Hổ Lang Chi Sư

Chương 158: Cái giá phải trả để trở thành lão binh




Rốt cục huyền thiết trường thương trong tay Mạnh Hổ cũng đã chạm đến cây trường mâu trong tay tên binh sĩ đứng cuối hàng.

Chiến Ưng giục ngựa chậm rãi tiến về phía trước, trường thương trong tay chỉ thẳng về phía sơn khẩu trước mặt vung mạnh một cái, rống to đến khàn cả giọng:

- Sư đoàn Chiến Ưng, tấn công!

Hống…

Hống…

Bọn binh sĩ của sư đoàn Chiến Ưng gào to theo nhịp kèn hiệu, nghiêm chỉnh đều bước tiến về phía trước. Hơn hai vạn năm ngàn binh sĩ thoáng chốc hội tụ thành một dòng chảy màu đỏ rực, chậm rãi ào thẳng về phía Hắc Phong Khẩu.

--------------

Trong Hắc Phong Khẩu, trong trận của đế quốc Minh Nguyệt.

Đồng tử Diêu Trường thoáng chốc co rút lại, quân địch muốn cường công hay sao?

Tên khốn Mạnh Hổ kia quả thật quá cuồng vọng, ngay cả tiến công mang tính dò xét cũng không tiến hành mà trực tiếp phát động cả một sư đoàn cường công! Dám coi quân đoàn Vân Châu chúng ta là một đám quân ô hợp không chịu nổi một kích sao? Tên khốn Mạnh Hổ kia, dù cho ngươi đã từng đánh bại Tư Đồ Duệ, thế nhưng hôm nay ngươi sẽ thua trong tay thủ hạ của bản Tổng đốc tại Hắc Phong Khẩu này!

Diêu Trường đột ngột quay đầu lại, quát to với tên quân truyền lệnh đang đứng phía sau:

- Chuẩn bị nghênh kích!

Tên quân truyền lệnh vội vàng rời đi, chỉ trong thoáng chốc, tiếng truyền lệnh đã vang dội cả sơn khẩu:

- Tổng đốc đại nhân có lệnh, chuẩn bị nghênh kích, chuẩn bị nghênh kích….

Đám binh sĩ của đế quốc Minh Nguyệt nghiêm trận chờ đợi đã lâu lập tức bắt đầu tiến hành sự chuẩn bị sau cùng trước khi khai chiến. Đám trọng trang bộ binh tay cầm trọng thuẫn đứng ở hàng đầu kiểm tra lại áo giáp lần cuối, đem những lá thuẫn nặng nề dựng đứng ngay trước mặt, sau đó giang hai chân ra, vai trái và đùi trái đã chịu vào mặt sau trọng thuẫn.

Ba hàng trọng trang bộ binh tay cầm trường mâu đầu tiên đã giương ngang trường mâu trên tay, mũi mâu sắc bén chỉ thẳng về phía trước. Sáu hàng trọng trang bộ binh cầm trường mâu ngay phía sau lại chĩa xéo trường mâu lên không một góc bốn mươi lăm độ. Đội trọng trang bộ binh sử dụng trường mâu thoáng chốc đã tạo thành một rừng trường mâu dày đặc lạnh lẽo tràn đầy khí tức tử vong, khiến cho kẻ khác không rét mà run.

Sát phía sau đám trọng trang bộ binh sử dụng trường mâu là một hàng trọng trang bộ binh tay cầm trọng thuẫn, sau đó nữa là cung tiễn thủ.

Đám quan quân ra lệnh một tiếng, đám cung tiễn thủ vẻ mặt lạnh lùng vội vàng giương căng những cánh trường cung bộ binh cao bằng đầu người. Từng mũi trọng tiễn phá giáp nhọn hoắt dữ tợn đã chĩa xéo mũi nhọn lên không, tựa như một con dã thú khổng lồ há rộng chiếc mồm to như chậu máu phơi bày hàm răng trắng nhởn lạnh lùng.

--------------

Bên ngoài sơn khẩu, Mạnh Hổ đã trở về bản trận.

Tất Điêu Tử giục ngựa tiến lên, cao giọng hỏi:

- Tướng quân chuẩn bị cho sư đoàn số Một cường công hay sao?

Mạnh Hổ không lên tiếng trả lời mà chỉ gật mạnh đầu.

