Đích Trưởng Nữ

Chương 198: Trai cò tranh nhau ngư ông đắc lợi




Bởi vì lúc trước đã cùng Triệu Khả Nhiên ước định, cho nên Tư Đồ Húc làm xong việc lập tức chạy về Húc vương phủ, muốn dùng bữa tối với Triệu Khả Nhiên. Vừa về tới vương phủ, Tư Đồ Húc liền chạy thẳng tới Du Nhiên Cư, nhưng đang trên đường đến phòng khách, hắn liền bị người chặn lại.
Nhìn người quỳ gối trước mặt mình, Trần ma ma một mực khóc sướt mướt, Tư Đồ Húc cực kỳ không kiên nhẫn. Vốn dĩ hôm nay, bởi vì bị Xích Uyên kêu đi ra ngoài, không có thể cùng vương phi của hắn ngọt ngọt ngào ngào hắn đã rất không cao hứng rồi. Nhưng bởi vì là chính sự, cho nên không có biện pháp. Nhưng mà, hiện tại trở lại vương phủ, cũng bị người khác ngăn trở. Chẳng lẽ bọn họ không biết bây giờ hắn còn trong hôn kỳ sao? Tại sao mỗi người đều muốn quấy rầy hắn!
“Trần ma ma, ngươi muốn nói gì, vậy thì nói thẳng ra.” Tư Đồ Húc ngồi ở chủ vị phòng khách nhìn Trần ma ma phía dưới một mực kêu oan khuất, cau mày mở miệng nói, “Nếu ngươi không có gì muốn nói, vậy thì không nên quấy rầy bổn vương, bổn vương cũng không có thời gian ở chỗ này nhìn ngươi khóc lóc.”
Thật ra thì Tư Đồ Húc vốn không muốn để ý tới Trần ma ma, chỉ là bởi vì dù sao Trần ma ma từng ở bên cạnh mẫu phi hắn, về mặt danh nghĩa cũng được coi là vú nuôi của hắn. Hơn nữa bây giờ hắn còn trong hôn kỳ, cho nên không muốn nháo ra chuyện gì, không thể làm gì khác hơn là nhẫn nại. @dien@dan@le@quy@don@
“Vương gia! Người cần phải làm chủ cho nô tỳ!” Trần ma ma khóc kể lể, “Nô tỳ ở trong vương phủ nhiều năm như vậy, dù không có công lao, cũng có khổ lao! Kể từ sau khi Tiêu quý phi qua đời, nô tỳ vẫn luôn trung thành cảnh cảnh với vương gia, vương gia, người không thể mặc cho vương phi hồ nháo như vậy!”
“Vương phi rốt cuộc thế nào?” Vừa nghe Trần ma ma nhắc tới Triệu Khả Nhiên, Tư Đồ Húc lập tức liền khẩn trương mở miệng hỏi, “Vương phi không xảy ra chuyện gì chứ!”
Nghe được câu hỏi của Tư Đồ Húc, Trần ma ma ngây ngẩn cả người, bà không biết tại sao vương gia lại hỏi như vậy, hiện tại người bị thương rõ ràng là bà, sao vương gia lại không nhìn thấy chứ? Nhưng mà mặc dù trong lòng nghĩ như vậy, Trần ma ma vẫn mở miệng trả lời, “Vương phi không có việc gì.”
Nghe Trần ma ma trả lời, Tư Đồ Húc thở một hơi, lúc này, mới có tâm tư hỏi, “Vậy rốt cuộc là xảy ra chuyện gì, ngươi cũng không cần nói một chút liền không nói nữa. Nếu ngươi không còn gì để nói, vậy thì lui ra đi! Ta không tâm tình ở trong này dây dưa với ngươi.”
“Nô tỳ nói, nô tỳ nói.” Nghe Tư Đồ Húc nói, Trần ma ma thật sự nóng nảy, cho nên vội vàng mở miệng nói, “Vương gia, vương phi thật sự là quá đáng, nàng chẳng qua là mới vừa vào cửa mà thôi, hôm nay liền vả miệng nô tỳ, không chỉ có như thế, nàng còn đem quyền sở hữu hậu viện một lần thu về toàn bộ.”
