Đầu óc Lý Thiên trống rỗng!
Cứ thế chết hết rồi sao?
Trong hư không, sắc mặt mấy người Tinh chủ cũng trở nên cực kỳ nặng nề!
Đây là giết người trong nháy mắt mà!
Hai mươi người bên dưới là binh sĩ tinh nhuệ nhất của Thần Quốc à?
Bên dưới, người đàn ông tay cầm trường thương chậm rãi đi về phía Lý Thiên, Lý Thiên lấy lại tinh thần, ông ta nhìn người đàn ông cầm trường thương: “Các ngươi đã chuẩn bị từ trước! Có phải Diệp Huyên thông báo cho các ngươi không!”
Người đàn ông không trả lời Lý Thiên, gã ta bước một bước về phía trước, một sức mạnh kinh khủng lập tức bắn về phía Lý Thiên.
Vẻ mặt Lý Thiên lập tức trở nên dữ tợn, ông ta bước tới trước, đánh ra một quyền.
Ầm!
Hai người gần như ngay lập tức lùi về sau!
Lý Thiên là phó Thống lĩnh của Thần Đạo quân, thực lực đương nhiên không thể nghi ngờ.
Sau khi dừng lại, Lý Thiên xoay người bỏ chạy.
Mấy người áo đen muốn đuổi theo, nhưng người đàn ông lại lắc đầu: “Không cần”.
Nói xong, gã ta nhìn mấy thi thể dưới đất: “Chặt đầu những người này, đưa tới dưới Vạn Sơn Trường Thành”.
“Vâng, Việt thống lĩnh!”
…
Chẳng mấy chốc, dưới Vạn Sơn Trường Thành có thêm một trăm cái đầu máu chảy đầm đìa.
Còn Lý Thiên, sau khi về đến Vạn Sơn Trường Thành, ông ta nhìn về phía Vạn Sơn Điện, thét to: “Diệp Huyên, lăn ra đây cho ông!”
Một thanh phi kiếm bay ra từ trong Vạn Sơn Điện.
Một khắc sau.
Ầm!
Lý Thiên kia lập tức bị thanh kiếm này chém lùi khoảng trăm trượng, cùng lúc đó, cánh tay của ông ta cũng bay ra ngoài!
Vì thanh phi kiếm này là kiếm Thiên Tru!
Lúc này, Diệp Huyên xuất hiện trước mặt Lý Thiên, hắn đi về phía ông ta, kiếm Thiên Tru lơ lửng trên đầu hắn.
Lý Thiên nhìn Diệp Huyên, vừa giận vừa sợ: “Diệp Huyên, có phải ngươi bán đứng chúng ta không?”
Diệp Huyên lắc đầu: “Ông ngu xuẩn như vậy, sao có thể làm phó Thống lĩnh của Thần Đạo quân vậy?”