Hậu Tinh Thần Biến

Chương 349: Tu La Tề Tụ (3)




Ma Thành, bầu trời trong mang theo bóng mây mù âm u trôi nhè nhẹ.Mặt trời màu đỏ sậm xạ xuống mang theo khí tức quỷ dị chiếu giữa đại thành, tựa hồ như ám chỉ điều gì đó, không khí có chút trầm muộn.
Trên đường cái lát đá xanh,người đi đường vội vã, khách nhân cực ít nghỉ chân tại các cửa hang ven đường, áp lực từ khí tức trầm trọng này làm cho tất cả mọi người tại Tu La Ma Thành đều vô tâm dừng lại bên ngoài, gấp gáp bước nhanh về nhà, hưởng thụ thời khắc thanh nhàn khó kiếm được.
Một đội binh lính Tu La tộc tại trên đường cái đi lại theo thói quen. Che dấu khí tức trên tường thành, hai gã nam tử Tu La tộc cao lớn có năm đôi cánh đứng ở hai bên một vị nam tử sáu đôi cánh cao lớn, mắt nhìn xuống cửa thành phía trước, trên mặt lộ ra thần sắc khẩn trương. Bạn đang đọc truyện tại - https://trumtruyen.vn
Một mỹ nữ Tu La tộc sáu đôi cánh, đang từ trong thành rất nhanh chạy về hướng trên tường thành, phảng phất nơi đó có gì đó để cho nàng chờ mong, trong con ngươi xinh đẹp có xen vào sự vui sướng, ánh mắt phức tạp chờ đợi.
Đứng ở ngoài cửa thành, Mục Thiên và Cam Vân như trước cười nói, mà Tần Vũ sắc mặt bình tĩnh nhìn gắt gao nhìn cửa thành cao lớn đóng chặt, phóng xuất thần thức cảm thụ binh tốt như thủy triều tiến đến hướng chính phương hướng của mình bay nhanh tới.
Thi ra, tất cả hào khí khẩn trương này, đều là do bốn người Tần Vũ mang đến.
" Vũ ca ca, bọn họ như thế nào có thể biết chúng ta không phải người Tu La? " Khuôn mặt nhỏ nhắn của Tĩnh Nhi cau có, con ngươi sáng ngời trừng mắt nhìn Mục Thiên và Cam Vân đang cười nói, sẳng giọng: " Đều là họa do các ngươi gây ra, hai ngươi còn có thẻ cười nói như vậy sao! "
Nghĩ đến vừa mới rồi hai người nghênh ngang như vậy đi tới cửa thành, đang muốn tiến vào, lại bị binh lính hộ vệ cửa thành Tu La tộc phát hiện ra thân phận ngăn ở bên ngoài, Tình Nhi cực kỳ buồn bực, nếu không phải Cam Vân tu vi quá thấp không cách nào che dấu khí tức, vừa rồi há lại có thể bị đám binh lính Tu La tộc phát giác ra thân phân.
Lúc này trên tường thành Tu La nhân càng ngày càng nhiều, sát khí phô thiên cái địa dần dần tràn ngập ở cửa thành, khiến cho không khí chung quanh áp lực càng ngày càng tăng, mà Cam Vân và Mục Thiên cũng là không chút nào có thần sắc lo lắng, làm cho Tình Nhi không nhịn được trong lòng rất là bất mãn.