Tiếp đó, Trần ma ma nói tất cả chuyện đã xảy ra hôm nay cho Tư Đồ Húc. Dĩ nhiên, bà chỉ nói một chút chuyện có lợi đối với bà mà thôi, đối với chuyện bà nói năng lỗ mãng và đến trễ, bà một câu cũng không nói.
Đợi nói xong tất cả mọi chuyện, Trần ma ma mở miệng kêu gào: “Vương gia, mấy năm nay nô tỳ vẫn luôn cẩn trọng, không một chút sơ suất. Nhưng vương phi thật sự không có đạo lý, thế nhưng vừa vào cửa liền đoạt quyền, vương gia, chuyện này người không thể mặc kệ! Người phải làm chủ cho nô tỳ!”
Trần ma ma cho là bây giờ bà nói thê thảm như vậy, vương gia sẽ tức giận. Dù sao bà cũng đã ở trong vương phủ nhiều năm, cho tới nay, vương gia đối với cách làm của bà cũng không nói gì, cho nên đối với nỗ lực của bà vương gia vẫn luôn để mắt tới mới đúng. Nhưng mà, bà không có nghĩ đến chính là, Tư Đồ Húc đối với việc làm của bà là mắt nhắm mắt mở, chẳng qua chỉ là lười quản mà thôi.
Nghe Trần ma ma nói xong, sắc mặt của Tư Đồ Húc không có bất kỳ biến hóa nào, ánh mắt hắn bén nhọn nhìn người quỳ gối phía dưới, mở miệng nói, “Trần ma ma, ngươi nói lâu như vậy, ta cũng không nghe ra được vương phi có làm sai bất cứ chuyện gì.”
“Cái gì?” Nghe Tư Đồ Húc nói, Trần ma ma sửng sốt một chút.
“Ngươi một mực ở đây nói vương phi làm sai, nhưng trong lời nói của ngươi bổn vương tìm không ra bất luận sai lầm gì của vương phi.” Tư Đồ Húc lạnh lùng nhìn Trần ma ma, mở miệng nói, “Vương phi là chủ tử, chẳng qua chỉ là vả miệng ngươi mà thôi, cũng không phải là chuyện lớn gì. Ngươi bất quá là một nô tỳ nho nhỏ mà thôi, một tiện mệnh. Ta cho ngươi biết, hôm nay cho dù vương phi hạ lệnh giết chết ngươi, bổn vương cũng sẽ không có bất kỳ ngăn trở.” 
Nghe Tư Đồ Húc nói thẳng ra như vậy, sắc mặt của Trần ma ma lập tức biến trắng, từ trước đến nay, vương gia đều dung túng bà, cho nên bà cho là vương gia vẫn có một chút tình cảm đối với vú nuôi bà, nhưng không ngờ thì ra ở trong mắt vương gia, bà bất quá cũng không khác gì những nô tỳ khác.
Giống như cảm thấy đả kích còn chưa đủ lớn, Tư Đồ Húc tiếp tục nói, “Còn nữa, Trần ma ma, ngươi cũng thật sự già rồi. Đừng quên, vương phi mới chính là nữ chủ nhân trong vương phủ, mấy năm nay, ngươi chỉ là người quản lý chuyện hậu viện mà thôi. Hiện tại vương phi gả vào, nàng muốn tiếp quản chuyện hậu viện, đó là đương nhiên, ngươi có gì phải oán trách.”
Sau khi nói xong, Tư Đồ Húc không để ý đến Trần ma ma bị đả kích lớn, liền trực tiếp rời khỏi đại sảnh.
Rời đi trước kia, hắn còn mở miệng cảnh cáo, “Trần ma ma, bổn vương nể tình ngươi từng phục vụ bên cạnh mẫu phi, cho nên đối với việc hôm nay ngươi vô lễ, bổn vương cũng không truy cứu. Ngươi nên biết, về sau chuyện trong vương phủ, toàn bộ sẽ do vương phi tiếp quản, nếu ngươi có chuyện gì, vậy thì đi xin chỉ thị của vương phi đi! Nếu như lại có chuyện tố cáo như hôm nay, bổn vương tuyệt đối không tha cho ngươi.”
