Hào Môn Thiên Kim Giả Xuất Đạo - Nữ Phụ Bạch Liên Hoa Này Tôi Không Làm Nữa

Chương 65:




Edit: windy
Qua mấy trận tuyết rơi cũng đã gần cuối năm, <Giữa chúng ta> quay ở thành phố B cuối cùng cũng xong đã hơ khô thẻ tre trong trời tuyết.
Bởi vì gần cuối năm, có rất nhiều hoạt động lớn nhỏ, lại thêm đã làm việc cả năm, cho nên khoảng thời gian này Diệp Sâm cũng không sắp xếp hoạt động quá dày cho Hề Thời, chỉ nhận làm khách mời một show giải trí, với tham dự một hoạt động.
Hề Thời thừa dịp này ra ngoài du lịch, gặp lại bạn tốt Hà Đậu và Mia trong <Đây là rapper>.
Ba người đi Hokkaido trượt tuyết, Hề Thời đăng ảnh mình trượt tuyết trong vòng bạn bè, trong ảnh cả người cô mặc đồ trượt tuyết, đeo kính trượt tuyết đối mặt với máy ảnh, khuôn mặt nhỏ nhắn trắng nõn thậm chí còn trắng như tuyết trắng phía sau, chỉ có mũi vì lạnh mà đỏ ửng một chút, ánh mắt như con nai nhỏ trốn trong tuyết.
Bức ảnh Hề Thời đăng, bạn bè đều bấm yêu thích còn bình luận lại, cô nhìn thấy Diệp Sâm chúc cô đi chơi vui vẻ, Giang Hành Triệt thích ảnh, nhắn “Chú ý giữ ấm”.
Sau đó Hề Thời thấy Diệp Sâm trả lời phía dưới bình luận “Chú ý giữ ấm”: “Oa… Giang tổng thật sự là tri kỉ rất cẩn thận nha… mắt lấp lánh.jpg”
Hề Thời: “... …”
Cô cũng không biết sao Diệp Sâm có thể đem những lời này nói ra ngoài được, hiện tại cô nên rất may mắn là không có ai vừa add cô cùng Diệp Sâm cùng Giang Hành Triệt, sẽ không nhìn thấy mấy lời làm cho người ta thẹn đến ngón chân như này.
Ngày hôm sau, Hề Thời lại đăng ảnh lên, lần này không phải trượt tuyết, là bọn họ tắm suối nước nóng dưới chân núi trong khách sạn.
Cả người Hề Thời mặc áo tắm hoa nhí, đứng ở bờ ôn tuyền, eo ra eo ngực ra ngực chân ra chân, dáng người đều lộ hết…
Lúc này người trong vòng bạn bè càng thích nhiều hơn, Hề Thời nhìn thấy Giang Hành Triệt thích, bình luận lại: “Cẩn thận cảm mạo, vẫn nên khoác thêm khăn tắm thì tốt hơn.”
Nhiệt độ bên cạnh ôn tuyền hơi nóng cũng không lạnh, khoác thêm khăn tắm mục đích hiển nhiên không phải cái này.
Hề Thời bị mỗi ngày Giang Hành Triệt để lại bình luận nghiêm túc như vậy đều nở nụ cười.
Chơi Hokkaido tổng cộng một tuần, Hề Thời về nước, sau khi về nước hành trình đầu tiên đã sắp xếp xong, cùng tham gia mấy thông cáo trước kia.
Là một buổi tiệc xã giao, Hề Thời bị kéo đi làm bạn gái tổng giám đốc trung ảnh.
Hề Thời trong trung ảnh, trong làng giải trí, làm nghệ sĩ, cùng ông chủ của mình tham gia tiệc xã giao thật sự là chuyện rất bình thường, dù sao có đôi khi, ông chủ cần có một bình hoa bên cạnh để giữ thể diện.
Bình hoa này trước kia là nữ minh tinh Hàng Ngọc của công ty, chỉ là hiện tại Hàng Ngọc vẫn đang quay phim bên ngoài, không về kịp, các nữ nghệ sĩ khác cũng không thiếu, nhưng công ty muốn mang theo một người vừa nổi tiếng lại xinh đẹp lại phải chịu làm bình hoa, Hề Thời là người duy nhất.
Hề Thời chưa làm bình hoa cho ông chủ bao giờ, lại cũng chưa đi tham gia tiệc xã giao với ông chủ lần nào, mà lần này tổng giám đốc rất coi trọng, đã đem tư liệu đến cho cô xem trước.
