Độc Sủng Nam Hậu

Chương 50: Không có đạo lí mà. sao chỉ có ta bị lãnh nhược tư áp




Chúng ta vui vẻ hồi cung “Phụ hậu, trước kia ngươi vì cái gì thích cái tên người xấu kia a?” Tiểu Vân Vân khó hiểu hỏi.
“Này…… Ha ha……” Tiểu Vân Vân ngươi muốn hại chết ta a? Ngươi chẳng lẽ không biết phụ hoàng ngươi thích ăn dấm chua cỡ nào hay sao?
“Đúng vậy ! Trẫm cũng rất muốn biết” Lãnh Nhược Tư dấm chua kinh khủng ôm chặt lấy ta.
“Ta cũng không biết”
“Cái gì? Phụ hậu ngươi như thế nào lại không biết cơ chứ?” Tiểu Vân Vân nghi hoặc lắc lắc cái đầu.
“Ta bị mất trí nhớ cho nên việc trước kia ta không nhớ rõ” Ta vốn không biết mà ! Ta đâu phải Mộ Dung Triệt thật, ta như thế nào biết chứ?
“Triệt Nhi” Lãnh Nhược Tư ai oán kêu ta.
“Nhược Tư, không cần lo lắng. Nếu như tương lai ta khôi phục kí ức, ta vẫn sẽ không rời xa ngươi bởi vì chuyện gì đã qua thì cũng qua rồi, ngươi hiểu chưa?” Ta vui vẻ hôn lên hắn.
Lãnh Nhược Tư ôm chặt ta, chúng ta hôn càng lúc sâu. Tiểu Vân Vân bị chúng ta bỏ rơi bất mãn nói: “Phụ hậu, ta cũng muốn được ôm một cái”
Bị hắn nói như vậy, ta mới phát hiện ta thế nhưng lại trước mặt tiểu hài tử làm loại sự tình này. Ta vội vàng đẩy Lãnh Nhược Tư ra, xấu hổ đem mặt chôn vào trong lòng hắn. Đáng giận! Sớm biết thế đã không cho Vân Nhi theo bọn họ ngồi cùng một chiếc xe ngựa. Lần nào cũng phá hư chuyện tốt của hắn, Lãnh Nhược Tư bất mãn cực kỳ.
Khi chúng ta trở lại cung, mẹ con Du phi tới đón chúng ta, “Du phi, sao ngươi lại tới đây?”
“Hoàng hậu, người không có việc gì thật tốt quá !” Người tốt như hoàng hậu nếu gặp chuyện không may thật sự là ông trời không có mắt a !
“Phụ hậu, ôm một cái” Huyên Nhi níu áo ta.
Ta khó xử nhìn nàng, ta muốn bế nhưng lại sợ Tiểu Vân Vân ghen tị, không ôm thì Huyên Nhi lại sinh khí, hảo nan nga ! “Phụ hoàng ôm ngươi được không. Triệt Nhi thân thể còn chưa khỏe!” Lãnh Nhược Tư đi ra giải vây cho ta.
Ta cảm kích nhìn hắn. “Tiểu Triệt Triệt, ngươi thật đúng là người gặp người thích. Bất quá nhiều người thích cũng thực phiền toái nha!” Duẫn Tuyết ở bên tai ta nói nhỏ.
Nàng nói cũng đúng. Bất quá ta rất cao hứng khi có loại phiền toái này. Lãnh Nhược Tư đem ta về phòng, dặn dò ta phải hảo hảo nghỉ ngơi mới rời đi. Ta đương nhiên sẽ hảo hảo nghỉ ngơi a! Không thì kế hoạch ta chờ đợi lâu như thế làm sao có thể thực thi chứ !
Rốt cục cũng đến buổi tối “Triệt Nhi ngồi dậy ăn cơm, cơm nước xong hãy ngủ”
“Ta không muốn động! Nhược Tư, ngươi uy ta đi” Ta đùa giỡn nói.
“Hảo, trẫm uy ngươi” Triệt Nhi thật giống tiểu hài tử a !
Chờ hắn uy ta ăn xong, “Nhược Tư giúp ta tẩy sạch thân thể được không?” Ta dùng thanh âm nhẹ nhàng dụ hoặc hắn.
“Hảo”
Nghe thấy thanh âm hắn khàn khàn, ta cười thầm không thôi. Lãnh Nhược Tư đem hết thảy chuẩn bị tốt mới giúp ta cởi quần áo bắt đầu giúp ta tẩy rửa. Trong khi hắn giúp ta tẩy thì ta có ý vô tình đem thân mình dựa vào người hắn, “Triệt Nhi đừng lộn xộn” Cứ như vậy hắn thế nào cũng lập tức “Ăn” ta.
