Hi, Kiểm Sát Trưởng Đại Nhân

Chương 149:




Thấy Triệu Mạt Thương như trước ngơ ngác suy nghĩ, người đàn ông lắc đầu, giọng nói ôn nhuận, "Ta kể cho con nghe một câu chuyện nhé."
Ngẩng đầu kinh ngạc nhìn ông một lúc lâu, Triệu Mạt Thương ừ một tiếng, đem trà bỏ lên trên bàn, nghiêm túc chờ ông mở miệng.
Khi còn bé, chú của cô cũng thường xuyên kể chuyện xưa cho cô nghe.
"Vài thập niên trước, trong giới chính trị ở kinh đô đã từng lưu truyền một câu thơ. " người đàn ông đứng lên, đi tới cạnh cửa sổ híp mắt nhìn tà dương ngoài cửa sổ, chậm rãi nói, "Chu gia nhị tử Triệu gia lang, bất thị nhân gian phú quý phương. "
Lông mi khẽ run, trong câu thơ này liên quan đến hai dòng họ, làm cho Triệu Mạt Thương âm thầm kinh hãi.
"Câu thơ này, nói rất đúng con trai thứ hai của Chu gia, cùng với ấu lang của Triệu gia, Đều là hai cái đại thế gia ấu tử... " Người đàn ông thở phào một hơi thật dài, lại tiếp tục nói, "Con trai thứ hai của Chu gia, từ nhỏ thuộc lòng Chư Tử Bách gia, ngày thường tuấn tú lịch sự, trong lúc giơ tay nhấc chân,, đều mang theo khí tức nho nhã. Cũng không nhúng tay vào bất luận chuyện gì trong quan trường hay là người trên thương trường, sau khi tốt nghiệp đại học liền lựa chọn ở lại trường dạy học. Hắn và con út của Triệu gia là bạn tốt, bởi vì bọn họ đều là con cháu thế gia, lại đều không thích đụng chạm vào những chuyện khiến người chán ghét. Bất đồng chính là, Chu gia công tử thích siêu thoát hậu thế, cuộc sống qua ngày giống như ẩn sĩ vậy, mà công tử nhà họ Triệu, là bởi vì chán ghét những sự tình bẩn thỉu, lựa chọn trở thành một gã kiểm sát trưởng vì dân chờ lệnh. "
Triệu Mạt Thương suy nghĩ một chút, liền hiểu rõ công tử nhà họ Triệu trong miệng chú mình chính là là chính bản thân chú ấy, thế nhưng còn Chu gia công tử là ai?
"Hai người bạn tốt, sau khi tốt nghiệp đại học mỗi người chọn cho mình một cuộc sống mà mình yêu thích, tuy gia trưởng hai nhà mấy lần muốn sử dụng thủ đoạn bức bách bọn họ, đều bởi vì Chu gia công tử thông minh tài trí tránh được. " người đàn ông dừng một chút, lại tiếp tục nói, "Giữa bọn họ cho tới bây giờ đều không có chuyện gì giấu giếm đối phương, ngoại trừ một việc. Nhưng, cũng bởi vì chuyện này...."
Thở dài, người đàn ông không nói nữa, ánh mắt thẳng tắp nhìn chằm chằm ngoài cửa sổ, lại tựa như đang nhớ lại những chuyện đã qua.
"Là chuyện gì?" Đối với chuyện này thực sự hiếu kỳ, Triệu Mạt Thương nghi ngờ mở miệng, "Chuyện gì xảy ra sao?"
Nếu quả như thật có Chu gia công tử có quan hệ tốt với chú của cô như vậy, thì tại sao cô chưa từng thấy qua?
"Công tử nhà họ Triệu có một bí mật. " Ngữ khí của người đàn ông lộ vẻ khổ sở, tay vịn lên bệ cửa sổ, "Hắn ở Viện kiểm sát kinh đô thích một cô gái cũng làm kiểm sát trưởng."
Ngẩn người, cảm giác lần đầu nghe chú của mình kể rõ tình sự
làm cho Triệu Mạt Thương có chút xấu hổ, lại chợt cảm thấy có chỗ nào đó không đúng.