Tư Đồ Húc không để ý đến Trần ma ma bị đả kích lớn, sau khi rời khỏi đại sảnh, liền bước nhanh đến Du Nhiên Cư.
Tư Đồ Húc còn chưa đến Du Nhiên Cư, liền thấy một bóng người đứng ở cửa, tiến lên nhìn, thì ra là tiểu vương phi của mình, đang đợi mình trở về sao? Nhìn bóng dáng chờ đợi ở cửa, trong lòng Tư Đồ Húc dâng lên một dòng nước ấm.
“Vật nhỏ, sao nàng lại đứng ở cửa đợi!” Tư Đồ Húc kéo tay Triệu Khả Nhiên, vô cùng quan tâm nói, “Sau này nàng ở trong Du Nhiên Cư đợi là được rồi, không cần ra ngoài. Mặc dù bây giờ là mùa xuân, nhưng mà thời tiết vẫn có một chút lạnh lẽo, nếu bị cảm lạnh thì sao?”
Nghe Tư Đồ Húc nói, Triệu Khả Nhiên không nhịn được cười, “Húc, dáng vẻ của chàng thật giống như hiền thê! Đang dặn dò trượng phu của mình.”
“Vật nhỏ, nàng còn có tâm trạng nói đùa!” Tư Đồ Húc nhẹ nhàng vuốt mũi Triệu Khả Nhiên, cưng chiều cười một tiếng, “Ta đang quan tâm nàng… nàng còn dám giễu cợt ta như vậy, tối nay xem ta trừng phạt nàng thế nào.”
Nghe Tư Đồ Húc nhắc tới trừng phạt, bây giờ Triệu Khả Nhiên đã không phải là tiểu cô nương không trải đời. Tự nhiên biết lời nói của Tư Đồ Húc rốt cuộc là chuyện gì, cho nên trên mặt nàng lập tức hiện lên một tầng đỏ ửng.
Nhìn Triệu Khả Nhiên, ánh mắt của Tư Đồ Húc trở nên tĩnh mịch, nhưng mà hắn cũng biết bây giờ còn chưa phải lúc, cho nên cũng không dám tùy tiện lộn xộn, chỉ có thể nhẫn nhịn. Chỉ là, mặc dù không có cách lập tức ăn luôn nàng, nhưng mà thu một chút lợi tức hẳn là có thể. @dien@dan@le@quy@don@
Triệu Khả Nhiên còn chưa kịp phản ứng, Tư Đồ Húc đột nhiên cúi người, đôi môi liền in lên. Triệu Khả Nhiên hơi sững sờ, vừa lúc đó, Tư Đồ Húc lập tức liền thừa cơ mà vào, trực tiếp liền tiến vào trong miệng nhỏ nhắn hương vị ngọt ngào này. Tiếp đó, hai lưỡi tương giao. Tiếp đó, Triệu Khả Nhiên không thể né tránh đắm chìm trong nhu tình của Tư Đồ Húc.
Một lát sau, Tư Đồ Húc mới chậm rãi buông cô gái trong ngực ra, mà lúc này Triệu Khả Nhiên cũng sớm đã mềm thành một vũng nước rồi, nếu không phải Tư Đồ Húc còn đỡ hông của nàng, nàng sớm đã tê liệt ngã trên mặt đất rồi. Chỉ là, mặc dù đã buông ra, nhưng mà Tư Đồ Húc vẫn dùng ánh mắt nóng bỏng nhìn Triệu Khả Nhiên.
Chú ý tới ánh mắt này, nhịp tim Triệu Khả Nhiên liền tăng nhanh, vì vậy nàng vội vã nói sang chuyện khác, “Sao chành lại trở về trễ như thế! Mới vừa rồi ta rõ ràng đã nghe nói chàng đã vào phủ rồi, cho nên mới ra ngoài chờ. Tại sao lại lâu như vậy? Có phải là có chuyện gì trì hoãn hay không?”
