Cứu Vớt Vai Ác Kia

Chương 86: Người tình điêu ngoa của tổng tài 5




"Mang kịch bản đến cho tôi xem." Lâm Uyên ngồi trên ghế, lật xem các đoạn ngắn có cảnh Tễ Nguyệt diễn, càng xem càng tức giận, bất quá tương tác bên trong không quá nóng bỏng, cũng không dây dưa tình cảm với nữ chính.
Tễ Nguyệt nhìn thấy Lâm Uyên ánh mắt sáng ngời, trong miệng lại không tình nguyện nói: "Sao anh lại tới đây?"
Lâm Uyên châm chước nói: "Tễ Nguyệt, quay phim vừa mệt vừa nhàm chán, làm ảnh đế cũng không có gì tốt, thường xuyên bị phóng viên đuổi theo bát quái, chúng ta đổi công việc khác,"
Lâm Uyên còn chưa nói xong đã bị Tễ Nguyệt kích động cắt đứt, "Không được! Anh đã hứa với tôi, tôi đã ký hợp đồng, tôi vẫn chưa chấm dứt hợp đồng, anh không thể không cho tôi quay phim." Tễ Nguyệt nói xong thiếu chút nữa khóc lên, kim chủ không muốn tiếp tục giao dịch với y nữa, y còn chưa làm ảnh đế, kim chủ không thể hủy giao ước như vậy, đã hưởng thụ qua thân thể của y, bằng không, bằng không y sẽ quá thiệt thòi, đúng, nhất định là như vậy, y không thể chịu thiệt. "Anh không thể nói chuyện không tính toán gì hết."
Lâm Uyên không nghĩ tới Tễ Nguyệt lại cố chấp với ảnh đế như vậy, thì ra rất thích diễn xuất sao? "Quay phim có thể, nhưng tôi có điều kiện."
Tễ Nguyệt hòa hoãn lại tâm thần, "Hừ" một tiếng ý bảo kim chủ tiếp tục, chuẩn bị tốt điều kiện hà khắc xấu hổ đối với y.
"Không được diễn cảnh hôn, tiếp xúc thân mật cũng không được, tốt nhất là không diễn tình cảm."
Tễ Nguyệt kinh ngạc, sững sờ một chút, sau đó vẻ mặt mất hứng oán giận nói: "Như vậy tôi sẽ không có nhân vật nào để diễn, anh thật sự là quá bá đạo." Tễ Nguyệt nghiêng mặt không cho Lâm Uyên nhìn thấy biểu tình của y.
Trước khi Lâm Uyên đi cố ý dặn dò Triệu Tân An, sau này kịch bản chú ý nhiều hơn một chút.
Tễ Nguyệt ngồi trên ghế của mình nghỉ ngơi, ra vẻ phiền não thở dài, kim chủ của y thật sự là quá bá đạo, dục vọng chiếm hữu lại mạnh mẽ, bộ dạng y dễ nhìn như vậy, về sau khẳng định diễn nhiều phim thần tượng tình yêu, làm sao có thể không diễn tình cảm cùng cảnh hôn. Chẳng lẽ sau này y đều phải đi diễn phim chống Nhật? Nhưng kim chủ đến lúc đó có thể nói bên trong có quá nhiều nam nhân hay không? Quả nhiên kim chủ đại nhân là phiền nhất!
"Cao hứng như vậy?"
Tễ Nguyệt kinh hãi một chút, "Mới không có, tôi rất phiền não."
Phó Hạo Lâm kéo ghế đến bên cạnh Tễ Nguyệt chuẩn bị ngồi xuống.
"Tiền bối, anh ngồi chỗ khác đi, chỗ này không tốt." Tễ Nguyệt chỉ vào một cái ghế đối diện cách y khá xa, ý bảo Phó Hạo Lâm ngồi đó.
Động tác muốn ngồi xuống của Phó Hạo Lâm dừng lại, lại kéo ghế dựa trở về, kéo tới chỗ Tễ Nguyệt chỉ một lần nữa ngồi xuống.
Tễ Nguyệt thở phào nhẹ nhõm, kim chủ đại nhân chiếm hữu dục cực mạnh, coi y là vật sỡ hữu, người bên cạnh y đều là người kim chủ đại nhân an bài để giám sát y, nếu y cùng người khác thân cận một chút, bị kim chủ biết, trở về không biết sẽ giáo huấn tra tấn y như thế nào.
"Cậu quả thật không giống người thường, phiền não thì ra là nhếch khóe miệng, tôi còn tưởng rằng cậu đang suy nghĩ chuyện vui vẻ gì."
Tễ Nguyệt thở dài một hơi, "Ai, lấy thành tựu cùng lực ảnh hưởng của tiền bối hôm nay, tự nhiên sẽ không có phiền não của tiểu nhân vật."
"Tuổi còn nhỏ có phiền não gì, nói cho Phó ca nghe một chút, nói không chừng tôi có thể hỗ trợ một chút."
Ánh mắt Tễ Nguyệt kinh ngạc, đây chính là đầm sâu, bước vào chỉ sẽ càng lún càng sâu, ai cũng không giúp được y. "Tiền bối có thời gian cùng em đối diễn không? Em có rất nhiều chỗ không hiểu."