Làm sao mà không lộn xộn cơ chứ? Ta căn bản không nghe hắn nói, mà càng động lợi hại hơn, còn cố ý ở trên người hắn phóng hỏa, “Đủ, Triệt Nhi” Cứ tiếp tục như vậy hắn sẽ khống chế nổi chính mình.
Đủ cái gì mà đủ? Không đem hắn làm cho dục hỏa đốt người thì kế hoạch của ta làm sao thực hiện được chứ? Ta cố ý hôn lên hắn. Nụ hôn này hôn xong đã không thể dừng, Lãnh Nhược Tư thật sâu hôn trụ ta, một lúc lâu sau mới buông. “Triệt Nhi, đây chính là ngươi trêu chọc trẫm” Hắn ôm lấy ta hướng giường đi tới.
Hắn nhẹ nhàng đặt ta xuống, đè ép lên ta hôn lấy hôn để, tay hắn trên người ta tha hồ du tẩu, “Ân ~~~~~ Nhược….. ân ~~~~~~~” Thân thể nóng quá nga!
Ngay lúc ta sắp hoàn toàn say mê, ta mới nhớ tới muốn làm cái gì. Ta theo gối đầu lấy ra một bình dược đã chuẩn bị sẳn. Thừa dịp Lãnh Nhược Tư toàn tâm toàn ý ở trước ngực ta khiêu khích, đem thuốc ngậm trong miệng, đem cái chai thả về dưới gối đầu. Ta nâng đầu Lãnh Nhược Tư lên, đem miệng đưa lên để thuốc ngậm sẵn trong miệng nhân cơ hội mà bức hắn uống đi xuống, “Triệt Nhi, ngươi cho trẫm uống cái gì?”
“Nó chỉ khiến ngươi tạm thời cả người vô lực mà thôi. Qua đêm nay thì tốt rồi” Ta cười tà mị.
“Triệt Nhi, ngươi muốn làm gì? Ngươi vì cái gì có thuốc này?” Lãnh Nhược Tư khó hiểu cực.
“Thuốc này là ta tìm Duẫn Dung xin, về phần muốn làm gì, ngươi còn nhớ rõ ngươi đã đáp ứng ta một việc không?” Ta cười rất vui vẻ nga !
“Trẫm nhớ rõ. Bất quá chuyện đó với lúc này có quan hệ gì chứ?” Hắn không rõ nhìn ta.
“Đương nhiên là có. Nhược Tư, đúng là không có đạo lý, ta vì sao luôn bị áp a?”
“Ngươi là muốn……” Lãnh Nhược Tư mở to hai mắt trừng ta.
“Không sai ! Vì sợ ngươi đổi ý nên ta đi tìm Duẫn Dung xin thuốc này” Nếu hắn đổi ý, khí lực của ta làm thế nào so được với hắn a?
“Triệt Nhi……” Hắn không để ý chuyện bị Triệt Nhi thượng, nhưng kỹ thuật của Triệt Nhi làm cho hắn hoài nghi, hắn không muốn ngày mai đến cả giường cũng không bước xuống được a!
“Như thế nào? Ngươi muốn đổi ý?” Ta tức giận nhìn hắn.
“Không phải ! Chỉ là Triệt Nhi ngươi……” Hắn khó xử nhìn ta.
Nhìn hắn như vậy ta liền hiểu được hắn nghĩ cái gì. Hắn thật sự là quá xem thường ta. Tốt xấu gì ta ở thế kỷ 21 cũng là một hoa hoa công tử, cho nên tuy chưa từng cùng nam nhân làm chuyện kia nhưng kỹ thuật như thế nào cũng sẽ không quá kém a ! Ta quyết định sẽ dùng thực lực chứng minh, ta bắt đầu ra tay trên dưới với Lãnh Nhược Tư. “Ân ~~~~~” Lãnh Nhược Tư rên rỉ.
“Triệt Nhi, ngươi chậm một chút Ân ~~~~~~~” Lãnh Nhược Tư cũng đứng dậy từ từ.
Kế tiếp xuân ý đầy phòng, phi lễ chớ nhìn nga……
Đến nửa đêm, ta mệt ngay cả khí lực nâng tay lên cũng không có. Trời ạ ! Lãnh Nhược Tư trước kia lôi kéo ta ân ái một đêm còn không thỏa mãn, mà ta chỉ triền hắn một chút thôi mà ta đã mệt muốn chết, hắn thật sự là siêu nhân a ! Ta đây cũng không chơi nữa! Mệt chết ta ! Ngươi cho rằng trẫm về sau còn có thể cho ngươi cơ hội này sao? Lãnh Nhược Tư vô thanh trả lời.
Đến sáng hôm sau Lãnh Nhược Tư ôm chặt lấy ta, “Triệt Nhi”
“Gì chứ?” Mới sáng sớm phá ta làm gì?
