đi học nhuộm lại cái đồ chơi này, nghe thấy không?"
Thẩm Ngôn Lễ coi như gió thoảng bên tai, không nhanh không chậm bước thong thả đến bên người Hứa Mạt, gẩy gẩy tóc mình, tư thế nhàn tản, sóng nước lay chuyển trong cặp mắt hoa đào kia, khoe khoang hỏi, "Mẹ, thế nào, nhìn con trai của mẹ đẹp trai không?"
Hứa Mạt dừng lại, ngẩng lên chỉ nhìn con trai nhà mình, vô cùng khích lệ, "Đại Bảo đẹp trai nhất rồi."
Thẩm Thận ở bên cạnh nghe thấy vậy, mặt nhất thời đen mặt, "Hứa Mạt, chồng em mới là đẹp trai nhất!"
Bình luận màn hình yên tĩnh trong chớp mắt, nhất thời sôi trào ——
[ Vãi! Thẩm cẩu tử sao chơi vui vậy!]
[ Thẩm Ngôn Lễ, chị không cho phép em theo khuynh hướng phi chủ lưu như vậy!]
[ Rất thích Nhị Bảo, nam thần lạnh lùng kiêu ngạo QAQ xem tiểu thuyết đều gán khuôn mặt đẹp của cậu.]
[ Đừng cản tôi, giờ phút này linh hồn tôi xuyên qua Hứa Mạt, cả nhà bốn người quá sủng.]
[ Thẩm nhị thiếu ăn giấm ha ha ha ha ha ha.]
Không ai biết, lúc ấy nhân viên bên ngoài ống kính đều hiếm thấy xoay mặt đi, làm bộ không nghe thấy.
Hứa Mạt cảm thấy buồn cười, đưa tay đập Thẩm Thận một cái, lấy đó làm an ủi, tiếp theo dịu dàng nói với Thẩm Ngôn Lễ, "Bảo bối, mặc dù kiểu này thật đẹp mắt, nhưng là bây giờ nhuộm tóc vẫn quá sớm, trước khi đi học nhuộm về tóc đen được không?"
Thẩm Ngôn Lễ thân mật sờ tay mẹ, lần này ngược lại đáp ứng rất nhanh, "Vâng."
Cậu vốn chính là tâm huyết dâng trào, tẩy xong là giống như cũ.
Theo chương trình sau đó phát sóng, dân mạng thế nhưng lại phát hiện một mặt khác của Hứa Mạt. Trước đó những chương trình thực tế cô tham gia qua chỉ là giải thích cuộc sống hằng ngày, mà trong lần du lịch này, tính sống cá nhân toàn bộ hiện ra.
Cô với những nghệ nhân hấp tấp khác không giống, tương phản, cô vô cùng có kế hoạch, làm việc rất có năng suất, cũng không quá biết phàn nàn, điều thường làm nhất là yên lặng lắng nghe, tự dưng cho người khác một loại cảm giác năm tháng yên tĩnh.
Mà sự ăn ý của Thẩm Thận và Hứa mạt, cũng ở trong chương trình lộ ra hết.
Bất luận là chọn khách sạn, hay là chuẩn bị đồ ăn, hoặc là lựa chọn nơi phong cảnh, Thẩm Thận luôn có thể dùng giọng nhàn nhạt nói ra thứ Hứa Mạt chọn và muốn, ngược chó vô cùng.
Trong trường quay, không chỉ người dẫn chương trình, chồng của mấy nghệ nhân khác, cũng nhao nhao cảm thán. Không nghĩ tới một ông trùm ngành giải trí như vậy, trên phương diện tình cảm lộ ra giống như quần chúng phổ thông, cũng đều là bộ dáng tình yêu lúc ban đầu, cho dù có cãi nhau có hiểu lầm, nhưng cuối cùng đều là hai bên cùng ủng hộ, ngọt ngào gắn bó.
Trạm cuối cùng của chuyến đi quay xong, Hứa Mạt liền chạy về nhà. Sinh nhật của cô vừa vặn mấy ngày này, thật đúng lúc.
Cả nhà bốn người theo thường lệ cùng nhau qua sinh nhật, ngoài những ngày này, bọn họ còn sẽ tụ lại cùng nhau qua ngày lễ lớn nhỏ, cảm giác nghi thức vô cùng.