Hề Thời nhìn thấy hai chữ “Bác Hằng” trên tên đối tượng hợp tác.
“... …”
Cô biết Bác Hằng vẫn tập trung sản xuất và tiến ra quốc tế, mặt khác Giang Hành Triệt cũng tự đăng kí mấy công ty, chỉ là cho dù là cái nào trong đó, cũng không dính dáng gì tới làng giải trí.
Hề Thời lập tức gọi điện cho Giang Hành Triệt.
Giang Hành Triệt cũng rất thản nhiên đáp lại: “Cụ thể anh cũng không rõ lắm, chắc là nghiệp vụ giải trí của Bác Hằng.”
Hề Thời: “...A …”
Như vậy cũng nói được, tuy Bác Hằng tập trung hai cái kia, nhưng bộ phận giải trí có vẻ như cũng tồn tại, chỉ là so với hai mục kia, có vẻ cực kì nhỏ bé không đáng kể.
Mỗi ngày Giang Hành Triệt đều kiếm tỷ bạc, một giây đồng hồ cũng hận không thể bẻ thành hai nửa, bộ phận giải trí dù sao cũng không được coi trọng, còn nghiệp vụ cụ thể là gì anh quả thật không rõ lắm.
Trưởng bộ phận giải trí là người mới nhậm chức, sau khi nhậm chức có rất nhiều hành động. Lần này tiếp xúc với điện ảnh, chắc có ý tiếp cận lĩnh vực này.
Giang Hành Triệt: “Em hỏi cái này làm gì?”
Hề Thời cảm thấy bản thân vô hình trung bị Giang Hành Triệt hỏi khách sáo, trong lòng khó chịu: “Không có gì, tùy tiện hỏi thôi.”
Hai ngày nay Giang Hành Triệt vẫn vội tăng ca, sau khi Hề Thời từ Hokkaido trở về hai người chỉ gặp mặt một lần, ngày mai có chút rảnh, anh nói: “Tối mai anh tan làm đến đón em, muốn ăn cái gì?”
Hề Thời: “Ngày mai em có công việc, lần sau đi.”
Ngày hôm sau, tổng giám đốc gửi lễ phục và trang sức tới, sau đó lại gửi tới hai thợ trang điểm.
Một bộ lễ phục cúp ngực màu hồng nhạt kết hợp với giày cao gót, tóc dài lười biếng cuộn lại, từ đầu đến chân là phong cách bình hoa tiêu chuẩn.
Hề Thời thay đồ xong soi mình trong gương, bộ dạng này nhìn rất đẹp, chỉ là càng nhìn càng thấy bản thân giống tiểu tam được ông chủ bao nuôi bên ngoài sau đó dẫn đi xã giao…
Diệp Sâm lấy tay che miệng ho nhẹ hai tiếng: “Cũng không phải thảm đỏ, không có trở ngại gì là được.”
Hề Thời lấy tay vén vén tóc: “Được rồi.”
Cô lấy điện thoại ra, soi gương chụp tấm hình, sau đó đăng lên vòng bạn bè.
Vòng bạn bè chỉ có một người có thể thấy được.
Chỉ có Giang Hành Triệt có thể thấy được.
Hề Thời đăng ảnh xong, mấp máy môi, lại đột nhiên có chút không phục, bởi vì tiệc xã giao của Giang Hành Triệt cũng rất nhiều, không biết có phải trong mỗi lần xã giao đều có bình hoa xinh đẹp như cô không.
Hề Thời cất điện thoại đi, sau khi tới giờ, tổng giám đốc trực tiếp phái người tới đón cô.
Tổng giám đốc họ Trần, cũng không thể tùy tiện nói chuyện như với Diệp Sâm, lúc Hề Thời thấy tổng giám đốc rõ ràng biết mình là người làm công của anh ta, anh ta là ông chủ, hiện tại tâm tình người ta đang tốt nâng cô lên nói không chừng tương lai tâm tình không tốt liền phong sát cô, cho nên cũng không dám nói thêm cái gì, vừa lên xe liền an tĩnh ngồi, tổng giám đốc cũng không có ý muốn nói chuyện với cô, hai người cùng nhau ngồi trên xe đi tới một hội sở.
Hề Thời biết hội sở này, lớn nhất thành phố, thẻ hội viên, người bình thường có cầm nhiều tiền đến đâu cũng không vào được.