Cổ Vô Đạo hít sâu một hơi khí lạnh, giọng đượm vẻ lo lắng:

- Bài diễn thuyết vừa rồi của tướng quân thật là đặc sắc, nhờ vậy sĩ khí của binh lính sư đoàn số Một đã dâng lên rất cao. Thế nhưng quân của đế quốc Minh Nguyệt cũng không phải là một đám quân ô hợp, hơn nữa đối phương lại còn chiếm thượng phong về địa hình sơn khẩu, bọn cung tiễn thủ của chúng có tầm bắn rất xa. Nếu như quả thật tướng quân cho cường công, như vậy thương vong của sư đoàn số Một sẽ rất lớn, hơn nữa chưa chắc đã thành công!

Trong ánh mắt Mạnh Hổ bất chợt loé lên một vẻ tàn nhẫn lạnh lùng rồi nhanh chóng biến mất, hắn hạ thấp giọng chỉ vừa đủ ba người nghe:

- Sư đoàn số Một cường công gặp phải thương vong nặng nề là điều tất nhiên. Lần tấn công đầu tiên chưa chiếm được sơn khẩu cũng rất là bình thường, thế nhưng lần tấn công này phải toàn lực ứng phó, chúng ta không còn lựa chọn nào khác!

Sắc mặt Tất Điêu Tử thoáng chốc đại biến, hắn đã hiểu ra dụng ý của Mạnh Hổ!

Mạnh Hổ vừa bắt đầu đã cho sư đoàn Chiến Ưng cường công thật ra là có dụng ý khác.

Trên thực tế Mạnh Hổ chỉ là diễn lại trò cũ, trong cuộc chiến công phòng ở pháo đài Hà Tây, Mạnh Hổ từng áp dụng chiến thuật này đánh tan sư đoàn của Thác Bạt Đảo. Chiến thuật này chính là quấy nhiễu hư hư thực thực vô cùng vô tận. Lúc ban đầu ở chiến trường Hà Tây, liên đội Mãnh Hổ đang bị yếu thế về binh lực so với đối phương, Mạnh Hổ còn dám vận dụng chiến thuật quấy nhiễu. Hôm nay quân đoàn Tây Bộ chiếm ưu thế tuyệt đối về binh lực, lẽ nào Mạnh Hổ lại không dám đem chiến thuật quấy nhiễu kia phát huy đến mức thật nhuần nhuyễn hay sao?

Bất quá muốn thực hiện chiến thuật quấy nhiễu này thật hữu hiệu thì phải có một điều kiện bắt buộc, đó chính là làm cho đối thủ biết được quyết tâm của mình!

Cho nên Mạnh Hổ vừa bắt đầu đã không tiếc bất cứ giá nào liền cho sư đoàn số Một cường công mạnh mẽ, không thèm trải qua dò xét gì cả đã trực tiếp ra lệnh cho sư đoàn số Một ồ ạt xông vào. Mạnh Hổ làm như vậy là muốn cho Diêu Trường và quân của đế quốc Minh Nguyệt nhận biết một cách sai lầm, rằng quân đoàn Tây Bộ không tiếc gì cả, bằng bất cứ giá nào cũng phải chiếm được Hắc Phong Khẩu!

--------------

Bên trong Hắc Phong Khẩu, Diêu Trường giơ cao chiến đao hung hăng múa tít.

Bọn quan quân các cấp đang nhìn chằm chằm vào chiến đao trong tay Diêu Trường cũng vội vàng hạ chiến đao trong tay mình xuống. Đủ các loại hình thức ra lệnh thoáng chốc tạo thành một mảng âm thanh ồn ào huyên náo.

- Máy bắn đá …bắn!

- Cung tiễn thủ…bắn!

- Cự nỏ…bắn!

Những chiếc máy bắn đá loại nhỏ ở phía sau đội hình quân đế quốc Minh Nguyệt bắt đầu bắn ra, trong tiếng rung động thật lớn của cánh tay đòn máy bắn đá vang vang, mười mấy khối đá lớn mang theo tiếng rít gió chết chóc từ trong đội hình của quân đế quốc Minh Nguyệt bay thẳng lên không. Những khối đá vẽ ra trên không những đường vòng cung khác nhau, sau đó quay cuồng rơi xuống đầu sư đoàn Chiến Ưng.

Máy bắn đá vừa bắn xong, hơn trăm cái nỗ sàng* rất lớn cũng đã nhanh chóng bắn ra, từng mũi tên nỏ to bằng trường mâu của bộ binh từ trong họng nỏ đen sì bắn vọt ra. Mũi tên nỏ sắc bén thoáng chốc xé rách không khí, vang lên tiếng rít gió rợn người, nhanh như tia chớp bắn về phía các tướng sĩ của sư đoàn Chiến Ưng đang chậm rãi ép tới.

