Liên tiếp bắn chết tang thi theo sau, chân mày Diệp Tư Niên gần như nhíu lại cùng một chỗ.
Hình dáng tang thi dữ tợn không ngừng gào rống giương nanh múa vuốt nhào tới, đối với máu tươi mới mẻ của con người cực độ khát cầu, khoé miệng không ngừng chảy xuống nước bọt xanh xanh vàng vàng.
Đối mặt với tang thi không hề có tính tự giác lại nhiệt tình như lửa, Diệp Tư Niên chỉ cảm thấy cay mắt cực kỳ.
Vì thế ngọn lửa phun ra nuốt vào càng thêm nhiệt tình.
"Diệp thiếu hảo soái a!"
"Đúng vậy,năng lực thật mạnh mẽ, không biết cấp bậc dị năng nhiều hay ít!"
"Trong nhà có tiền, chính mình lại lợi hại, lớn lên còn đẹp trai như vậy, không biết có bạn gái hay chưa?"
"Cho dù có thì thế nào? Chỉ cần năng lực cường đại, muốn mở rộng hậu cung cũng không có gì a!"
"Đúng đúng đúng"
"......"
Tần Thời Nhạc đang đứng ở một bên làm chỉ huy, nghe được trong xe khí thế ngất trời thảo luận đề tài, không biết vì cái gì đột nhiên cảm thấy tâm có chút đau.
Tầm mắt không thể ức chế mà chuyển tới bóng dáng soái khí cách đó không xa.
Người đó tâm không loạn mà giết tang thi, chỉ là một bóng dáng nhưng lại lộ ra vẻ lãnh khốc cường thế cực kì mê người, đối với người ngoài nhiệt tình một chút cũng không biết.
Hiện tại không biết, nhưng khi trở về căn cứ thì sao?
Sẽ có bao nhiêu người tre già măng mọc mà chui đầu vào ngực hắn?
Tần Thời Nhạc đầy mặt nghiêm túc mà chậm rãi nhăn mi lại, tâm địa cứng rắn như sắt đột nhiên dâng lên một loại cảm giác nguy cơ chưa bao giờ có.
Dứt khoát mà đem công tác chỉ huy giao cho cấp dưới, Tần Thời Nhạc mím môi, ghìm súng vài bước liền đi đến bên người Diệp Tư Niên, không nói một lời mà nổ súng, ngọn lửa phun ra nuốt vào như lưỡi hái Tử Thần, hoàn toàn giải thoát những linh hồn bị trói buộc.
Diệp Tư Niên khoé miệng nhếch lên, trải qua điều chỉnh của hệ thống, năm giác quan của hắn đều cường hoá đến trình độ rất cao,những người đó không chút nào che giấu âm thanh nghị luận đã sớm bị hắn nghe vào trong tai.
Bất quá hắn cũng không tính toán nói cái gì.
Nói thực ra, hắn thật hưởng thụ loại cảm giác người khác vì chính mình âm thầm ghen, bị hệ thống hạn chế nhiều năm như vậy, hắn hiện tại muốn làm chính là hảo hảo hưởng thụ.
- ------------------------------
Tần tướng quân phá được Thanh Lam huyện mang về số lượng lớn vật tư, tin tức thật mau lưu truyền trong nội bộ căn cứ, cùng lúc đó, tin tức đại thiếu gia Diệp gia Diệp Tư Niên giết chết tang thi cấp bốn cũng lan truyền nhanh chóng.
Tin tức trước mang đến cho cơ hồ người sống sót chết lặng hy vọng giành lại thành phố, mọi người tựa hồ có thể dự kiến tương lai thu hồi được quyền sở hữu thành phố, nhất thời khiến lòng người sôi trào.
Nhưng cùng lúc so sánh, đề tài phía sau tại căn cứ lại dẫn phát càng thêm kịch liệt.
Rốt cuộc Tần tướng quân đã sớm nổi danh bên ngoài, có thể phá được Thanh Lam huyện tuy rằng làm người kinh ngạc, nhưng còn không tính đặc biệt ngoài dự đoán, nhưng Diệp Tư Niên là bất đồng.
Thân là con trai cao tầng căn cứ Diệp Liễu, mọi người đều biết hắn là thủy hệ dị năng giả không có lực sát thương, lúc trước nghe nói hắn đi theo làm nhiệm vụ, còn có người lén lút chê cười nói hắn là đi làm nguồn nước di động, hiện tại vừa nghe đến hắn cư nhiên có thể sử dụng dị năng đánh chết tang thi cấp bốn, mọi người phản ứng đầu tiên chính là không tin.