Cô để áo khoác trên xe, một tay cầm túi, dẫm giày cao gót đi phía sau tổng giám đốc, theo phục vụ đi vào bên trong.
Rất rõ ràng tổng giám đốc rất coi trọng tiệc xã giao này, mang Hề Thời tới rất sớm, hai người ngồi chờ trong phòng một hồi lâu, người phụ trách bên Bác Hằng mới tới, là trưởng phòng bộ phận giải trí.
Tổng giám đốc đứng lên nghênh đón, Hề Thời cũng đứng lên theo, hai bên chào hỏi lẫn nhau, gọi rượu và thức ăn cùng nước trà, sau đó trợ lý mở văn kiện ra, bắt đầu chủ đề bàn bạc hôm nay.
Hề Thời tận chức làm vai bình hoa của mình, thỉnh thoảng cười cười gật đầu theo, khi cần lại đứng dậy mời rượu.
Rượu đỏ lâu năm vô cùng ngon, chẳng qua Hề Thời có lần trước bị say, không dám uống nhiều, may mà tổng giám đốc cũng không ép cô, còn trưởng phòng bộ phận giải trí phía đối diện, rõ ràng không có hứng thú với bình hoa, từ sau khi tiến vào không nhìn cô, tất cả tâm tư đều đặt lên công việc.
Hai bên đàm phán coi như hòa hợp, trung ảnh là người nổi bật trong giới, tuy bộ phận giải trí Bác Hằng chỉ là một bộ phận nhưng dù sao cũng có chỗ dựa là Bác Hằng, Hề Thời nghe câu được câu không, chỉ chốc lát sau, phục vụ gõ cửa tiến vào, đi đến bên cạnh trưởng phòng thì thầm hai câu.
Trưởng phòng có vẻ cực kì ngoài ý muốn, đồng thời cũng rất cao hứng, Hề Thời đang nghi hoặc, thấy phục vụ đẩy cửa ra, Giang Hành Triệt mang theo Tề Chu tiến vào.
“Giang tổng.” Tổng giám đốc trung ảnh bên cạnh Hề Thời vươn tay ra bắt tay đầu tiên, Giang Hành Triệt hàn huyên hai câu, sau cùng đem tầm mắt rơi vào trên người Hề Thời.
Giang Hành Triệt không trực tiếp chào hỏi Hề Thời, tầm mắt dừng lại hai giây sau đó liền lướt qua cô, ngồi xuống: “Đêm nay vừa vặn có chút việc ở trong này, cho nên thuận tiện ghé qua xem.”
Giày tây, cà vạt thắt tinh tế, vô cùng tinh anh mà lại có tư thái nhà kinh doanh.
Ban đầu Hề Thời còn hứng thú nghe bọn họ nói chuyện, sau khi Giang Hành Triệt đột nhiên đi vào, cô cảm giác cả người cũng không được tự nhiên.
Thậm chí đến ngay cả bờ vai lộ ra ngoài cũng cảm thấy mát mát.
Giang Hành Triệt ngồi chừng mười phút, thư kí đưa cho anh xem chi tiết hợp tác hai bên, Giang Hành Triệt nghe xong nói ra hai đề nghị, mỉm cười nói tin tưởng lần này bộ phận giải trí Bác Hằng cùng trung ảnh hợp tác nhất định rất vui.
“Vâng, cảm ơn Giang tổng.” Đại boss đột nhiên xuất hiện, hợp tác giữa hai bên lại tiến thêm một bước, tổng giám đốc trung ảnh gật đầu liên tục.
Giang Hành Triệt nói xong, bày tỏ muốn rời đi trước.
Ánh mắt anh rơi lên trên người Hề Thời: “Hề tiểu thư xem ra không thoải mái lắm.”
Hề Thời lập tức ngẩng đầu: “Hửm?”
Trưởng phòng bộ phận cùng tổng giám đốc trung ảnh không nghĩ tới Giang Hành Triệt trước khi đi còn xem xét bình hoa, ánh mắt nhao nhao nhìn về phía Hề Thời.
Giang Hành Triệt nói xong câu đó liền đi rồi.
Hề Thời nhìn Giang Hành Triệt rời đi, lại cảm nhận mấy ánh mắt trên người, đang muốn nói mình không hề thấy không thoải mái, chỉ là lời nói tới cổ họng lại như hiểu ra cái gì, không nói ra miệng.