Tư Đồ Húc ôm eo Triệu Khả Nhiên, hai người trực tiếp đi vào Du Nhiên Cư.
“Nàng thật sự đã đoán đúng.” Tư Đồ Húc cười trả lời, “Lúc đi tới đại sảnh, bị Trần ma ma ngăn lại. Một mực ở đó nghe bà ta khóc lóc rối rít, thật đúng là phiền lòng.”
“Ha ha, tốc độ của bà ta thật sự rất nhanh.” Triệu Khả Nhiên cười lắc đầu, “Xế chiều hôm nay ta chẳng qua chỉ xử lý bà ta, không ngờ vừa đến buổi tối, bà liền lập tức cáo trạng. Vậy còn chàng? Chàng nói sao? Cảm thấy ta làm sai sao?”
“Sẽ không.” Tư Đồ Húc cười vỗ đầu Triệu Khả Nhiên, “Nàng là thê tử của ta, cho dù nàng làm cái gì, ta đều sẽ không cho là nàng làm sai. Nàng quên sao? Ta từng nói qua, vương phi của ta tuyệt đối không làm sai, nếu như nàng làm sai, vậy thì nhất định là lỗi của người khác.”
Nghe Tư Đồ Húc nhắc tới lời nói trước kia, Triệu Khả Nhiên cười ngọt ngào như mật, rất nhanh hai người đã đi tới sảnh Du Nhiên Cư, tối nay bọn họ muốn dùng bữa ở đây. Lúc bọn họ đi vào, bọn nha hoàn cũng đã sắp xong bữa tối, chỉ chờ hai người ngồi xuống.
Rất nhanh, hai người liền ngồi xuống, Tư Đồ Húc mở miệng phân phó, “Tất cả các ngươi đi xuống đi! Bổn vương muốn cùng vương phi dùng bữa, các ngươi ở bên ngoài chờ đợi là được. Nếu không có phân phó, ai cũng không thể vào.”
“Nô tỳ tuân lệnh.” Tất cả nô tỳ đều lui ra ngoài.
Rất nhanh, trong sảnh cũng chỉ còn lại phu thê hai người. Triệu Khả Nhiên rất thích cảm giác như thế, bởi vì như vậy cảm giác giống như là một đôi phu thê bình thường. Chỉ có phu thê hai người cùng nhau dùng bữa, chung quanh không có một nha hoàn hầu hạ.
Tư Đồ Húc tự mình múc một chén canh cho Triệu Khả Nhiên, đưa tới.
Triệu Khả Nhiên nhận lấy canh, cười uống một hớp, “Húc, chàng nói chúng ta bây giờ như vậy, giống như một đôi phu thê bình thường hay không! Thật ra thì ta cảm thấy như vậy tốt vô cùng, không có một đám người ở một bên hầu hạ, hai người chúng ta cùng nhau dùng bữa.”
“Nếu như nàng thích, vậy sau này chúng ta đều như vậy.” Tư Đồ Húc cưng chiều nhìn Triệu Khả Nhiên, “Nàng đó, sao lại dễ dàng thỏa mãn như vậy!”
“Như vậy rất tốt!” Triệu Khả Nhiên cười duyên nhìn Tư Đồ Húc, “Đúng rồi, hôm nay Xích Uyên kêu chàng ra ngoài, có việc gì gấp sao? Nếu không, hắn cũng sẽ không vào lúc này, kêu chàng ra ngoài mới đúng.”
“Vật nhỏ, nàng nhất định không ngờ là chuyện gì.” Tư Đồ Húc cười thần bí, “Nàng có thể đoán một chút, xem có thể đoán trúng hay không, nếu đoán trúng, ta cho nàng phần thưởng lớn! Ta gợi ý cho nàng một chút, chính là có liên quan đến người trong phủ Thái tử.”
“Có liên quan đến phủ Thái tử?” Triệu Khả Nhiên hơi nhíu mày, “Chàng gợi ý một chút cho ta, sao ta đoán ra! Chàng vẫn là trực tiếp nói ra đi! Không cần khơi dậy lòng hứng thú của ta.”