Nhưng sự thật đặt ở trước mắt, hơn nữa không ít người ngôn từ chuẩn xác mà tỏ vẻ mình tận mắt nhìn thấy, bọn họ liền tính không tin cũng không được.
Tin tưởng lúc sau lại càng thêm tò mò.
Dị năng hệ thủy bọn họ cũng đều biết, chính là chút lực đạo cũng không có, rốt cuộc là như thế nào tiêu diệt tang thi cấp bốn?
Diệp Tư Niên hoàn toàn không có tự giác bản thân trở thành đề tài nóng nhất, hắn hiện tại tìm được niềm vui mới, chính là loại hưởng thụ làm không biết mệt.
Nhiệm vụ Thanh Lam huyện có thể nói là giải quyết cực độ hoàn mỹ, người kinh ngạc nhiều nhất hẳn là Lý Phi Ngôn.
Sự tình hoàn toàn thoát khỏi quỹ đạo, ký ức trong đầu cậu ta chẳng phải luôn chuẩn xác trăm phần trăm sao? Cậu ta còn có thể lợi dụng ưu thế trọng sinh để báo thù sao?
Không thể báo thù, cậu ta trọng sinh lại còn có cái gì ngoài ý muốn!
Diệp Tư Niên lười biếng mà nằm ở sô pha,một ngụm lại một ngụm uống ly nước sôi để nguội, thậm chí áo ngủ còn chưa thay, tất cũng không có mang, đôi chân trần trụi cuộn tròn ở sô pha, một bộ dáng lười nhác không có xương cốt.
Bên bàn ăn cách đó không xa, đang ngồi ăn cơm trưa, Lý Phi Ngôn cơ hồ muốn cắn nát răng bạc.
Cậu ta hiện tại nửa điểm cũng không muốn nhìn đến tên kia!
Chính mình không ngủ không nghỉ mà ở bên trong phòng thí nghiệm, nghiên cứu vắc-xin phòng bệnh lại không có tiến triển chút nào, ngày hôm qua liền có người coi đây là cái cớ công kích cữu cữu dùng người không khách quan, nói cái gì căn bản chính mình không hiểu thực nghiệm chính là lãng phí tài nguyên!
Bọn họ thì biết cái gì?!
Chính mình đời trước ăn nhiều khổ sở, còn có ai so với cậu ta càng hiểu biết cái này thực nghiệm!
Những người đó sỡ hữu lý luận tri thức chuyên gia có ích lợi gì! Chính mình nhất định sẽ nghiên cứu chế tạo thành công vắc-xin phòng bệnh, dựa vào cái gì muốn cậu ta cho phép bọn họ gia nhập đoàn đội, cùng cậu ta phân chia vinh quang vô thượng kia?!
Một đám tiểu nhân ngu xuẩn!
Chính mình nơi chốn không thuận lợi, dựa vào cái gì Diệp Tư Niên lại có thể tiêu sái như vậy?! (Do mi ngu=))))
Hắn rõ ràng là cái người không học vấn không nghề nghiệp, tính cách lại âm hiểm ăn chơi trác táng!
Dựa vào cái gì được mọi người trong căn cứ sùng bái kính nể?!
Chẳng lẽ cậu ta trọng sinh trở về chính là để xem hắn như thế nào hô mưa gọi gió sao?!
Cậu không cam lòng!
Diệp Liễu vội vàng cùng những người khác tranh đoạt quyền sử dụng thiết bị vật tư, gần nhất một đoạn thời gian vội đến không thấy đầu không thấy đuôi, căn bản không có thời gian cùng tinh lực an ủi tiểu tình nhân của ông đâu~
Mí mắt nhẹ nâng, Diệp Tư Niên ánh mắt nghiền ngẫm mà đảo qua Lý Phi Ngôn ánh mắt hung ác nghiến răng nghiến lợi cách đó không xa, tâm tình càng thêm tốt.
Diệp • cẩu độc thân • Tư Niên tỏ vẻ hành động bọn họ lúc trước đối với hắn tạo thành bóng ma không thể xoá nhòa.
Vì thế tại trước mặt cẩu độc thân show ân ái quả nhiên đều nên thiêu chết a!
Diệp Tư Niên nhấp một ngụm nước, thoả mãn thở dài một hơi.