Tổng giám đốc trung ảnh hiểu cực kì nhanh, cũng không muốn trước mặt người Bác Hằng lại là người khắt khe, ấn tượng khắt khe với cấp dưới, mà trưởng phòng bộ phận lại không có hứng thú với bình hoa, vì thế khoát tay với Hề Thời: “Không thoải mái thì về nghỉ ngơi đi, không cần ở trong này nữa.”
Hề Thời lập tức gật gật đầu: “Vâng.”
Hề Thời cầm túi đi ra ngoài, ở trong hành lang đi chưa được hai bước, nhìn thấy Tề Chu cười tít mắt đợi cô: “Hề tiểu thư.”
Hề Thời xoa xoa cổ, đi theo Tề Chu tới thang máy chuyên thuộc VIP.
Giang Hành Triệt lúc này mới đánh giá trên dưới Hề Thời, có chút bất đắc dĩ: “Đây là công việc hôm nay của em?”
Hề Thời nâng nâng cằm bày tỏ không phục: “Không thể sao?”
“Làm bình hoa cho ông chủ cũng là công việc của người làm công bọn em, anh cho là người người đều là anh sao?”
Cô nhìn cách ăn mặc của Giang Hành Triệt, tóc chải cẩn thận, nhớ tới vừa rồi anh ngồi ở kia nghe người ta khen ngợi, trong lòng buồn bã không rõ.
Hôm nay là Giang Hành Triệt Giang tổng lương mấy triệu, không phải trợ lý số 4 xách túi nữa rồi.
Hề Thời cảm thấy vẫn là phong cách khiêm tốn của trợ lý đẹp hơn, nhưng cũng hiểu rõ, đây mới đúng là diện mạo vốn có của anh.
Giang Hành Triệt không biết Hề Thời nghĩ cái gì, lắc đầu, cởi áo khoác ngoài ra choàng lên người cô: “Đi thôi.”
Anh mặc một bộ áo sơ mi trắng kết hợp với quần tây, thắt lưng bao quanh eo, Hề Thời xem tới khuôn mặt nhỏ nhắn nóng lên, sau đó mắng bản thân nghĩ quá nhiều rồi.
Cô cảm thấy có thể là do hai ly rượu đỏ vừa rồi tác dụng chậm thôi, không biết vì sao, đêm nay lại thấy Giang Hành Triệt đẹp như vậy, đâu cũng đẹp.
Vừa thang máy mở ra, hai người cùng nhau xuống tầng một, xe Giang Hành Triệt đã đứng ở cửa hội sở chờ.
Tài xế cung kính mở cửa xe.
Giang Hành Triệt ý bảo Hề Thời lên xe.
Hề Thời thưởng thức mỹ nam cả đường đi, hai gò má ửng hồng, sau khi nhìn cửa xe mở ra mới hỏi: “Đi đâu?”
Giang Hành Triệt nhìn khuôn mặt Hề Thời đỏ bừng, biết do hai ly rượu kia tác dụng chậm rồi, thở dài: “Đi cho em tỉnh rượu.”
Hề Thời lập tức lắc đầu: “Em không say, tỉnh rượu cái gì!"
Giang Hành Triệt: “Được em không say, lên xe đi.”
Hề Thời vừa nghe lời này liền bỏ qua, lại không đồng ý lên xe, chọc chọc Giang Hành Triệt, khuôn mặt nhỏ nhắn ngẩng lên: “Em thật sự không say! Không tin, không tin anh ngửi chút đi? Không có mùi rượu luôn.”
Lần trước say liền đi bán diêm khắp nơi đã đủ dọa người rời, lần này cô sẽ không làm truyện cười nữa.
Hề Thời: “Em thật sự không say! Em, em hiện tại thật sự không muốn bán diêm!"
Giang Hành Triệt không nhịn được, cười.
Hề Thời: “Không cho anh cười! Anh, anh xem xem, em say chỗ nào?”
“Được.” Giang Hành Triệt đáp ứng, cúi người, ngửi ngửi vai cổ gáy Hề Thời.
Hề Thời vốn là cực kì đứng đắn nghĩ muốn chứng minh mình không say, sau đó lúc anh cúi người tới, không biết vì cái gì, cảm giác lại liền thay đổi.
Cô cảm nhận được hơi thở anh phả vào cần cổ cô.
Giang Hành Triệt ngửi ngửi mặt Hề Thời.
Bốn mắt nhìn nhau, Hề Thời ngây ngốc, lại một lần nữa cảm thấy đêm nay Giang Hành Triệt càng nhìn càng đẹp.
