rải qua hơn một tháng, chúng ta rốt cục cũng tới Băng quốc. Lúc này bụng của ta đã muốn to như quả bóng “Triệt Nhi đến, trẫm ôm ngươi !” Thân thể Triệt Nhi gần đây không được tốt, buổi tối ngủ không được an ổn mấy.
“Ân”. Ta gật đầu, cả người vô lực mặc hắn ôm.
“Làm sao vậy? Triệt gần đây giống như không có tinh thần !” Mộ Dung Vân lo lắng nhìn chăm chú vào ta.
“Ân, không biết hắn làm sao nữa?” Hứa Dương cũng không hiểu hết được.
“Được rồi. Chúng ta đến khách điếm phía trước đi !” Trước làm cho Triệt Nhi hảo hảo nghỉ ngơi cái đã.
Bọn họ gật gật đầu. Sau khi đi vào khách điếm, Lãnh Nhược Tư giúp ta chuẩn bị tốt hết thảy “Duẫn Dung, Hạo Nhiên và Huy Hoàng cùng trẫm đi ra ngoài mua chút đồ. Những người khác ở lại chiếu cố Triệt Nhi !”
“Ân !” Bọn họ bắt đầu phân công.
Sau khi bọn Lãnh Nhược Tư đi “Hoàng Thượng, ngài muốn mua cái gì vậy ?” Duẫn Dung không rõ hỏi. Hắn không biết là bọn họ hiện tại còn thiếu cái gì nữa.
“Thay Triệt Nhi mua quần áo a !” Quần áo Triệt Nhi qua thêm chút thời gian nữa sẽ mặc không vừa.
“Nga !” Cũng đúng, bụng hoàng hậu càng lúc càng lớn nên cần mua quần áo, hiện tại hắn vẫn mặc quần áo của Hoàng Thượng mà.
Lúc này nhóm sát thủ luôn nhìn chằm chằm vào Lãnh Nhược Tư bắt đầu rục rịch “Lão đại, làm sao bây giờ ?”
“Lãnh hoàng hiện tại bên người không quá vài người, nhưng hắn cũng không dễ đối phó. Như vầy đi, một nửa đối phó Lãnh hoàng, một nửa theo ta đi giết hoàng hậu của hắn!” Lãnh Nhược Tư đau lão bà hơn mạng chính mình ai mà chả biết.
“Hay, như vậy đi !”
Một nửa đi theo Lãnh Nhược Tư cũng theo hắn đi từ trong tiệm quần áo ra. Lãnh Nhược Tư vừa ra thì bọn Huy Hoàng liền hỏi “Hoàng Thượng mua xong chưa?”
“Ân !” Xem ra bọn họ hành động rất dễ khiến người chú ý a !
“Hoàng Thượng, làm sao vậy?” Hoàng Thượng sao lại cười quỷ dị như vậy a? Hạo Nhiên không rõ nhìn hắn.
“Chuẩn bị chiến đấu đi !” Lãnh Nhược Tư đột nhiên thốt ra một câu như vậy.
“A?” Bọn họ ngây người. Hoàn toàn không biết Lãnh Nhược Tư đang nói cái gì.
“Ra tay !” Nhóm sát thủ toàn bộ vọt ra.
“Còn thất thần làm cái gì? Còn không mau động thủ?” Lãnh Nhược Tư tức giận với nhóm người của Huy Hoàng đang ngẩn người nói.
“Dạ !”
Kết quả song phương đánh thành một trận. Tuy rằng đối phương nhiều người, nhưng bởi vì bọn Lãnh Nhược Tư võ công cao cường, bọn họ một chút tiện nghi cũng không chiếm được. Mà lúc này ở khách điếm, một nhóm sát thủ khác cũng vọt vào “Mọi người động tác nhanh lên, bọn họ chống đỡ không được bao lâu !”
“Là, lão đại !”
Một đám sát thủ phá cửa vào “Các ngươi muốn làm gì?” Mộ Dung Vân che phía trước kẻ đang ngủ mơ màng là ta.
