Tầng sáu nói: “Một khi nàng ấy chọn đoạn tình, kiên định với võ đạo chi tâm, lúc đó ngươi đối với nàng ấy mà nói cũng không khác gì một người xa lạ. Mà Võ Viện đó chắc chắn cũng hy vọng nàng ấy đoạn tình, nói không chừng trong thời khắc then chốt còn làm ra một số thủ đoạn để ép buộc nàng ấy đoạn tình!”
Nghe thấy vậy, sắc mặt Diệp Huyên lập tức trầm xuống.
Ngay sau đó, Diệp Huyên xoay người chạy thẳng đến Võ Viện.
Không lâu sau, Diệp Huyên đã quay lại Võ Viện. Nhưng hắn còn chưa đến chỗ An Lan Tú đã bị Võ Vấn và Hách Liên Thiên chặn lại.
Võ Vấn nhìn Diệp Huyên: “Đi đi!”
Khuôn mặt Diệp Huyên không chút cảm xúc: “Hai vị tiền bối, xin hãy tránh đường!”
Võ Vấn híp hai mắt lại: “Đi đi!”
Diệp Huyên đột nhiên gào thét: “Cút ra!”
Vừa dứt lời, một luồng khí tức cực mạnh đột nhiên cuộn trào ra từ trong cơ thể hắn.
Long Hồn!
Long Lực!
Lực lượng Ma Kha!
Không chỉ như vậy, lúc này hắn còn bạo phát ra hết, huyết dịch toàn thân sôi trào, một luồng khí tức đỏ như màu máu trực tiếp dồn ép Võ Vấn và Hách Liên Thiên trước mặt hắn lùi ra xa mấy trượng.
Giọng nói của tầng sáu bỗng vang lên: “Huyết mạch này...”
Trước mặt Diệp Huyên, ánh mắt hai người Võ Vấn cũng hiện lên cảm xúc không thể tin nổi.
Vừa rồi cơ thể Diệp Huyên bộc phát luồng sức mạnh có thể đẩy lùi cả bọn họ!
Đẩy lùi!
Võ Vấn nhìn Diệp Huyên chằm chằm, trong lòng kinh sợ: “Đây là Huyết Mạch Chi Lực sao?”
Hai người ở trước mặt, cơ thể Diệp Huyên đang run rẩy dữ dội mà đồng tử Ma Kha của hắn cũng dần dần biến thành màu đỏ như máu.
Ngay lúc này, tháp Giới Ngục bên trong cơ thể Diệp Huyên đột nhiên run lên, sau đó một luồng sức lực thần bí bao phủ lấy hắn.
Dần dần máu huyết toàn thân Diệp Huyên cũng bình ổn.
Đồng tử Diệp Huyên cũng từ từ phục hồi lại bình thường.
Một lát sau, Diệp Huyên trầm giọng nói: “Tiền bối, vừa rồi ta có chuyện gì sao?”