Không biết Tần Thời Nhạc hiện tại đang làm cái gì? (Nhớ chồng ròi)
Ánh mắt hơi hơi loé, Diệp Tư Niên ôm ly pha lê, liếm liếm môi.
Thân là cẩu độc thân nhiều năm, người đàn ông chất lượng tốt như vậy, lực hấp dẫn đối với hắn quả thật rất lớn a~
Cũng không biết anh có phải trai thẳng hay không?
Diệp Tư Niên trong chớp mắt giữa mày có chút nhăn lại, nhưng thực mau lại giãn ra.
Hiện tại chính là mạt thế, trong căn cứ bởi vì đủ loại lý do đàn ông kết hợp ở bên nhau nhiều đếm không xuể, liền tính Tần Thời Nhạc là trai thẳng, muốn bẻ cong anh cũng không quá khó đi?
(Nhạc Nhạc: Khỏi bẻ,cong sẵn rồi!)
Huống hồ anh còn không nhất định là trai thẳng đâu? Trai thẳng sẽ dùng cái loại ánh mắt này đến nhìn hắn sao? Trai thẳng sẽ vì người đàn ông khác mà ghen sao?
Nói không chừng hắn liền không cần bẻ cong?
Lại nói tiếp hắn cứu anh một mạng đây!
Ân cứu mạng nên lấy thân báo đáp, đây không phải càng danh chính ngôn thuận sao!
Đúng, danh chính ngôn thuận!
- -----------------------------
Tần Thời Nhạc hồn nhiên không biết chính mình được coi trọng, lúc này anh thập phần buồn rầu, hiếm thấy anh không mặc quân trang, mặt không biểu tình mà ngồi ở ghế lô, ánh đèn hôn ám, lộ ra ái muội như có như không.
Cửa ghế lô bỗng nhiên mở ra, một đám mê người cả trai lẫn gái bước chân vào, ở bàn trà phía trước xếp thành một hàng, giống như hàng hoá bị đem ra triễn lãm.
Nam tử trẻ tuổi cầm đầu diện mạo tinh xảo, dáng người yểu điệu, nhìn qua khó phân biệt nam nữ, hắn hơi hơi nhếch môi, mắt đào hoa như biết nói "Tần tướng quân, có thể có người ngài để mắt?"
"Ngươi làm gì vậy?" Tần Thời Nhạc nhìn một đoàn nam nữ liếc mắt một cái, nhíu mày nhìn về phía thanh niên, trầm giọng nói.
"Ta đang giúp ngài nha!" Người thanh niên che miệng cười, đi đến bên người anh ngồi xuống, chỉ chỉ đám cả trai lẫn gái dung mạo tuyệt hảo, nói "Ngài không phải hoài nghi tính hướng chính mình sao? Này còn không phải phương thức tốt nhất để kiểm nghiệm?"
"Ta đối với những người này không có hứng thú, làm cho bọn họ đều đi ra ngoài" Tần Thời Nhạc mày nhăn đến càng sâu, tầm mắt sắc bén như đao, mang theo đao quang kiếm ảnh nhuộm sát khí, nam nữ này đó mỗi người đều không có dị năng, làm sao có thể thừa nhận ánh mắt như vậy, bị anh nhìn cả người đều phát run co rúm.
"Vậy ánh mắt ngài cũng quá cao!" Người thanh niên ngạc nhiên nói "Mấy vưu vật này đều là hàng thượng đẳng của Dạ Sắc chúng ta a!"
"Bị ta xem một cái liền sợ đến phát run, còn nói hàng thượng đẳng?" Tần Thời Nhạc nhíu mày nhìn những người đó như được đặc xá chạy nhanh khỏi ghế lô, rất là khinh thường.
"Tiểu thúc a,ngài cũng không ngẫm lại ánh mắt bản thân là như thế nào!" Thanh niên mắt trợn trắng, khó chịu nói "Ngài như vậy xác định, gia gia nãi nãi biết không?"
"Bất quá ta cũng rất hiếu kì!" Tần Ca đột nhiên quay đầu nhìn anh, ánh mắt toả sáng "Đến cùng là mỹ nhân dạng gì khiến vị thúc thúc lãnh đạm này của ta bỗng nhiên 'thông suốt' đây? Ta nhất định phải hảo hảo thỉnh giáo một phen!"