(* Nỗ sàng (Bed crossbow): xuất hiện từ thời Chiến Quốc, là loại nỏ rất lớn được đặt trên bệ phóng hay xe đẩy, có tầm bắn xa đến 1500m.)

Gần như cùng lúc đó, bọn cung tiễn thủ của quân đế quốc Minh Nguyệt cũng vội vã buông tên, trong tiếng dây cung rung động ong ong, mấy ngàn mũi trọng tiễn phá giáp bắn vọt lên, sau khi bay một quãng trên không lập tức đan thành một đám mưa tên dày đặc, rơi thẳng xuống đỉnh đầu binh sĩ của sư đoàn Chiến Ưng.

--------------

Trong trận của sư đoàn Chiến Ưng.

Tiếng xé gió chói tai vang lên, trước tiên là hơn trăm mũi tên nỏ rơi xuống.

Chiến Ưng ra lệnh một tiếng, năm hàng trọng trang bộ binh mang trọng thuẫn đi đầu tiên vội vàng dừng bước, sau đó lấy trọng thuẫn mang trên vai giơ lên che chắn.

Chỉ trong nháy mắt, hơn trăm mũi tên nỏ đã bắn tới nhanh như tia chớp, những tiếng va chạm của kim loại vang lên chói tai, những mũi tên nỏ sắc bén đã xuyên thủng lớp sắt bọc bên ngoài của trọng thuẫn, sau đó không ngờ lại tiếp tục xuyên thủng trọng thuẫn dày cộm. Phía sau bức tường trọng thuẫn liên tiếp vang lên những tiếng kêu rên vô cùng thảm thiết, mười mấy tên trọng trang bộ binh không may đã bị tên nỏ xuyên qua trọng thuẫn đâm phập vào ngực, chết ngay tại chỗ.

Thấy đồng bọn của mình tử trận, đám tân binh không khỏi kinh hoảng, cũng may đã có quan quân các cấp xuất thân từ liên đội Mãnh Hổ trấn an bọn chúng. Sau đó đám quan quân các cấp nhanh chóng ra lệnh, mười mấy tên trọng trang bộ binh ở phía sau lập tức tiến lên phía trước, nhặt lấy trọng thuẫn trong tay những huynh đệ tử trận, tiếp tục duy trì đội hình công kích đầy đủ và nghiêm cẩn.

Tiếng xé gió kinh khủng đột nhiên vang lên trên đầu.

Chiến Ưng bất chợt ngẩng đầu nhìn lên, đồng tử của hắn thoáng chốc co rút lại. Mười mấy khối đá lớn mang theo thanh thế kinh khủng quay tròn đang sắp sửa rơi xuống đầu sư đoàn Chiến Ưng. Một khối đá lớn nhắm ngay đỉnh đầu Chiến Ưng chuẩn bị rơi xuống, một tiếng thét trầm vang lên, trường thương trong tay Chiến Ưng đã quét ra nhanh như chớp.

Chỉ nghe choang một tiếng thật lớn, khối đá lớn kia đã bị Chiến Ưng quét trường thương đập vỡ vụn thành từng mảnh, nhưng vẫn còn mười mấy khối đá khác tiếp tục hung hăng rơi vào giữa đội hình công kích của sư đoàn Chiến Ưng.

Bốp! truyện được lấy tại TrumTruyen.vn

Một tên trọng trang bộ binh tay cầm trường mâu đã bị một khối đá lớn rơi trúng đầu. Ngay lập tức đầu hắn liền vỡ vụn ra như quả dưa hấu, máu thịt bay tung, thi thể hắn chỉ giật giật được hai cái rồi ngã lăn ra đất.

Máu thịt của hắn bắn tung ra dính khắp người mười mấy tên binh sĩ ở chung quanh. Dù tên trọng trang bộ binh đã chết không kịp kêu lên một tiếng nào, nhưng mười mấy tên binh sĩ chung quanh bắt đầu kêu to đầy kinh hãi. Đội hình công kích vốn nghiêm chỉnh lập tức nổi lên một trận huyên náo nho nhỏ.