"Rất sẵn lòng."
Tễ Nguyệt đứng dậy gọi trợ lý ngồi bên cạnh bọn họ xem diễn, Triệu Tân An có việc bận, không có khả năng vẫn luôn nhìn y.
Lông mày Phó Hạo Lâm run rẩy, quả nhiên ngu xuẩn đều là giả vờ, bộ dáng cẩn thận cảnh giác như vậy nào giống như một người mới không hề có tâm cơ, đơn thuần thẳng thắn?
Theo suất diễn của Tễ Nguyệt đóng máy, Tễ Nguyệt rốt cục có thời gian nghỉ ngơi. Triệu Tân An cho y nghỉ hai ngày, sau khi ngủ một giấc, còn chưa quên học bài học Triệu Tân An sắp xếp cho y. Nhân vật của y đã hoàn thành, nên tranh thủ tìm tài nguyên tiếp theo.
Tễ Nguyệt suy nghĩ một chút, chọn một bộ quần áo stylist phối cho y, còn rắc một ít nước hoa nam vào tay áo, mang theo hộp cơm y làm tốt đến công ty.
Tễ Nguyệt ngoại trừ ngày đầu tiên đến ký hợp đồng, sau đó vẫn ở đoàn làm phim quay phim, phòng làm việc của kim chủ đại nhân y cũng chưa từng quay lại.
"Xin chào, tôi tìm Lâm tổng."
Cô gái lễ tân xinh đẹp dịu dàng, tự mình đưa y đến trước thang máy, "Tầng 26 rẽ phải là văn phòng tổng tài."
Tễ Nguyệt đi thang máy lần trước, trong lòng còn có chút buồn bực, trên TV không phải đều nói tìm tổng tài đều phải hẹn trước sao? Kim chủ của y quả nhiên là một lão biến thái tham sắc, chỉ cần là nam nữ xinh đẹp muốn đưa lên quy tắc ngầm, liền có thể trực tiếp đi lên gặp hắn. Cô gái lễ tân làm như vậy khẳng định là được hắn phân phó, chỉ cần là đẹp mắt tìm tới liền trực tiếp cho đi.
Tễ Nguyệt nhìn cánh cửa lần trước, dùng sức gõ cửa.
"Vào đi."
Tễ Nguyệt nghe được thanh âm chán ghét cắn răng, nhìn thấy nam nhân ngồi sau bàn làm việc cúi đầu, cố ý dùng sức đóng cửa lại.
Lâm Uyên ngẩng đầu nhìn Tễ Nguyệt, vẻ mặt không ngờ tiêu tán vô tung, "Sao lại tới đây, không ngủ nữa?"
"Chê tôi vướng bận?" Tễ Nguyệt đem hộp cơm nặng nề đặt lên bàn.
Lâm Uyên khép bút lại, đứng dậy ôm bả vai Tễ Nguyệt, tay kia xách hộp cơm, hôn lên miệng Tễ Nguyệt một cái, "Ngoan như vậy, còn tới đưa cơm cho tôi."
Lâm Uyên ngồi xuống sô pha ở khu nghỉ ngơi, mở hộp cơm ra, bên trong có ba tầng, phía dưới cùng là canh sườn, phía trên là hai món ăn còn có cơm, vừa nhìn có vẻ đơn giản không ngờ bên trong lại đầy đủ như vậy, "Em làm? Tay nghề không tồi."
Tễ Nguyệt đẩy người đàn ông ôm y vào trong ngực lại nói chuyện bên mặt hắn, hỏa khí còn chưa tiêu, "Anh còn chưa ăn làm sao biết tay nghề không tệ? Nói không chừng đã bỏ độc anh, làm anh bị tiêu chảy."
"Ngửi thấy thơm, ăn sẽ càng ngon. Miễn là em làm, liền hợp với khẩu vị của tôi."
Tễ Nguyệt nghe càng buồn bực, biết trêu chọc như vậy, khẳng định là đã luyện qua thân kinh bách chiến.
Lâm Uyên lấy đũa ra, "Nấu cơm có mệt không? Sao không có tinh thần như vậy?"
Tễ Nguyệt há miệng, y muốn hỏi lấy điều kiện của nam nhân hoàn toàn có thể tìm được người yêu ưu tú để yêu đương, căn bản không cần đi bao dưỡng, nhưng vừa nói như vậy, vạn nhất nam nhân thật sự muốn nghiêm túc yêu đương y liền không thể thành ảnh đế.
Tễ Nguyệt quanh co lòng vòng nói: "Gặp anh thật sự là một chút khó khăn cũng không có. Nói vào liền cho rồi."
??
"Phía dưới có người ngăn cản em? Không hài lòng vì điều này?"
"Mới không có, tôi vừa nói tới tìm anh liền cho tôi lên, còn ấn thang máy cho tôi."
Lâm Uyên suy nghĩ một chút lịch trình buổi chiều, "Công việc của tôi kết thúc sớm một chút, dẫn em đi chơi, muốn đi đâu?" Không ai chọc, vậy là do nhàm chán.