Sau đó, ma xui quỷ khiến, cô nuốt nước miếng một cái, tiến lên, hôn Giang Hành Triệt một cái.
Sau khi hôn xong cô mới phản ứng kịp vừa rồi cô bị sắc đẹp mê hoặc, bối rối giải thích cho mình: “Anh xem, em, em không say mà.”
Giang Hành Triệt trở về chỗ trên môi còn hương vị rượu của Hề Thời, gật gật đầu: “Ừm, không say.”
Vành tai Hề Thời đỏ lên ngoan ngoãn lên xe.

Qua lần này, tổng giám đốc trung ảnh lại tham dự hai buổi tiệc, bình hoa bên cạnh từ Hề Thời đổi thành Hàng Ngọc.
Cuối năm, mỗi đài đều chuẩn bị chương trình cuối năm, các tuyến chỉ có mấy ca sĩ idol nổi tiếng, vì thế các đài đều nhao nhao đại chiến cướp người.
Bởi vì Hề Thời là diễn viên chính của <Lăng Vân Chí> năm sau sẽ chiếu ở đài hoa quả, cho nên Diệp Sâm đem Hề Thời vượt qua năm vòng để kí với đài.
Trong đêm biểu diễn hát một bài là đài truyền hình sắp, Hề Thời là người xuất đạo từ show rap, liền cho rap một bài.
Cách cuối năm còn một tháng, Hề Thời liền bắt đầu chuẩn bị bài hát cho buổi biểu diễn.
Mỗi ngày cô đều bận rộn luyện tập, thỉnh thoảng lại đăng bài tương tác với fan, fan dòng suối nhỏ cũng cực kì ngoan, ngoan ngoãn chờ Hề Thời làm nhân vật nổi bật không chương trình cuối năm.
Bởi vì sau khi bị lộ chuyện tình cảm cũng không có ai nhắc tới, cũng không bị chụp ảnh hẹn hò với bạn trai trợ lý, nếu không phải trong bình luận vẫn có người nhắc tới trợ lý này, thì rất nhanh đã có người quên mất đoạn tình cảm này của cô rồi.
Bởi vì không đáng nhắc tới, lại thêm chuyện trợ lý yêu đương với nữ minh tinh đã có rất nhiều nghi ngờ, cho nên từ từ có lời đồn Hề Thời đã sớm chia tay với trợ lý kia, hai người này sao có thể lâu dài được.
Kì thật Hề Thời không nhắc tới chủ yếu vì một nguyên nhân sâu xa chính là không muốn bản thân có ấn tượng sâu sắc là về chuyện tình cảm, lại thêm chuyện của cô cô không muốn lan ra ngoài, kết quả tin đồn hai người chia tay càng ngày càng nhiều, thậm chí có người tự xưng là “Nghề vợ sĩ”, chạy tới diễn đàn nói Hề Thời đã chia tay với bạn trai rồi.
Dẫn đến mỗi ngày fan đều nước mắt lưng tròng dưới tài khoản Hề Thời:
[hu hu hu hu hôm nay vì sao cũng không có trợ lý vậy]
[CP trong này có Hề chìm sao !]
[Nữ thần tôi biết cô ngại, nhưng mà vào lúc này nên cùng con dâu khoe ân ái một chút được không]
[đúng rồi đúng rồi, ám chỉ một chút thì tốt rồi hu hu hu hu]
[Trợ lý hiện tại thậm chí cũng không được như xưa]
Hề Thời bị mấy bình luận làm cho nhức đầu, sau đó xem trên diễn đàn khóe miệng liền giật giật, hóa ra năm nay chỉ cần khoác lên cái mác, là có thể tùy tiện xưng là “Nghề vợ sĩ” rồi tùy tiện đoán rồi hả?
Cô không để ý tới mấy “yêu sách” này, chuyên tâm luyện tập cho sân khấu của mình, mãi đến một ngày kia vừa tỉnh dậy, phát hiện trên điện thoại mình có một tràng cuộc gọi nhỡ chưa nghe.
Diệp Sâm: [Đã xảy ra chuyện ! Đã xảy ra chuyện !]
Hề Thời căng thẳng, mở weibo, quả nhiên, đầu đề chính là cô –
[Chia tay hay bắt cá hai tay? Bạn trai trợ lý hốt hoảng, Hề Thời đêm khuya hẹn hò với tổng giám đốc tập đoàn xx, hai người ôm hôn nồng nhiệt.]



Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.