Cảnh tượng giống hệt như vậy đồng thời diễn ra ở mười mấy nơi trong đội hình của sư đoàn Chiến Ưng. Mặc dù mười mấy khối đá lớn rơi xuống không giết được bao nhiêu binh sĩ, nhưng đã gây kinh hãi rất lớn cho đám tân binh vốn chưa từng thấy qua cảnh chết chóc máu me. Nỗi sợ dần dần lan ra trong đám tân binh, những tiếng kêu la thoáng chốc vang lên thành một mảng âm thanh hỗn loạn.

Thế nhưng sau khi những khối đá lớn đã rơi xuống hết, nỗi kinh hoàng lớn hơn nữa đã tiếp tục giáng xuống.

Những tiếng rít chói tai vang lên, vô số mũi trọng tiễn phá giáp rơi xuống như mưa, đám quan quân các cấp xuất thân từ liên đội Mãnh Hổ vội vàng gào thét nhắc nhở. Đám tân binh vốn đang rối loạn sau những cái chết của đồng bọn, ai nấy thần sắc ngơ ngác, thậm chí quên cả việc giơ trọng thuẫn lên để che chắn những mũi trọng tiễn phá giáp đang bắn xuống.

Hàng ngàn mũi trọng tiễn phá giáp cuối cùng đã rơi thẳng xuống đầu đội hình công kích dày đặc của sư đoàn Chiến Ưng hết sức vô tình. Những mũi tên vừa nặng nề vừa sắc bén đã xuyên thủng trọng giáp trên người đám trọng trang bộ binh của sư đoàn Chiến Ưng, sau đó tiếp tục xuyên qua lồng ngực, bả vai, tứ chi cổ họng thậm chí xuyên qua đầu bọn chúng.

Những tiếng kêu la thảm thiết thoáng chốc vang lên thành một mảng ồn ào huyên náo, có hơn năm trăm tên tân binh đã ngã xuống trong vũng máu, trong đó có hơn trăm tên bị trúng tên vào chỗ yếu hại chết ngay lập tức. Còn lại hơn bốn trăm tên bị trúng tên ở đùi hoặc vai đang lăn lộn kêu la đầy tuyệt vọng trong vũng máu….

Sư đoàn Chiến Ưng ngày càng trở nên hỗn loạn, nếu như không có cách nào khống chế rất có thể sẽ trực tiếp tan rã!

--------------

Bên trong Hắc Phong Khẩu, phía sau đội hình của sư đoàn Vân Châu.

Diêu Trường thoáng chốc nở nụ cười vừa lạnh lùng vừa tàn nhẫn, trong mắt cũng toát ra vẻ chế giễu. Đây chính là quân đoàn Tây Bộ mà Mạnh Hổ xưng là "đánh đâu thắng đó" sao? Cuộc chiến mới vừa bắt đầu, quân đội hai bên thậm chí vẫn chưa giáp lá cà với nhau, dưới tình hình này, sư đoàn Chiến Ưng có lẽ sẽ tan tác vì bị công kích từ xa!

Nếu như không có quân lệnh nghiêm khắc của Thu Vũ Đường "tử thủ Hắc Phong Khẩu, không được tuỳ tiện chủ động xuất kích", có lẽ Diêu Trường đã ra lệnh cho toàn bộ sư đoàn số Một của quân đoàn Vân Châu xuất kích. Sư đoàn của địch phía trước đã sắp sửa tan rã đấu chí và sĩ khí, nếu như xuất kích vào lúc này, có thể tiêu diệt sư đoàn của địch dễ như trở bàn tay.

Mạnh Hổ ơi Mạnh Hổ, nếu như quân đoàn Tây Bộ của ngươi cũng chỉ có khả năng như thế, tốt nhất là thừa dịp hãy còn kịp rút về hành tỉnh Tây Bộ đi thôi! Ngay cả hai sư đoàn quân đoàn Vân Châu của bản Tổng đốc còn không đối phó nổi, vậy ngươi dựa vào cái gì để chống lại Nguyệt vương cùng với mười sáu sư đoàn của đế quốc Minh Nguyệt tổng cộng hơn bốn mươi vạn đại quân?

--------------

Bên ngoài sơn khẩu, trước trận của quân đoàn Tây Bộ.