Mục Thiên cười hì hì liếc mắt nhìn Tần Vũ, thấy sắc mặt hắn bình tĩnh trấn định, liền đôi với Tình Nhi nói: " Không cần khẩn trương, đại nhân không lo lắng, ngươi lo lắng cái gì? "
Tình Nhi hung hăng trừng mắt nhìn Mục Thiên, chỉ là khuôn mặt nàng thật sự quá mức xinh đẹp thanh tú, trừng mắt như vậy, chẳng những không cách nào làm cho người ta thấy được khổ sở, ngược lại còn mang theo chút phong tình, chỉ nghe nàng gắt giọng: " Một khi đả đánh nhau, chúng ta phải giết bao nhiêu Tu La nhân mới có thể rời đi nơi đây a! "
Tần Vũ lắc lắc đầu, nói: " Tình Nhi không cần lo lắng, chúng ta tới đây không phải vì giết người, nếu thật sự không thể hoan nghênh, thì rời đi nơi này, tuy nhiên thành lớn gần nhất cách nơi này tựa hồ khoảng cách cũng rất dài, không biết các ngươi có thể kiên trì đi tiếp không! "
Vừa nói, trừng mắt nhìn Mục Thiên và Cam Vân, quát lạnh nói: " Hai người các ngươi từ hôm nay bắt đầu tập thu liễm khí tức cho ta, ta không hy vọng để cho Tu La nhân nhận thấy được bí mật các ngươi là Thiên nhân! "
Hai người bị Tần Vũ trừng mắt, toàn thân giống như bị một chậu nước lạnh giống như băng hàn chí cực đổ xuống, câm như hến không ngừng gật đầu, vội vàng theo công pháp Tần Vũ vừa mới truyền âm tới bắt đầu tự thân tập thu liễm khí tức.
Trên tường thành, nam tử Tu LA tộc cao lớn nhất trong ba người giờ phút này đúng là thần tình sát khí nhìn chằm chằm bốn người Tần Vũ nói chuyện với nhau, lạnh nhạt nói: " Không thể tưởng được Thiên nhân bốn đôi cánh cũng dám nghênh ngang đi tới Ma Thành ta như vậy, hừ! "
Tu La nhân gầy ở bên trái, trên trán có một khối sẹo lớn màu đỏ khiến cho hắn thoạt nhìn rất là hung tợn, nghe vậy hung ác cười nói: " Không biết có bao nhiêu năm chúng ta không cùng với Thiên nhân giao chiến rồi! Bốn người này vừa lúc có thể cho thủ hạ chúng ta các tiểu hài tử không có kinh nghiệm cùng với Thiên nhân chiến đấu rèn luyện một chút, để tránh sau này cùng với Thiên nhân giao chiến trong khi không có kinh nghiệm! "
Mà nam tử tráng kiện hơn so với hai người ở bên phải vẻ mặt lo lắng nhìn Mục Thiên phía dưới, thấp giọng thầm nói: " Mẹ nó, năm cánh thượng giai, so với thành chủ thấp hơn một bậc, thế này đánh như thế nào? "
Đứng ở giữa, nam tử cao lớn cười lạnh nói: " Như thế nào đánh? Tự nhiên là đưa bọn họ toàn bộ giết hết rồi, tên năm cánh thượng giai kia do ta đích thân đôi phó, hai người các ngươi lựa chọn một người đi, mặt khác một người cho Hải Huyên đôi phó! "
Đang nói, phía sau truyền đến một tiếng xé gió, một đạo thân ảnh đẹp nhanh trong nháy mắt xuất hiện tại trước mặt ba người, binh lính bốn phía tựa hồ đều nhận biết thân ảnh này, đúng là dường như không để ý tới.
" Phụ thân, các ngươi vừa lại tại sau lưng nói xấu Huyên nhi rồi? " Người đến đúng là Hải Huyên, chỉ thấy nàng cực kỳ thân thiết ôm nam tử cao lớn ở giữa cao lớn nam tử, cái miệng nhỏ đáng yêu chu lên, làm cho người ta muốn có một loại dục vọng chiếm hữu.
Chỉ là, người chung quanh đều là vẻ mặt si ngốc nhìn Hải Huyên, xem ra mị lực của nàng đôi với mọi người trong lúc đó thật lớn. Có điều, những người này cũng không có người nào dám đem ý nghĩ trong lòng làm thành hành động thực tế,... trước không nói Hải Huyên là nữ nhi của thành chủ, chỉ riêng xem trên lưng nàng sáu đôi cánh màu phấn hồng, liền làm cho người ta bỏ đi ý nghĩ hạ lưu trong long rồi.