"Tần Ca, mau thu hồi tiểu tâm tư của ngươi" Tần Thời Nhạc nhàn nhạt liếc mắt nhìn hắn "Hắn không có ý tứ đối với ta, cũng không có câu dẫn ta".
"Cái gì?!" Tần Ca lúc này là thật sự kinh ngạc, hắn mở to hai mắt, đầy mặt không thể tin tưởng nói "Vậy là ngài yêu thầm? Người ta còn không biết? Có cần thảm như vậy hay không!"
Tần Thời Nhạc mặt vô biểu tình mà nhìn hắn.
Không cẩn thận đem nội tâm phun tào buộc miệng thốt ra, tâm tình kích động của Tần Ca tức khắc dập tắt, biểu tình cứng đờ mà cười gượng hai tiếng, biểu tình đông cứng mà nói sang chuyện khác "Kia ngài lại đây là vì...."
"Dạy ta như thế nào theo đuổi người" Tần Thời Nhạc mặt lạnh, vô cùng bình tĩnh mở miệng "Ngươi kinh nghiệm phong phú".
Kinh nghiệm phong phú Tần Ca "...."
#băng sơn thúc thúc vì truy thê bức bách cháu trai đơn thuần, không tiếc moi móc cái gai trong lòng cháu trai #
- -----------------------------
Thưởng thức đủ biểu tình táo bón của nhân vật chính, Diệp Tư Niên cả người sảng khoái thay quần áo ra cửa.
Địa điểm mục tiêu -- Dạ Sắc.
Hiện tại là mạt thế, hết thảy pháp tắc của thế giới đều phá vỡ, nhân tính âm u bị phóng đại đến cực hạn.
Ở trong một thế giới ăn bữa nay lo bữa mai, mạnh được yếu thua như vậy, lúc nào cũng buộc chặt tinh thần, đám người săn tang thi cần nhất chính là phát tiết.
Cồn, dục vọng, bài bạc.
Ở ngoài căn cứ, dùng tính mạng đổi lấy tinh hạch như nước chảy ra ngoài, hoặc say mèm hoặc mồ hôi đầm đìa hoặc vung tiền như rác, phảng phất chỉ có thông qua phương thức này mới có thể chứng minh bọn họ đang tồn tại.
Có nhu cầu liền có thị trường cung cấp.
Trong tận thế có nhiều soái ca mỹ nữ không có năng lực tự bảo vệ mình, người tình ta nguyện, dưới vô số quán bar cùng câu lạc bộ đêm tư nhân hội sở, như măng mọc sau mưa không ngừng xông ra.
Nổi bật nhất trong đó chính là Dạ Sắc.
Truyền thuyết về lão bản Dạ Sắc có thân phận thập phần thần bí, thủ đoạn dạy dỗ thiếu gia tiểu thư thuộc hạng nhất lưu, hơn nữa người chống lưng phía sau thế lực phi thường cường ngạnh, cho nên dù nó mỗi ngày hốt bạc cũng không có người dám trêu vào.
Mà nó quy mô cũng không nhỏ, xa xa nhìn lại tựa như một toà cung điện phong cách Châu Âu loại nhỏ, ở dưới ánh đèn rực rỡ lấp lánh, âm nhạc trầm thấp xa xa truyền đến, làm con người không thể kìm hãm được muốn tìm tòi đến cùng.
Không hổ danh là nơi tiêu tiền bậc nhất.
Diệp Tư Niên một thân áo gió dài màu đen, trên chân mang một đôi ủng da trâu, trang điểm sạch sẽ lưu loát, soái khí mười phần, đứng ở đầu đường thập phần hấp dẫn tầm mắt người.
Thời niên thiếu khinh cuồng, hắn cũng có một đoạn thời gian làm qua tiểu vương tử hộp đêm a~
Diệp Tư Niên kéo kéo khoé miệng, đem đoạn hồi ức trong đầu im lặng xoá bỏ, lúc này mới bước ra chân dài hướng mảnh xa hoa trụy lạc kia đi đến.
Dạ Sắc.....
Nguyên chủ cuối cùng chính là chết ở chỗ này.
Không biết cái tên khốn kiếp bắt đi nguyên chủ nhốt vào Dạ Sắc, cầm tù lăng ngược nguyên chủ đến chết hiện tại sống như thế nào?
Ông chủ Dạ Sắc sao?
Diệp Tư Niên liếm liếm môi, trong lòng bỗng nhiên có chút kích động quỷ dị.