Tất Điêu Tử và Cổ Vô Đạo vẻ mặt ngưng trọng, bọn sư đoàn trưởng Hạ Khánh, Chu Tiến, Bạch Hỉ, Mã Tứ Phong vẻ mặt ngưng trọng, tất cả binh sĩ của quân đoàn Tây Bộ ai nấy đều lộ vẻ vô cùng ngưng trọng. Mười mấy vạn đại quân yên lặng không tiếng động, tất cả đều lặng im tập trung chú ý vào chiến trường đang diễn ra ồn ào huyên náo ở phía trước, bầu không khí tràn ngập sự căng thẳng làm cho người ta cảm thấy ngạt thở.

Vẻ mặt Mạnh Hổ vẫn lạnh lùng sắt đá như trước, trong lòng hắn càng lạnh lùng sắt đá hơn!

Huyết chiến vừa mới bắt đầu, con số thương vong ba, bốn trăm người chỉ là khúc nhạc dạo đầu mà thôi, có lẽ đánh xong trận này, sư đoàn Chiến Ưng sẽ thương vong hơn phân nửa, nhưng Mạnh Hổ tuyệt đối không vì con số thương vong cao như vậy mà cau mày. Thương vong khi đánh giặc là chuyện không thể nào tránh khỏi, đây là cái giá phải trả để trưởng thành hơn, đây là cái giá phải trả để đám tân binh này trở thành lão binh!

Bây giờ Mạnh Hổ chỉ chờ xem Chiến Ưng có thể thay đổi thế cục hiện tại hay không!

Thân là quân đoàn trưởng quân đoàn Tây Bộ, bây giờ Mạnh Hổ đã là một vị thống soái chỉ huy mười vạn đại quân, hắn không thể nào dẫn một trung đội, một liên đội hay một sư đoàn xông lên chém giết nơi tiền tuyến như trước nữa! Bây giờ hắn phải trấn giữ trung quân, còn chuyện xung phong tấn công sau này sẽ giao lại cho bọn Chiến Ưng, Thạch Đôn, Sơn Báo…

--------------

Bên ngoài Hổ Khiếu quan.

Lúc sư đoàn Chiến Ưng của quân đoàn Tây Bộ bắt đầu phát động tấn công Hắc Phong Khẩu, đại quân trung lộ của Mông Diễn cũng bắt đầu phát động tấn công Hổ Khiếu quan do Tư Đồ Duệ trấn thủ.

Cuộc chiến ở Hắc Phong Khẩu chỉ là trò trẻ con so với cuộc chiến ở Hổ Khiếu quan!

Lực lượng của mười mấy cái máy bắn đá loại nhỏ và hơn trăm cái nỗ sàng trong tay hai sư đoàn Vân Châu của Diêu Trường so với đám máy bắn đá kích thước khổng lồ của đại quân Mông Diễn chỉ như đom đóm so với ánh trăng.

Lần Tây chinh này, kho khí giới quân sự của Hoàng gia đế quốc Quang Huy gần như bị vét sạch. Toàn bộ hai trăm máy bắn đá loại lớn có lực uy hiếp rất mạnh với loại tường thành kiên cố nhất được phân phối cho quân đoàn cận vệ của Mông Diễn. Năm trăm máy bắn đá loại trung dùng để sát thương quân địch với số lượng lớn cũng chia đều cho các đại quân đoàn Tây chinh khác.

Bất quá lúc chia quân ở thành Hà Nguyên, Mông Diễn đã phân phối toàn bộ trang bị khí giới cỡ lớn cho ba quân đoàn cận vệ, Tây Bắc và Tây Nam, trong đó bao gồm cả số hai trăm máy bắn đá loại lớn này. Cho nên hiện tại quân đoàn Tây Bộ của Mạnh Hổ và quân đoàn Bắc Phương của Trọng Sơn hoàn toàn không có vũ khí sát thương tầm xa. Vì vậy ở Hắc Phong Khẩu, quân đoàn Tây Bộ cũng chỉ có thể chịu đựng vũ khí sát thương tầm xa của quân đoàn Vân Châu tàn sát mà không có gì để chống trả.

Trước Hổ Khiếu quan, phía sau đội hình của đại quân đế quốc Quang Huy đã được dựng lên rất nhiều tháp cao, hàng trăm hàng ngàn tên tráng hán ở trần vạm vỡ khoẻ mạnh đang ra sức kéo ròng rọc, chậm rãi kéo vật đối trọng nặng chừng mấy vạn cân của máy bắn đá loại lớn lên cao, sau đó mang từng viên đạn đá đã được mài nhẵn bỏ vào trong giỏ đạn khổng lồ.

Cách chỗ máy bắn đá loại lớn không xa chính là một dãy máy bắn đá loại trung.