“Nhìn chẳng phải là biết rồi sao!”
Bọn họ toàn bộ hướng ta giết, Mộ Dung Vân vừa đánh vừa kêu: “Lăng, Hứa Dương, Duẫn Tuyết, Tiểu Lan các ngươi mau tới !”.
||||| Truyện đề cử: Độc Tôn Truyền Kỳ (Kiếm Thần Yêu Nghiệt) |||||
“Làm sao vậy? Làm sao vậy? Xảy ra chuyện gì?” Bọn họ vội vàng đến.
Họ thấy cảnh tượng này đều choáng váng “Các ngươi còn đứng ngốc ở đó làm cái gì?” Hắn sắp chống đỡ không nổi.
“Nga !” Bọn họ cũng vội vàng nhập cuộc.
Mà lúc này, ta cứ cho là Mộ Dung Vân cùng Lăng Vân cãi nhau “Ca ca, các ngươi đừng ồn nữa !” Ta mệt muốn chết, còn muốn ngủ thêm a !
Cãi cái gì mà cãi? Triệt cũng thật là, một chút ý thức nguy hiểm cũng không có. Tiểu Hương cùng Tiểu Vân Vân lặng lẽ chạy tới “Vương gia, mau tỉnh lại, mau tỉnh lại !” Tiểu Hương dùng sức lay ta.
“Tiểu Hương, để cho ta ngủ them một chút đi !” Nha đầu kia nháo cái gì?
“Phụ hậu đừng ngủ, ngủ tiếp nữa đến cả mạng người cũng sẽ không còn đâu !” Tiểu Vân Vân sốt ruột nói.
Hả? Ta chưa từng nghe qua ngủ mà mạng để ngủ cũng không còn nha. Sao lại thế được chứ? Ta vừa mở mắt, thấy xong liền choáng váng. Má ơi ! Sao có nhiều người đến đây như vậy a?
Mà lúc này bọn Lãnh Nhược Tư càng ngày càng thấy việc xảy ra kỳ quái “Hoàng Thượng, ngài có cảm thấy bọn họ phỏng chừng đang cố ý kéo dài thời gian không?” Duẫn Dung tới gần Lãnh Nhược Tư hỏi.
Đúng vậy ! Duẫn Dung nói một chút cũng không sai. Kỳ quái ! Bọn họ làm như vậy vì mục đích gì chứ? Chẳng lẽ là………… Không xong rồi, Triệt Nhi đang gặp nguy hiểm ! “Các người chạy về khách điếm hết cho trẫm!”
“Muốn chạy, không dễ như vậy !” Nhóm sát thủ không chịu buông tha.
Đáng tiếc dù sao bọn Lãnh Nhược Tư công phu cao hơn một bậc, bọn họ dùng khinh công thoát khỏi dây dưa, chạy về khách điếm mà sát thủ cũng đuổi theo tới đây. Ở khách điếm, ta được bọn Tiểu Vân Vân che chở “Phụ hậu, chúng ta mau chạy ra ngoài đi !” Nơi này rất nguy hiểm.
“Tốt !”
Ta cùng Tiểu Vân Vân, Tiểu Hương cùng nhau chạy ra ngoài. Mới ra tới cửa phòng thì một tên sát thủ trông thấy liền hô to “Đừng để Mộ Dung Triệt thoát ! Mau đuổi theo !”
“Dạ !”
Bọn Hứa Dương muốn ngăn cản nhưng đối phương quá nhiều người nên ngăn không được. Thật vất vả mói ra khỏi khách điếm, nhưng sát thủ nhóm đuổi kịp chúng ta.
“Mộ Dung Triệt, hôm nay ngươi chết chắc rồi !”
“Không cho ngươi giết Phụ hậu của ta!” Tiểu Vân Vân tức giận chắn ở trước mặt ta.
“Tiểu Vân Vân mau lại đây !” Ta gọi hắn về, hắn không phải đối thủ của bọn họ a !