" Sáu đôi cánh màu phấn hồng sắc a, vị trí đệ nhất cao thủ trong Ma Thành không phải của nàng sao. " Đứng ở xa xa, một người nhìn như tướng lãnh bộ dáng bốn đôi cánh Tu La nhân thấp giọng nói: " Cũng không biết nàng như thế nào tu luyện, cũng tại ngắn ngủn hơn mười năm liền từ bốn đôi cánh trực tiếp phi thăng tới sáu đôi cánh. Đây là cái dạng tốc độ kinh khủng gì a! "
Các binh lính phía sau hắn cũng là vẻ mặt hâm mộ nhìn Hải Huyên, nữ tử tuổi còn trẻ xinh đẹp này tại hơn mười năm thời gian trực tiếp tu luyện nhanh qua đến cảnh giới sáu đôi cánh trong Ma Thành sớm không là cái gì bí mật rồi.
Hải Huyên đến trực tiếp đem hai gã năm đôi cánh cao lớn nam tử gạt qua một bên, thân thể mềm mại của nàng gắt gao tựa ở trên người tên Tu La nhân sáu cánh kia, gắt giọng: " Đại thúc, nhị thúc, không cho phụ thân và các người nói xấu Huyên nhi! "
Nam tử sáu cánh ha ha cười to, sủng nịch vỗ đầu Hải Huyên nói: " Chúng ta cũng không có nói xấu ngươi, mọi người đang thương lượng như thế nào đôi phó mấy người thiên nhân kia đấy chứ! Mấy người đó tu vi không thấp a, trong đó cũng có một gã cao thủ tồn tại! "
Hải Huyên cả kinh, vội vàng phóng xuất thần thức, khiếp sợ phát hiện năm cánh thượng giai Mục Thiên, không khỏi phải buồn bực nói: " Thiên nhân cao thủ này chạy đến chúng ta Tu La giới làm cái gì? Bọn họ như thế nào qua tới đây? "
Nam tử sáu cánh không có nói gì thêm, bên cạnh tên nam tử trán mang sẹo lớn cũng là nói tiếp: " Truyền thuyết trong Thiên Khanh trong có một cái thông đạo, chỉ cần nắm giữ phương hướng của cái thông đạo kia, liền có thể dễ dàng lui tới Thiên giới và Tu La giới ta, tuy nhiên thông đạo này rất là bí mật, chúng ta từng tra tới rồi hồi lâu, đến nay vẫn là chưa biết được! "
Hải Huyên cắn môi, trong đầu đột nhiên hiện ra Đế Tuyết Phong cùng khuôn mặt vô cùng anh tuấn, trong lòng thầm nghĩ: " Bọn họ hẳn nhiên là biết phương hướng thông đạo a! "
Đôi với Đế Tuyết Phong và Đế Thiên Hồn, Hải Huyên thông minh đã sớm phát hiện hai người không thuộc Tu La nhân, trong Tu La nhân có một loại phương pháp điều tra cực kỳ bí ẩn, có thể thông qua khí tức một người phát ra đểi phán định thân phận hắn, chỉ là bởi vì làm tu vi giảm nhiều,nên không dễ dàng xuất ra.
Mà Hải Huyên mặc dù sớm đã biết sự thật hai người là Thiên nhân, trong lòng cũng thật sự là một trận phai nhạt, nhưng đôi với Đế Tuyết Phong ái mộ khiến cho nàng giống như con thiêu thân lao vào lửa, biết rõ là không có kết quả, nhưng cũng là không có quên đi, tới khi chia tay, nhưng là kiên quyết không có dây dưa, từ điểm này cũng có thể thấy được, Hải Huyên này thật sự là nữ tử Tu La tộc kiên cường cực kỳ có chủ kiến hiếm thấy.