Ở đây cũng có rất nhiều tráng hán ở trần đang ra sức kéo ròng rọc, cũng đang kéo vật đối trọng lên cao, bất quá nhẹ hơn nhiều so với vật đối trọng của máy bắn đá loại lớn. Tên tráng hán có nhiệm vụ bắn đá đang bỏ từng bình dầu hoả bên ngoài quấn đầy dây thừng vào trong giỏ đạn. Lại có một đội tráng hán đang cầm đuốc trong tay đứng nghiêm đợi sẵn, tuy thời tiết đang là mùa Đông giá rét, nhưng những cây đuốc rừng rực cháy làm cho không khí chung quanh trở nên nóng bức.

Từng đội quân truyền lệnh tay cầm cờ lệnh đang chạy ngược chạy xuôi trong trận, đem lệnh của Mông Diễn và tướng lĩnh các cấp truyền xuống dưới. Hơn ba chục vạn lão binh thân trải trăm trận đang bày thành từng đội hình san sát vào nhau, bọn họ cũng đang trông mong chờ đợi đại chiến bắt đầu. So với bọn tân binh của quân đoàn Tây Bộ thiếu kiên nhẫn, hơn ba chục vạn lão binh đại quân trung lộ của Mông Diễn lộ ra vẻ trấn định hơn nhiều.

Sự khác nhau lớn nhất giữa lão binh và tân binh chính là lúc lâm trận không hoảng hốt. Trải qua vô số cuộc chiến máu lửa, đám lão binh đã nắm được bí quyết quan trọng nhất để có thể sinh tồn: trên chiến trường, muốn giữ mạng nhất định phải bình tĩnh, bình tĩnh và bình tĩnh!

Chiến xa hào nhoáng hoa lệ của Mông Diễn đậu ở ngay giữa đội hình khổng lồ của quân đoàn cận vệ.

Mông Diễn thân mặc áo giáp vô cùng hoa lệ bộc phát ra vẻ anh tuấn hiên ngang, phía sau Mông Diễn, Phác Tán Chi và Sử Di Viễn chia ra đứng nghiêm hai bên trái phải. Đằng sau ba người, một cây đại kỳ Quang Huy khổng lồ đang phấp phới tung bay, trên nền cờ màu đỏ như máu ngạo nghễ một vòng tròn màu vàng trông vô cùng bắt mắt.

Mông Diễn tay vịn lên thành chiến xa, dõi mắt nhìn quanh bốn phía. Tất cả tướng sĩ của đế quốc võ trang đầy đủ, trọng thuẫn san sát như tường, trường mâu dựng tua tủa như rừng, lá đại kỳ đón gió tung bay… Tất cả những cảnh tượng ấy đã làm dấy lên chiến ý nóng rực trong lồng ngực Mông Diễn.

Cảm giác nhìn mấy chục vạn đại quân tụ tập như mây rất dễ làm cho người ta trở nên điên cuồng. Cho dù Mông Diễn là một hoàng tử cao quý cũng không tránh khỏi cảm giác điên cuồng ấy.

Tiếng vó ngựa dồn dập vang lên, mười mấy con khoái mã chạy tới trước chiến xa của Mông Diễn.

- Điện hạ, máy bắn đá đã chuẩn bị xong!

- Điện hạ, xe công thành đã chuẩn bị xong!

- Điện hạ, xe phá thành đã chuẩn bị xong!

- Điện hạ, thang mây đã chuẩn bị xong!

- Điện hạ, sư đoàn số Một của quân đoàn Tây Bắc đã chuẩn bị xong!

- Điện hạ, sư đoàn số Một của quân đoàn Tây Nam đã chuẩn bị xong!

…….

Mông Diễn thở ra một hơi thật dài, giơ nắm đấm tay phải lên cao, sau đó hung hăng phất mạnh một cái, lớn tiếng quát:

- Bắt đầu tấn công!

- Dạ!

Đám kỵ sĩ trên lưng khoái mã ầm ầm đáp lại, quay đầu giục ngựa chạy đi.

Chỉ trong thoáng chốc, trận địa vốn đang yên tĩnh bắt đầu huyên náo hẳn lên, tiếng khẩu lệnh râm ran của quan quân các cấp, tiếng chiến mã hí dài, tiếng binh khí va chạm nhau loảng xoảng, còn có tiếng bước chân di chuyển của binh sĩ thoáng chốc vang lên, hoà quyện vào nhau thành một mảng âm thanh vô cùng hỗn loạn. Những chiếc xe công thành cao ngất ngưỡng, những chiếc xe phá thành khổng lồ được binh lính ra sức kéo đã bắt đầu chậm rãi di chuyển về phía trước.