Thẩm Thận đặc biệt bao hết nguyên một tầng nhà hàng xoay tròn, ánh nến đốm lửa, cảnh đêm rượu ngon.
Về nhà gỡ hết quà tặng, Hứa Mạt còn đang yêu thích đến không muốn buông tay sờ sờ, vây quà thành một vòng không ngừng chụp ảnh.
Hai đứa bé ngày hôm sau còn phải đi học, sớm đã bị Thẩm Thận đuổi lên lầu đi ngủ rồi.
Thẩm Thận tắm rửa xong, lồ,ng ngực tr,ần trụi, chỉ mang một cái quần ngủ, không nhanh không chậm đi ra.
"Thích như vậy sao." Anh vừa bước ra phòng tắm, liền nhìn thấy Hứa Mạt ngồi xếp bằng trên giường, cả người nhàn nhạt bước ra từ một tầng ánh đèn ngủ, tuyệt đẹp lại dịu dàng.
Hứa Mạt nhìn cũng không nhìn anh, vẫn còn tiếp tục chụp, "Mọi người tặng em, đương nhiên thích chứ."
Thẩm Thận bước lại gần, nghiêng người ngồi ở bên giường, nhướng mày, giống như tùy ý hỏi một câu, "Vậy em thích nhất cái nào?"
Anh vô cùng chấp nhất loại chủ đề này, Hứa Mạt mỉm cười, "Anh đoán."
Thẩm Thận cũng không vội biết đáp án, anh chỉ yêu trêu đùa cô. Muốn nói giành với con trai, Thẩm Thận thật đúng là coi thường.
Muốn nói là bởi vì cái gì, bởi vì anh rất có tự tin, vợ nhà mình, luôn có lúc có thể khiến cô mềm giọng cầu xin.
Đêm dài tình nồng, lại là sinh nhật Hứa Mạt, Thẩm Thận chuyện đương nhiên thuận tâm ý của mình đến, giày vò hồi lâu, còn dụ dỗ Hứa Mạt làm không ít tư thế xấu hổ.
Trong lúc đó còn ép cô gọi nhiều câu "Thích anh trai nhất".
Ga giường nhăn thành dấu vết sâu, chăn ngổn ngang không chịu nổi. Lưu luyến triền miên qua đi, Hứa Mạt dựa lưng vào lồ,ng ngực rộng của Thẩm Thận, cảm thụ tiếng tim đập ổn định và ấm nóng mà anh truyền đến.
Thẩm Thận nhéo nhéo cái mũi nhỏ của cô, "Bạn nhỏ lại lớn rồi, thêm một tuổi mới, cũng phải yêu thương chồng của em."
Hứa Mạt cười khẽ, "Vâng."
Sau đó nói xong cô còn cảm thấy chưa đủ, nhẹ nhàng bổ sung một câu, "Anh cũng vậy."
Thẩm Thận trầm thấp cười, chơi đùa ngón tay của cô.
Hai người nằm đó, đầu dựa sát vào chung một chỗ, nhẹ giọng thì thầm, nói liên miên về chuyện tiếp theo.
Chủ đề vụn vặt mà rời rạc, những chuyện nhỏ nhặt này vòng qua vòng lại, chắp vá thành bộ dáng tương lai.
Liên quan tới ngày mai ăn gì, liên quan tới địa điểm du lịch tiếp theo của cả nhà, liên quan tới kế hoạch công việc tiếp theo sau này của hai người, liên quan tới việc học tiếp theo của cặp song sinh.
Còn có phải nhớ mang Ngôn Lễ Ngôn Khai đi thăm bà nội Hứa Mạt, lão nhân gia cố chấp trông coi thành phố nhỏ, tiểu bối cũng nên đi phụ một tay, hỏi bà một chút, năm nay mùa xuân đến cùng có ấm áp hay không.
Cuộc sống vẫn còn tiếp tục, thời gian vẫn sẽ không vì ai dừng lại.
Cho nên, ngay trước khi mặt trời lặn, trước khi bóng tối rơi xuống, ở trước mặt trời sáng sủa.
Nắm lấy tay người mình yêu, nắm chặt sự rung động gắn bó, liều mạng hướng về phía trước.
Có lẽ gió, sẽ mang đến câu chuyện ngày mai.
- Toàn văn hoàn -

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.