"Cô gái kia, rất ôn nhu, rất hiền lành, cũng rất cố gắng. " trong trí nhớ gương mặt đó cho dù đến hôm nay như trước rõ ràng, người đàn ông vịn bệ cửa sổ tay nắm chặt thành gỗ, "Cô ấy là một cô nhi, nhưng vẫn dựa vào cố gắng của mình, một đường từ tiểu học đến học xong đại học, thi vào Viện kiểm sát, là một cô gái rất ưu tú."
"Ừ.... công tử nhà họ Triệu có cùng với cô gái đó thổ lộ không?"
".... Vốn là muốn thổ lộ.... " Tâm tình của người đàn ông thấp xuống, dựng thẳng người, mỗi chữ mỗi câu, "Hắn không biết theo đuổi con gái, cho nên hẹn Chu gia công tử muốn hỏi nên làm cái gì bây giờ, lại không nghĩ rằng, Chu gia công tử ngày hôm đó cũng nói cho hắn biết, hắn có bạn gái. Huynh đệ đã có bạn gái, Triệu gia công tử tự nhiên rất vui vẻ, chỉ là... Lại không nghĩ rằng.... Lại không nghĩ rằng...."
Lúc này, Triệu Mạt Thương không có hỏi tới, trong lòng đã hiểu rõ.
Sợ rằng bạn gái của Chu gia công tử, chính là người chú của cô thích đi.
Người đàn ông quay người lại, có chút thống khổ đi tới bên cạnh bàn rót chén trà uống một hơi cạn sạch, khuôn mặt vốn dữ tợn thoạt nhìn càng thêm dữ tợn, Triệu Mạt Thương nhíu lại lông mi, đang muốn mở miệng, người đàn ông lại nói tiếp rồi, "Thì ra Chu gia công tử cùng cô gái kia rất lâu trước kia đã quen biết nhau, Chu gia công tử thậm chí nghĩ hết các loại biện pháp lén lút đem tiền của mình cho cô gái kia, bởi vì hắn biết cô gái kia rất quật cường cường, sẽ không cần tiền của hắn, cho nên thường xuyên đem tiền của mình giao cho ông chủ nơi cô gái kia làm việc, nhờ cậy ông chủ giao cho cô ấy coi như tiền thưởng."
Chu gia công tử này thật đúng là thâm tình....
Triệu Mạt Thương ở trong lòng cảm khái, bất quá không dám nói ra khỏi miệng, sợ kích thích chú của mình.
"Người ta lưỡng tình tương duyệt, trai tài gái sắc, Triệu gia công tử nơi nào còn dám lại đi si tâm vọng tưởng cái gì, dứt khoát chặt đứt ý niệm trong đầu, chăm chỉ làm việc, từ đó về sau cùng Chu gia công tử liên hệ càng ngày càng ít. " lại rót một ly trà uống một hơi cạn sạch, người đàn ông tự lẩm bẩm, "Thế nhưng Chu gia công tử thông minh như vậy... Kỳ thực sớm biết tâm tư của hắn a... Vì vậy, hắn tránh không gặp, Chu gia công tử bất đắc dĩ, cũng không dám gặp nhau nhiều."
Từ đó, hai người bạn tốt thân như huynh đệ, càng lúc càng xa cách.
"Cô gái kia là một kiểm sát trưởng rất chính nghĩa, vì vậy thường thường rước lấy một chút nguy hiểm, mà những chút nguy hiểm kia, đều bị Chu gia công tử tìm kiếm cách ngăn cản. Về sau một ngày, cô gái kia bỗng nhiên không có đi làm. Công tử nhà họ Triệu tuy là kỳ quái, cũng không dám hỏi nhiều hơn, rất sợ động những ý niệm khác. " người đàn ông cười khổ, "Vài ngày sau, một tin tức truyền đến, công tử nhà họ Triệu như bị sét đánh, bị bệnh một lần liền kéo dài tới hai tháng. "
"Tin tức gì?" đời trước những thứ này nhi nữ tình trường, tựa như kịch truyền hình cẩu huyết bình thường lại để cho Triệu Mạt Thương có chút không biết nên nói cái gì cho phải, được nghe chính chú của mình nói như vậy, liền hỏi tiếp.