Bọn sát thủ vừa định lại đây, Cầu Cầu đã đi tới, hung mãnh rống to một cái với bọn họ. Lúc bọn sát thủ bị dọa thì bọn Lãnh Nhược Tư cũng vừa lúc trở về “Triệt Nhi, ngươi không sao chứ?” Lãnh Nhược Tư lo lắng cao thấp đánh giá ta.
“Không có việc gì !” Thật tốt quá ! Nhược Tư đã trở lại ! Bạn đang �
“Các ngươi là ai? Vì cái gì sát hại Triệt Nhi?” Lãnh Nhược Tư âm ngoan hỏi.
“Tự ngươi phải biết chứ? Ít nói vô nghĩa, tiến lên !” Nam tử đi đầu mặc kệ hắn.
Hai bên lập tức đánh đứng lên, cũng không lâu sau bụng ta đột nhiên đau “Ân…………” Ta thống khổ rên rỉ.
“Vương gia ngài làm sao vậy?” Tiểu Hương sợ hãi !
“Bụng đau quá !” Đau chết mất.
Vậy phải làm sao bây giờ a? “Hoàng Thượng, đừng đánh nữa. Vương gia xảy ra chuyện!” Tiểu Hương gấp đến độ hô to.
Lãnh Nhược Tư sau khi nghe thấy liền quay đầu nhìn về phía ta, phát hiện sắc mặt ta trắng bệch cùng mồ hôi lạnh ứa ra, hai tay đang ôm chầm lấy bụng, hắn lập tức chạy tới ôm lấy ta “Triệt Nhi, làm sao vậy?”
“Đau quá, đau quá…………”
Đáng chết ! Phải làm gì bây giờ? Lúc này bọn Hứa Dương cũng đánh cho bọn sát thủ mệt, bọn chúng thấy chiếm không được thế thượng phong liền bỏ chạy “Hứa Dương, mau đến xem xem Triệt Nhi thế nào mau?” Lãnh Nhược Tư lo lắng không thôi.
Sau khi hắn ôm ta trở về phòng, Hứa Dương vội vàng khám bệnh “Triệt Nhi, mấy ngày gần đây có phải thường như vậy hay không?” Hứa Dương sắc mặt ngưng trọng.
“Ân, chỉ là hôm nay đau đến lợi hại !” Bất quá sau đó thì ổn dịnh lại.
“Sao lại thế này?” Mọi người lo lắng không thôi.
“Là thai đi nhi quấy trong bụng” Duẫn Tuyết đột nhiên thốt ra một câu như vậy.
“Không sai !” Đúng là mẹ của năm hài tử có khác.
Nghe thế mọi người cũng an tâm “Bất quá sự tình không chỉ là như vậy .” Vừa buông tâm xuống lại bị lời Hứa Dương nói ra làm cho căng cứng trở lại
“Sao lại như thế?” Đừng có làm họ hoảng sợ a.
“Bình thường thai quấy sẽ không đau như vậy. Ta thấy Triệt Nhi là thai vị bất chính !” Hứa Dương giải thích.
“Thai vị bất chính sẽ thế nào?”
“Sẽ khó sinh !”
Cái gì? Mọi người kinh hoàng “Bất quá cũng không nhất định sẽ có chuyện!”
“Ngươi có thể nói hết một lần hay không?” Mọi người đều rống to với Hứa Dương. Dọa bọn họ này một vố a !
“Hảo hảo hảo, là ta sai. Chúng ta ra ngoài đi, để cho Triệt Nhi hảo hảo nghỉ ngơi !” Hứa Dương mang những người khác đi rồi, Lãnh Nhược Tư lưu lại với ta.
Bởi vì có Lãnh Nhược Tư nên ta yên tâm ngủ. Lãnh Nhược Tư đau lòng vuốt ve khuôn mặt tái nhợt của ta. Hài tử này làm khổ Triệt Nhi như vậy, chờ hắn sinh ra rồi phải hảo hảo giáo huấn hắn mới được. Hừ !