“Ha ha, kỳ thật là Tần Y Miểu, nàng hạ một vụ làm ăn với Diêm La điện.” Tư Đồ Húc cười trả lời, “Nàng muốn đối phó Triệu Khả Nhân.”
“Đối phó Triệu Khả Nhân?” Triệu Khả Nhiên cảm thấy không hiểu, “Tần Y Miểu không phải ngu ngốc, cho nên hẳn không có ngu đến mức trực tiếp mua người giết Triệu Khả Nhân. Nhưng cho tới nay, hai người các nàng là tử địch, nhưng hiện tại hai người cố tình cùng gả cho Thái tử, cho nên Tần Y Miểu muốn đối phó Triệu Khả Nhân, vẫn là có thể. Nhưng nàng rốt cuộc muốn làm gì?”
“Vậy nàng cảm thấy nhược điểm lớn nhất của Triệu Khả Nhân là ở nơi nào đây?” Tư Đồ Húc cười hỏi.
“Nhược điểm của Triệu Khả Nhân sao?” Triệu Khả Nhiên nghiêm túc tự hỏi, “Nếu nói đến nhược điểm, vậy hẳn là không có gì! Triệu Khả Nhân coi trọng nhất chính là bản thân nàng ta, cho nên không có bất kỳ người hoặc là sự vật nào có thể trở thành nhược điểm của nàng. Nhưng mà, cuộc đời của nàng quả thật có một vết nhơ, đó chính là việc hôn sự trước kia của nàng.” @dien@dan@le@quy@don@
“Ha ha, không sai, yêu cầu của Tần Y Miểu, chính là muốn chúng ta giúp nàng điều tra kỹ việc hôn sự trước kia của Triệu Khả Nhân.” Tư Đồ Húc cười giải thích, “Nàng chắc cũng nhìn ra điểm không ổn, dù sao, sau việc Triệu Khả Nhân giải trừ hôn ước, Trấn Bắc Hầu phủ lập tức liền để cho Triệu Khả Bình đính hôn với Lâm Khê Nhiễm, mặc dù sau này lại giải trừ hôn sự. Nói như vậy, nhìn một cái cũng biết là có vấn đề, cho nên mới muốn điều tra triệt để.”
“Xem ra phủ Thái tử thật sự không bình tĩnh!” Triệu Khả Nhiên không nhịn được cảm thán, “Chỉ là, điều này cũng khó trách, Thái tử muốn hưởng tề nhân chi phúc, tuy nhiên lại  không biết, nếu hậu viện không yên, vậy đối với hắn mà nói, tuyệt đối là có hại vô ích.”
“Vậy vật nhỏ, nàng nói, ta có nên đem chuyện Triệu Khả Nhân đã làm trước kia nói cho Tần Y Miểu hay không?” Tư Đồ Húc mở miệng dò hỏi. Bởi vì chuyện này liên lụy đến không chỉ có Triệu Khả Nhân, còn có phụ mẫu của vật nhỏ. Mặc dù bên ngoài vật nhỏ miệng nói bất hòa với phụ mẫu mình, nhưng mà cuối cùng cũng là phụ mẫu sinh ra nàng! 
Nghe Tư Đồ Húc nói, Triệu Khả Nhiên chau mày rơi vào trầm tư. Đột nhiên, trong đầu nàng lóe lên ý tưởng, “Húc, chuyện này, chàng cứ nói cho Tần Y Miểu! Nhưng mà không cần nói thật toàn bộ, vẫn phải trộn thêm vài lời nói dối, điểm quan trọng nhất, chính là để cho nàng biết, lúc Triệu Khả Nhân còn có hôn ước, đã hẹn hò cùng Thái tử hẹn hò. Còn nữa, không nên kéo phụ mẫu của ta vào.”
"Vật nhỏ, xem ra, nàng vẫn quan tâm phụ mẫu của nàng.” Tư Đồ Húc cười nói, “Nếu không, vào lúc này, nàng cũng sẽ không nghĩ cho bọn họ.”