"Chu gia gia trưởng, cũng chính là phụ thân của Chu gia công tử, đã sớm định cho hắn một mối hôn sự, nghe nói hắn và cô gái kia ở chung với nhau, nổi trận lôi đình, mấy lần cản trở không thành, liền đem cô gái kia bức tử. "
"Cái gì?" Triệu Mạt Thương nhất thời liền ngây dại, sững sờ mà nhìn chú của mình, vẻ mặt khiếp sợ.
"Chu gia công tử cực kỳ bi ai hết sức, màn đêm buông xuống cũng tự sát theo cô gái kia." người đàn ông nắm chặt quyền, giống như nhớ tới tràng cảnh năm đó, giọng nói nghẹn ngào, "Công tử nhà họ Triệu rất lâu sau khi hai người chết mới biết được chuyện này, cảm giác mình không có đến giúp bọn họ, còn như thế hậu tri hậu giác, vì vậy bị bệnh không dậy nổi, nằm trên giường hai tháng mới có thể chậm rãi xuống giường."
Chuông điện thoại di động vào lúc này đột ngột vang lên, Triệu Mạt Thương lúng túng lấy điện thoại ra, thì ra đã qua hai giờ, đồng hồ báo thức lúc trước cô hẹn giờ vang lên.
Có chút quấn quýt liếc mắt nhìn chú mình, Triệu Mạt Thương trong khoảng thời gian ngắn có chút không biết có nên gọi điện thoại hay không.
Người đàn ông vừa nhìn biểu tình của cô liền hiểu tâm tư của cô, lắc đầu, hoà hoãn tâm tình, "Ta không sao, con nghe điện thoại đi!. "
"Dạ." Triệu Mạt Thương nhấn tắt đồng hồ báo thức, gọi cho Liên Ám, đứng lên, ngượng ngùng liếc nhìn chú của mình, mở miệng nói, "Liên Ám Thúc, là cháu, Mạt Thương... Ưm, cháu muốn hỏi một chút... Tiểu Đản, em ấy đang làm cái gì... Ăn cơm xong đã đi ngủ chưa?... Ừm, tốt, cám ơn chú Liên Ám Thúc... Đúng rồi, hai ngày này tâm tình của em ấy có phải thật không tốt hay không?.... Như vậy.... Cháu hiểu rồi, tốt, cảm tạ... Dạ, tạm biệt. "
Cúp điện thoại cất điện thoại di động đi, giương mắt chống lại đôi mắt tràn ngập ý cười của chú mình, mặt Triệu Mạt Thương đỏ lên, ấp úng nói, "Con... Con chỉ là lo lắng em ấy... Không hảo hảo ăn cơm nghỉ ngơi... "
"Ta hiểu, ta hiểu." người đàn ông gật đầu, mỉm cười nói, "Xem ra cô bé rất nghe lời con?"
"Hả... Dạ." trên mặt càng ngày càng nóng, Triệu Mạt Thương ngượng ngùng trả lời, tiếp theo có chút thấp thỏm nhìn ông, "Chú sẽ bởi vì Tiểu Đản là nữ mà..."
"Sẽ không. " người đàn ông biết rõ cô muốn hỏi cái gì, không chần chờ chút nào, "Ái tình đâu quan tâm cái gì giới tính... Lại nói tiếp, ở điểm này, ta so với họ Chu kia thấy được..."
"Hử?" Không rõ ý tứ bên trong lời nói của ông, vẻ mặt Triệu Mạt Thương khó hiểu.
"Nói tiếp cố sự a, nói xong con sẽ hiểu." người đàn ông dường như có lẽ đã thu xếp lại cảm xúc, lại khôi phục dáng dấp đạm nhiên như thường, ngồi vào trên mặt ghế, chậm rì rì mà rót chén trà uống một ngụm, "Sau khi Triệu gia công tử khỏi bệnh, nhận được thông báo bị điều đến viện kiểm sát tối cao công tác. Kỳ thực viện kiểm sát tối cao nghe dường như rất ngưu*, trên thực tế là rất rảnh rỗi. "
*ngưu: đại loại là trâu bò đó =))
"Ừm... Vậy cũng được... " Triệu Mạt Thương đã từng làm kiểm sát trưởng gật đầu, biểu thị tán thành.