“Nói. Trẫm có phải trượng phu đầu tiên của ngươi hay không?” Không có lý nào kỹ thuật Triệt Nhi lại tốt như vậy a?
“Ngươi thật sự nhàm chán lắm sao ! Đương nhiên là vậy ! Nhưng ngươi không phải lão bà đầu tiên của ta a !” Phiền chết, cái hủ dấm chua này mới sáng sớm đã làm phiền ta.
“Cái gì? Triệt Nhi, ngươi từng có nữ nhân?” Nghĩ đến thân thể Triệt Nhi từng bị nữ nhân khác xem qua hắn liền ghen tị đến chết !
“Vô nghĩa”
“Nói, ngươi đã từng có bao nhiêu người?” Triệt Nhi là Vương gia vậy hẳn là không ít đi !
“Không biết” Ở thế kỷ 21 ngoạn nhiều đến đếm không hết nhưng tuyệt đối không thể nói cho hắn biết, không thì ta liền thảm !
“Là không tính qua hay là nhiều đến chính ngươi cũng không biết a?” Lãnh Nhược Tư không lưu tình chút nào hỏi.
“Này…… Ha ha……” Giả ngu……
Xem Triệt Nhi như vậy khẳng định là có rất nhiều! “Triệt nhi nói thật” Lãnh Nhược Tư đen mặt.
“Ta thật sự không biết, đều là ca ca giúp ta an bài. Ngươi đi hỏi Tiểu Hương không phải tốt hơn sao” Nguyên lai Mộ Dung Triệt từng có bao nhiêu nữ nhân ta nào có biết a?
Mộ Dung Vân chết tiệt, dám an bài nhiều nữ nhân cho Triệt Nhi? Thật sự là tức chết hắn. Lúc này Tiểu Hương vào. “Tiểu Hương, trẫm hỏi ngươi Triệt Nhi trước kia ở Mộ Dung quốc sở hữu qua bao nhiều nữ nhân?.”
“Này……” Tiểu Hương nhìn ta cầu cứu.
“Nói thẳng thì hơn” Dù sao hắn sớm hay muộn cũng biết.
“Rất nhiều ! Vì Hoàng Thượng mỗi ngày đều đã an bài người khác nhau vào thị tẩm. Bất quá Vương gia chân chính chạm qua cũng không bao nhiêu” Vương gia người thật đúng là lớn mật, người không sợ Hoàng Thượng sinh khí mà giết người sao?
“Thật không? Vậy Triệt Nhi chân chính chạm qua bao nhiêu người?” Mỗi ngày đều có nữ nhân khác nhau, hắn so với Hoàng Thượng ta còn hưởng thụ hơn nhiều mà !
“Có…… Không hề đến một trăm” Tiểu Hương không dám nhìn hắn.
“Cái gì?” Hai chúng ta đồng thời kêu to. Má ơi ! Nguyên lai Mộ Dung Triệt so với ta còn đào hoa a? Sớm biết vậy ta đã nói số người ta chạm qua ở thế kỷ 21 còn tốt hơn ! Ô ~~~~~~~ thật sự là thất sách a !
“Triệt Nhi, phi tử của ngươi so với hậu cung của trẫm còn nhiều hơn a?” Hắn khí điên nhìn ta.
“Ô ~~~~~~~ ta không cưới các nàng. Hơn nữa ta cũng không phải tự nguyện , đều là hoàng đế ca ca an bài a ! Hắn còn hạ xuân dược với ta mà ! Ta có biện pháp gì?” Ca ca thực xin lỗi a ! Vì an toàn sinh mệnh đệ đệ ngươi, thứ lỗi ta hy sinh ngươi nha ! Mà ngươi cũng sẽ không đến Lãnh quốc.
“Là như thế này sao?” Lãnh Nhược Tư hỏi Tiểu Hương.
“Dạ” Ai ~~~~~~ Hoàng Thượng nếu nghe thấy đệ đệ hắn thương yêu nhất vu hãm hắn như vậy không biết sẽ thế nào?
Mộ Dung Vân chết tiệt, ta không tha cho hắn, dám đối với Triệt Nhi kê đơn? “Nhược Tư, ngươi làm sao vậy?”
“Không có gì. Trẫm quên nói với ngươi hai ngày nữa là ngày tứ quốc đến Lãnh quốc triều bái, ca ca ngươi cũng tới” Hắn giải thích.
Cái gì? Hắn vì cái gì không nói sớm chứ? Ô ~~~~~~~ không được, nhất định trước khi hắn gặp Mộ Dung Vân ta phải gặp người trước. Đúng rồi, hắn nói tứ quốc? Vậy còn có tam quốc là tam quốc nào a? Mặc kệ, mạng của ta có trọng yếu hơn, ca ca ngươi hãy vì đệ đệ xinh đẹp khả ái của ngươi mà hy sinh đi !

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.