Hai sư đoàn hợp thành đội công thành đầu tiên đã mang theo thang mây đều bước chỉnh tề tiến về phía trước.

Hai trăm chiếc máy bắn đá loại lớn và năm trăm chiếc máy bắn đá loại trung-cái làm cho các tướng sĩ của đế quốc Quang Huy trở nên phấn khởi tinh thần, ngược lại làm cho tướng sĩ của đế quốc Minh Nguyệt kinh tâm táng đởm- đã đồng thời bắn ra. Tiếng rung động đinh tay nhức óc của cánh tay đòn trên những chiếc máy bắn đá vang lên, hai trăm viên đạn đá khổng lồ đã bay vọt lên không.

Theo sát phía sau đạn đá khổng lồ là rất nhiều đạn lửa, những viên đạn lửa này vẽ trên không những đường cong tuyệt mỹ rồi hung hăng rơi xuống tường thành kiên cố của Hổ Khiếu quan.

Ầm!

Một viên đạn đá khổng lồ nện ngay vào tiễn lâu* của Hổ Khiếu quan, thoáng chốc đã làm sụp đổ hơn một nửa tiễn lâu hùng vĩ, khiến cho vô số gạch đá vỡ vụn rớt xuống ào ào. Trong đám bụi mù tung lên cuồn cuộn, mấy chục tên binh sĩ của đế quốc Minh Nguyệt canh giữ bên dưới căn bản là không kịp né tránh, lập tức bị đám gạch đá vỡ vụn kia rớt ầm ầm xuống đầu.

(*tiễn lâu: cũng là tháp quan sát, nhưng có bố trí nơi để bắn tên.)

Lại có hai viên đạn đá khổng lồ hung hăng rơi trúng lỗ châu mai trên tường quan, trong khoảnh khắc đã tạo nên một lỗ hổng thật lớn, lại có vô số gạch đá vỡ vụn rơi xuống ào ào. Hai tên binh sĩ của đế quốc Minh Nguyệt đứng phía dưới không tránh kịp, nhất thời bị đám gạch đá vỡ vụn kia rơi trúng thân mình, chỉ kịp kêu thảm một tiếng rồi rơi xuống từ trên tường quan cao hơn mười trượng, trong nháy mắt đã hoá thành hai đống xương thịt bầy nhầy.

Càng ngày càng có rất nhiều viên đạn đá rơi trúng tường quan, thoáng chốc đã tạo ra những vết lõm thật lớn trên tường quan dày và kiên cố. Sau khi lớp đá xanh ở mặt ngoài thành tường vỡ nát, bên trong đã thấp thoáng lộ ra lớp bùn trộn cỏ khô màu vàng đất.

Sau khi đám đạn đá khổng lồ trút xuống, kế tiếp đến lượt những viên đạn lửa thi nhau rơi xuống. Trong số năm trăm viên đạn lửa, phần lớn là bay chưa đến tường quan đã rơi xuống hoặc bay vọt qua khỏi tường quan, chỉ có một số rất ít rơi ngay trên đầu tường quan. Bất quá mấy chục viên đạn lửa rơi trên đầu tường cũng đã đủ gây ra sát thương rất lớn cho đám quân phòng thủ của đế quốc Minh Nguyệt.

Những bình dầu hoả đang cháy bừng bừng thi nhau rơi xuống vỡ nát ra, lưỡi lửa nhảy múa khắp nơi, dầu hoả chứa đầy trong những chiếc bình kia văng ra tung toé, dầu hoả chảy ra đến đâu lập tức lửa cháy lan ra đến đó. Chỉ trong khoảnh khắc, đám quân phòng thủ của đế quốc Minh Nguyệt đã bị dầu hoả bám đầy người, ngay lập tức, lưỡi lửa cũng bừng bừng thiêu đốt làm cho bọn chúng vừa chạy ngược chạy xuôi vừa kêu la ỏm tỏi, tình cảnh trông vô cùng thê thảm.

--------------

Trên Hổ Khiếu quan.