Viện kiểm sát tối cao mặc dù là đỉnh cao nhất trong giới kiểm sát, nhưng quản hạt vụ án kỳ thực cũng không nhiều.
"Công tử nhà họ Triệu nơi nào nguyện ý, vẫn bởi vì chuyện của Chu gia công tử càng hận hơn những thế gia kia, thẳng thắn cầm hồ sơ, đem những cái được gọi là thế gia gièm pha toàn bộ vạch trần khởi tố... Mấy năm qua, thu hoạch tương đối khá, Triệu gia lão gia tử suýt chút nữa giận điên lên... " Nói đến đây, ngữ khí của người đàn ông nghe có chút đắc ý, nhấp một ngụm trà nói, "Triệu gia lão gia tử bắt đầu cản trở công tử nhà họ Triệu, lúc này không có Chu gia công tử bày mưu tính kế, công tử nhà họ Triệu rất nhanh liền bị cách chức điều đi một cái huyện thành nhỏ. "
Thì ra là như vậy.
Triệu Mạt Thương biểu tình thoạt nhìn hết sức phức tạp, không biết nên khóc hay nên cười mới tốt, chú của cô năm đó điên cuồng như vậy mà khiêu chiến quyền quý, lại là vì tiết hận.
"Đến huyện thành nhỏ, công tử nhà họ Triệu ngược lại cũng tiêu dao, xử lý vụ án nhỏ, giúp đỡ người dân địa phương, cuộc sống mặc dù không như trước đây giàu có kích thích, ngược lại cũng nhàn nhã. Chỉ tiếc, một lần vô tình, công tử nhà họ Triệu hồi kinh, sau đó phát hiện một bí mật lớn. " người đàn ông nhếch mép khóe miệng, ánh mắt bất đắc dĩ, "Thời điểm công tử nhà họ Triệu trở về huyện thành nhỏ, một đường bị đuổi giết, đang lúc cho là mình chết chắc rồi, lại được một người phụ nữ cứu."
Ánh mắt dần dần chuyển hoang vu, người đàn ông tiếp tục nói, "Cho đến ngày nay, công tử nhà họ Triệu vẫn không phân rõ, năm đó một khắc kia hắn có nên mừng rỡ hay không... Người phụ nữ kia... Người phụ nữ kia chính là cô gái trước kia hắn vẫn luôn yêu thích... Mười mấy năm trôi qua rồi, hắn vẫn chỉ cần nhìn lần đầu tiên liền nhận ra..."
"A.... " Triệu Mạt Thương cũng có chút kinh hãi, hơn nửa ngày mới lấy lại tinh thần, "Bà ấy không phải....."
"Đúng vậy, cô ấy không phải đã chết rồi sao?" Người đàn ông thở dài, ánh mắt buồn bã, "Thì ra, Chu gia công tử cùng cô ấy đều không có chết, mà là cùng Chu gia lão gia tử làm một giao dịch. "
"Giao dịch?"
"Đúng vậy, một cái giao dịch rất lớn." người đàn ông nhìn thẳng Triệu Mạt Thương, chậm rãi nói, "Cái kia nho nhã Chu gia công tử, vì có thể cùng người con gái mình yêu mến cùng một chỗ, đáp ứng Chu gia lão gia tử, thay đổi dòng họ giả chết, đi tới phía nam phát triển hắc đạo, đồng thời thực sự thành bá chủ Nam phương hắc đạo. "
Lúc này, Triệu Mạt Thương đã không có biện pháp hỏi lại dù là một câu rồi, trong đầu chỉ còn lại có một cái ý niệm trong đầu lại xoay tròn.
Thì ra, Chu gia công tử cùng cô gái kia, lại chính là cha mẹ của Thương Mặc.
************
P/s: Để không cho các bạn ngóng đến dài cổ 😂😂 mình sẽ lên lịch post truyện là vào ngày thứ 7 và chủ nhật hàng tuần nhé. 😄😄😄

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.