Nghĩ đến Đế Tuyết Phong, gió thổi qua có thể thấy trên khuôn mặt mềm mại của nàng hiện ra một tia đỏ ửng, cực kỳ động lòng người, chỉ nghe nàng ôn nhu nói: " Cha, hai vị thúc thúc, bốn người này mặc dù là Thiên nhân, chúng ta cũng không cần phải khẩn trương như lâm đại địch, cứ để một mình ta đôi phó đi! "
Nam tử sáu cánh run sợ một chút, lắc đầu nói: " Trong bốn người, nam tử chỉ có một đôi cánh kia ta không cách nào dụng thần thức xem xét được tu vi của hắn, người này cũng không đơn giản, một mình ngươi là vạn vạn lần không cách nào đôi phó! "
Hải Huyên cái miệng nhỏ nhắn nguýt một cái, dùng sức phe phẩybả vain am tử sáu cánh, nũng nịu nói: " Phụ thân, cho Huyên nhi đôi phó bọn họ đi, hơn nữa, bốn người này nói không chừng đôi với Ma Thành chúng ta không có địch ý nữa! "
" Hồ đồ! " Sáu cánh nam tử quát khẻ: " Vô luận có hay không địch ý, Thiên nhân luôn là đại địch của Tu La nhân ta, đôi đãi địch nhân, không thể nương tay! "
Hải Huyên sắc mặt trầm xuống, miệng khép lạo quay đầu bỏ đi, không hề để ý tới nam tử sáu cánh.
Nam tử sáu cánh nam tử thấy bộ dáng nữ nhi như vậy, cũng không thèm để ý, thân thể chậm rãi phiêu phù giữa không trung, quay về Tần Vũ bốn người quát lạnh nói: " Thiên nhân, các ngươi tới Ma Thành của ta làm gì hà? Hôm nay nếu các ngươi tới, lại không muốn rời đi, toàn bộ lưu lại ở chỗ này cho ta! "
Không hổ là cao thủ sáu đôi cánh, thanh âm hắn giống như tiếng sấm như tại giữa không trung trong phiêu đãng không dứt, từng đạo âm lãng mang theo ba động mãnh liệt trong nháy mắt đánh úp về phía Tần Vũ bốn người, đúng là ngay cả mặt đất đều chấn động lên rồi.
Trên tường thành Tu La tộc binh lính nghe được thanh âm của nam tử sáu cánh, không nhịn được là như con nhảy dựng lên, đều nửa quỳ, trong miệng cuống quít hô to: " Thành chủ vạn tuế, thành chủ vạn tuế, giết Thiên nhân …… "
Tần Vũ tại lúc nghe được thanh âm, mặt liền hiện nụ cười lạnh, một đạo vô hình bình chướng trống rỗng xuất hiện tại phía trước bốn người, đưa âm lãng vừa đủ nghe, chỉ nghe Tần Vũ lạnh nhạt nói: " Chúng ta chỉ là đi ngang qua mà thôi, muốn ở thành này nghỉ chân một ngày liền rời đi nơi đây, các hạ không nên quá bức người! "
Nam tử sáu cánh không chút nào đế ý thanh âm của chính mình mang theo kình khí không có thương tổn đến bốn người, cười lạnh nói: " Nói đùa, Thiên nhân và Tu La nhất tộc ta có thù không đợi trời chung, chúng ta dựa vào cái gì cho các ngươi tiến nhập vào trong Ma Thành? "
Tần Vũ lắc lắc đầu: " Đã như vậy, chúng ta liền không quấy rầy, cáo từ! " Nói, liền lôi kéo ba người rời đi.
Nam tử sáu cánh thấy thế bỗng dưng hét lớn một tiếng: " Đứng lại cho lão tử, đi tới nơi này còn muốn rời đi? Làm gì có chuyện tiện nghi như vậy, đều lưu lại cho ta đi! "
Vừa dứt lời, chỉ thấy cánh sau lưng hắn đột nhiên hiện lên một đạo quang mang đẹp mắt, một đạo quang mang màu đỏ máu mang theo cùng với hét giận trong nháy mắt đánh úp về phía sau lưng Tần Vũ, uy thế lẫm nhiên.
Tần Vũ nhíu mày, trong mắt hiện lên sắc mặt tức giận, đột nhiên xoay người, cánh tay tại giữa không trung hóa thành một cái hình tròn, trước người trong nháy mắt xuất hiện một thông đạo hắc hồ hình viên trụ, cơ hồ trong một cái hít thở liền đem quang mang màu đỏ máu hút vào!

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.