“Chàng nghĩ sai rồi.” Triệu Khả Nhiên lắc đầu một cái, “Sở dĩ ta không muốn Thái sư phủ cuốn vào sự kiện lần này, hoàn toàn là vì Phong nhi. Phong nhi mới vừa thi đậu Trạng Nguyên, sẽ lập tức vào Hàn Lâm viện rồi, nếu vào lúc này, Thái sư phủ xuất hiện chuyện như vậy, đối với hắn mà nói, rất là bất lợi.”
“Được, nàng nói như thế nào chính là như thế.” Tư Đồ Húc bất đắc dĩ lắc đầu, mở miệng hỏi, “Chỉ là, nếu nàng để Tần Y Miểu biết chuyện này, là để cho nàng có thể đả kích Triệu Khả Nhân sao?”
“Dĩ nhiên sẽ không đơn giản như vậy.” Triệu Khả Nhiên cười giảo hoạt, “Sau đó, chàng bí mật tiết lộ những chuyện này cho Hàn vương biết. Còn nữa, chàng phải lưu lại một ít dấu vết, để cho tất cả mọi người cho rằng chuyện này là Tần Y Miểu tiết lộ cho Hàn vương.”
“Vật nhỏ, nàng muốn để Hàn vương khơi chuyện này ra.” Tư Đồ Húc bừng tỉnh hiểu ra, “Trước đến nay Hàn vương và Thái tử tranh đấu lợi hại như vậy, nếu để cho Hàn vương bắt được cơ hội này, hắn nhất định sẽ không bỏ qua. Nếu bỏ thêm mồi lửa này, tranh đấu giữa hai người, đại khái sẽ bắt đầu gây cấn!”
“Ha ha, Húc, bộ dáng như vậy không tốt sao?” Triệu Khả Nhiên xấu xa cười một tiếng, “Trai cò tranh nhau ngư ông đắc lợi. Chúng ta chỉ cần ngồi thu hoạch là được, bọn họ tranh càng lợi hại, đối với chúng ta lại càng có lợi.”
“Vật nhỏ, không ngờ, nàng chính là một nữ Gia Cát!” Tư Đồ Húc ngắt cái mũi nhỏ của Triệu Khả Nhiên, “Không chỉ có như vậy, đến lúc đó, Thái tử sẽ có ngăn cách với Tần Y Miểu. Như vậy đối với chúng ta rất có lợi.”
“Húc, mặc dù ta không đoán trúng, nhưng mà ta lại đưa ra một ý kiến hay, chàng có thể thưởng cho ta!” Triệu Khả Nhiên đưa ra hai tay, để trước mặt Tư Đồ Húc, bộ dáng đáng yêu đòi thưởng.
Nhìn dáng vẻ Triệu Khả Nhiên, Tư Đồ Húc cười, từ trong lòng ngực lấy ra một cái bình nhỏ, đặt trong tay Triệu Khả Nhiên, “Cho!”
Triệu Khả Nhiên vốn chỉ nói giỡn mà thôi, cho tới bây giờ không nghĩ tới thật có thưởng, vẻ mặt nàng vô cùng nghi hoặc nhìn Tư Đồ Húc, “Húc, đây là cái gì!”
“Nàng quên, vật này là hôm nay nàng muốn xin ta!” @dien@dan@le@quy@don@
“Thiên Hương hoàn.” Triệu Khả Nhiên bừng tỉnh hiểu ra, ngay sau đó bật cười, “Húc, cám ơn chàng, không ngờ chàng lại mang về nhanh như vậy.”
“Vật nhỏ, Thiên Hương hoàn đã cho nàng rồi, nhưng mà rốt cuộc nàng muốn làm cái gì?”
“Húc, hiện tại ta không nói cho chàng biết.” Triệu Khả Nhiên cười thần bí, “Về sau, chờ ta dùng sẽ nói cho chàng.”
Nghe Triệu Khả Nhiên nói, Tư Đồ Húc cũng không hỏi tới. Hai người ấm áp dùng bữa tối.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.