Thân hình gầy gò của Tư Đồ Duệ đứng an nhiên bất động như một cây tùng già nhìn những viên đạn đá thật lớn rít lên chói tai từ trên trời rơi xuống. Sau khi chịu đựng một loạt đạn đá khổng lồ rơi trúng, Tư Đồ Duệ đã có thể cảm nhận được rất rõ ràng tường quan kiên cố dưới chân mình đã bắt đầu có những rung động rất nhỏ như tiếng rên rỉ thống khổ của một sinh vật. Từng viên đạn lửa tiếp tục rơi xuống không ngừng trên đầu thành, trái phải gần xa đâu đâu cũng có lửa cháy, lưỡi lửa đỏ rực lan ra khắp đầu tường như chiếc lưỡi hái của tử thần đang điên cuồng lấy đi sinh mạng từng binh sĩ của đế quốc Minh Nguyệt. Cuộc tiến công chân chính của đế quốc Quang Huy còn chưa bắt đầu, tướng sĩ của đế quốc Minh Nguyệt đã thương vong rất lớn!

Tư Đồ Anh, Tư Đồ Việt và Thác Bạt Dã cùng với ba vị sư đoàn trưởng của sư đoàn Ứng Châu toàn bộ đứng sau lưng Tư Đồ Duệ, ánh mắt bọn chúng đều nhìn chằm chặp vào bóng lưng của Tư Đồ Duệ. Đại quân của đế quốc Quang Huy đang điên cuồng tấn công tàn phá Hổ Khiếu quan, thế nhưng quân thủ của đế quốc Minh Nguyệt lại tỏ ra yếu ớt vô lực trong việc phản kích. So với đế quốc Quang Huy, sự phản kích của mười mấy chiếc máy bắn đá cỡ nhỏ của quân thủ đế quốc Minh Nguyệt hoàn toàn không thấm vào đâu.

Rốt cục quân của đế quốc Quang Huy đã ngừng không bắn đạn đá và đạn lửa nữa, vì đám xe công thành và xe phá thành của bọn họ đã nhích gần tới tường quan, nếu như tiếp tục công kích rất có thể bắn trúng người của phe mình.

Đám quân phòng thủ trên đầu tường quan rốt cục cũng thở phào một hơi dài nhẹ nhõm, sau đó thừa dịp quân địch còn chưa tấn công quan, bắt đầu khẩn trương thu dọn chiến trường hỗn loạn. Đám binh sĩ bị thương được mang xuống dưới quan, những đám lửa cháy bừng bừng cũng được dập tắt nhanh chóng, những chảo dầu bị ngã lăn lóc được xếp ngay ngắn lại, tiễn lâu bị sụp đổ cũng được dọn dẹp gọn gàng. Những đội cung tiễn thủ đã triển khai trên đầu tường, bày ra thành một hàng dài phía sau những lỗ châu mai, những cánh trường cung bộ binh lập tức được giương căng, từng mũi trọng tiễn lạnh lùng sắc bén đã nhắm vào đám quân tấn công của đế quốc Quang Huy đang chậm rãi tới gần.

Dưới quan, binh sĩ hai sư đoàn của đế quốc Quang Huy kéo theo mười chiếc xe công thành cao ngất và hai chiếc xe phá thành khổng lồ đã tiến vào bên trong tầm bắn của các cung tiễn thủ đế quốc Minh Nguyệt. Tư Đồ Duệ lập tức ra lệnh một tiếng, mấy ngàn tên cung tiễn thủ của đế quốc Minh Nguyệt đồng thời buông tên, mấy ngàn mũi trọng tiễn bay vọt lên không, tạo thành một đám mưa tên dày đặc rồi rơi xuống đầu đám quân tấn công của đế quốc Quang Huy.

Trong trận của quân đế quốc Quang Huy bắt đầu vang lên những tiếng kèn hiệu liên tiếp, đám lão binh thân trải trăm trận thong thả ung dung giơ trọng thuẫn trong tay lên che chắn.

Chỉ trong thoáng chốc, mấy vạn chiếc trọng thuẫn đã tạo nên một bức tường trọng thuẫn dày đặc gió thổi không lọt phía trước đội hình quân tấn công của đế quốc Quang Huy. Mấy ngàn mũi trọng tiễn từ trên không bắn xuống gần như bị cản lại toàn bộ, chỉ có lưa thưa vài mũi rớt xuống theo vài khe hở của bức tường trọng thuẫn kia, bắn trúng mấy chục tên lão binh xui xẻo. Nhưng chút thương tổn ấy không thấm tháp gì đối với đội quân khổng lồ công thành bằng thang mây do binh lực của hai sư đoàn hợp thành.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.