Đế Phi Khuynh Thiên Hạ

Chương 72: Tỳ bà nói hộ cõi lòng [2]




Hình như bởi vì thánh chỉ A Phúc mang đến hôm nay, khiến tất cả mọi người trong hậu cung đều vô cùng khẩn trương, có rất nhiều cung tần nghiêng về phía Vũ Thục Dung, ai lại không muốn nghiêng về phía cây to để đón gió chứ.
Người ngã theo chiều gió cũng rất nhiều, thế nhưng nếu không làm như vậy lại biến thành một loại khác, cho nên chỉ bảo Vũ Tình thay ta đem tặng một vài món đồ trang sức sang đó.
Mấy ngày nữa là đến mồng tám tháng chạp rồi, bất tri bất giác đã bước sang mùa xuân. Năm nay đông chí bởi vì miếu tế Khiêm Hàng Sơn vẫn chưa được tu sửa xong cho nên buộc phải hủy bỏ chuyện này, mấy ngày trước đây nghe nói đã được tu sửa xong, hoàng hậu đã dự định sẽ tế thiên cầu phúc vào ngày tám tháng chạp này, còn tính ở miếu nhỏ giữa sườn núi Khiêm Hàng Sơn nấu cháo, cũng là để cầu năm sau mưa thuận gió hoà, cầu Tố Quốc muôn đời hưng thịnh.
Thế nhưng hiện tại hoàng thượng không còn chú tâm đến triều chính, tuy nàng là hoàng hậu, lại không thể can thiệp chuyện của hoàng thượng, việc này cũng không nhận được thánh chỉ.
Rất nhiều cung phi cũng bắt đầu chuẩn bị lễ mừng năm mới, Liên Tâm Doanh Tâm cũng có thể tiến cung trong lễ đón năm mới này, nhờ vậy ba người chúng ta mới có cơ hội gặp mặt hiếm hoi. đây có lẽ là chuyện khiến ta vui vẻ nhất.
Mười bảy Tháng chạp, A Phúc đi tới Đào Chước cung, nói là hôm nay là sinh nhật Vũ Thục Dung, buổi tối hoàng thượng sẽ mở tiệc mừng sinh mừng Vũ Thục Dung tại Ương Mộc cung, tất cả mọi người đều phải đến.
Tất nhiên ta buộc lòng phải nhận lời, thoáng chốc lại đến cuối năm, vốn không muốn phô trương thái quá, tiệc mừng sinh nhật này vốn làm càng đơn giản càng tốt, nhưng khi nhìn thấy ý tứ của hoàng thượng thì lại làm thành cực lớn.
Hôm nay ta vốn cũng không phải là diễn viên, chỉnh trang trang phục cho đẹp cũng chỉ là làm nền, hơn nữa có lẽ sẽ bị người khác oán niệm, ngược lại chi nằng để bản thân càng đơn giản càng tốt.
Chiếc quần màu cánh sen hồng, bên trên mặc chiếc áo thêu hồ điều đang bay lượn, bên ngoài khoác áo lông cáo xám bạc. Tóc cũng được bới đơn giản, kết thành kiểu đọa mã kế. Trên búi tóc đọa mã kế cài mấy cây trâm. Trang điểm đơn giản như vậy nào giống như chuẩn bị tham gia yến hội chứ? ngược lại chỉ giống như đến thăm người thân bình thường mà thôi.
“Nương nương ăn mặc như vậy… quá đơn giản rồi.”!” Đoàn Nhi nhíu mày một cái nói.
“Không cần, như vậy cũng rất tốt. Đoàn Nhi, tay nghề càng ngày càng tiến bộ rồi, kiểu tóc đọa mã kế này búi rất khéo.” Ta vuốt mặt của Đoàn Nhi cười nói.
Đoàn Nhi thở dài nói: “Nô tỳ muốn vấn cho nương nương kiểu tóc phi thiên, nương nương mà búi kiểu tóc phi thiên nhất định sẽ đẹp giống như tiên nữ trên trời vậy.”
Ta không có nói nữa, ngồi trên mã xa đi đến Ương Mộc cung.
Ương Mộc cung, ca múa mừng cảnh thái bình, đèn đuốc sáng trưng, bởi vì là lễ mừng sinh nhật mà khách được mời đến đều là Tần Phi trong hậu cung và một vài Vương gia công chúa. Ta chưa từng thấy qua Ương Mộc cung phồn hoa như vậy, ngay cả lễ mưng năm mới cũng không được trang hoàng rực rỡ thế này, vừa bước vào đại điện đã nghe thấy tiếng đàn sáo nhộn nhịp bên tai, mỹ nhân múa hát xem không hết. Ngồi ở giữa chính là Vũ Thục Dung đang nằm trong lòng của hoàng thượng.
Trước mặt mọi người mà làm chuyện như vậy cũng khiến người nhìn thấy ngượng ngùng không dám nhìn thẳng.
A Phúc liếc mắt thăm dò nhìn ta, cười tươi dẫn ta đến chỗ ngồi của mình, người ngồi bên cạnh ta chính là Hoa Hiền Phi, trước đó vài ngày Vũ Thục Dung còn ở dưới quyền của nàng ta, hôm nay Vũ Thục Dung bước vào trong đại điện Ương Mộc cung này lại ngồi ở vị trí trung tâm nhất, hơn nữa còn đang nằm trong lòng nam nhân chí cao vô thượng.
Nàng ta liếc mắt nhìn ta một cái, bất đắc dĩ thở dài, uống một ngụm rượu nhưng không nói dù chỉ một lời.
Tuy rằng cung điện phồn hoa, tiếng nhạc cùng tiếng hát huyên náo như thế cũng không che lấp được bầu không khí trầm lặng, hầu hết mọi người đều có vẻ không vui, nhưng bầu không khí trầm muộn này chẳng bao gồm hai người đang ôm nhau ở phía trên cao. Đông Phương Nhiêu Nhiêu cười quyến rũ, lúc cao hứng thì hớp vài ngụm rượu, uống xong, say say ngã vào trong lòng hoàng thượng.
Nang ta đang nắm trong tay tất cả khát vong của hầu hết các cô gái trong thiên hạ này.
Hoàng thượng cưng chìu nhìn nàng, ôn nhu giống như làn nước ấm.
Cảm giác ghen tỵ này thật sự không dễ chịu chút nào, trong lòng giống như có mấy ngàn mấy vạn con kiến đang bò, gặm nhấm, đau đến mức không thể thở được.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.