Tễ Nguyệt và Lâm Uyên ăn cơm trưa xong, lúc thu dọn đồ ăn Tễ Nguyệt vẫn không nhịn được, chọc chọc vào thắt lưng Lâm Uyên, "Bình thường có nhiều người đến tìm anh sao? Tất cả đều có đẹp như tôi không?"
Lâm Uyên dừng động tác nhìn chăm chú Tễ Nguyệt, suy nghĩ một chút mới mơ hồ bắt được cái gì, câu trước không có gì, câu sau vừa nghe liền có thể nghe ra mèo vờn chuột, Tễ Nguyệt trước kia là bạch khổng tước thì hay tự kỷ, luôn thích cùng đệ nhất mỹ nhân các tộc so sắc đẹp.
"Em là đẹp nhất."
Tễ Nguyệt nhịn không được có chút đắc ý, "Đó là đương nhiên, cho nên vẫn là anh được lợi."
Điện thoại di động Tễ Nguyệt vang lên tiếng nhắc nhở tin tức, móc ra nhìn, đúng là thông báo chuyển khoản ngân hàng, nhưng xuất hiện hai khoản, trong đó một số tiền cùng trên hợp đồng viết nhất trí, nhưng một khoản tiền khác làm Tễ Nguyệt có chút nghi hoặc.
Lâm Uyên cũng tiến lại gần nhìn, "Thì ra hôm nay là ngày phát lương."
Tễ Nguyệt chỉ vào một khoản khác, "Tôi đây là chuyện gì xảy ra? Có phải anh đã chuyển sai không?"
"Ồ, đó là tiền lương của tôi. Tiền chia hoa hồng hàng quý, còn một ít dùng làm vốn lưu động."
"Tại sao lại chuyển sang thẻ của tôi?"
"Nộp tiền lương."
Tễ Nguyệt có chút thấp thỏm bất an, nhỏ giọng nói: "Giá trị con người của tôi không đáng giá như vậy, anh sẽ lỗ."
Lâm Uyên xoa xoa tóc Tễ Nguyệt, an ủi nói: "Ừm, chờ sau này Tễ Nguyệt nhà chúng ta trở thành đại minh tinh, đại ảnh đế, giá trị con người nhất định là giá trên trời."
Tễ Nguyệt ngửa đầu ngơ ngác nói: "Đến lúc đó tôi sẽ không tăng giá cho anh." Bao nuôi vẫn là cái giá này.
"Được, chờ tôi tăng lương nộp lên xong còn dư lại là tiền tiêu vặt."
Lâm Uyên luôn cảm thấy có chỗ quái lạ, cuộc đối thoại của bọn họ giống như đang nói cùng một chuyện, nhưng ngẫm lại lại có chỗ nào đó không đúng.
Buổi tối sau khi Tễ Nguyệt hầu hạ kim chủ đại nhân, ngày hôm sau Triệu Tân An liền đưa tới mấy kịch bản.
Triệu Tân An bởi vì những yêu cầu mà ông chủ lớn đưa ra, lúc tìm kích bản phải sàng lọc một số lượng lớn, phải tìm kịch bản thích hợp, nhân vật không tồi, sầu đến nỗi tóc anh rụng hết, trước kia cho dù anh mang nghệ sĩ không có tư lịch gì cũng không tốn sức như vậy.
Tễ Nguyệt lật kịch bản trên bàn, "Tiểu thái giám này cũng không tệ, còn có bộ phim chiến tranh này cũng không tệ."
Ha hả! "Vương gia phản diện không tốt hơn một thái giám pháo hôi sao? Phim chiến tranh mặt xám mày tro, nào có như phim thần tượng hút fan? Bây giờ cậu không có tác phẩm, cậu nên chọn một số nhân vật xuất sắc để tạo ra danh tiếng. Tài nguyên tốt như vậy, không thể lãng phí vô ích."
Tễ Nguyệt nhìn phân cảnh của vai phản diện, vội vàng lắc đầu, "Không được không được, nhân vật phản diện này hắn muốn cưỡng bức nữ chính, phải đè lên hôn nam chính mới xuất hiện. Bộ phim thần tượng này càng không được, luôn gào thét yêu thương không rời đi, cổ họng tôi khẳng định sẽ đau. Tay xé quỷ tử cũng không tệ, thoạt nhìn rất khốc huyễn."
Triệu Tân An trợn trắng mắt, anh danh cùng huy hoàng của anh xem như dừng lại ở đây, chọn cho Tễ Nguyệt một thiếu tướng quân đẹp trai lại có quốc gia đại nghĩa, đến lúc đó để cho người thiết kế trang phục đem trang phục thiết kế kinh diễm một chút, hy vọng trước tiên có thể thêm chút fan nhan sắc đi.
Khi Tễ Nguyệt quay bộ phim thứ hai, phim đầu tiên của y diễn cuối cùng cũng được công chiếu. Đây là lần đầu tiên y xem tác phẩm mình biểu diễn, Tễ Nguyệt vừa khẩn trương vừa kích động, tựa vào người Lâm Uyên chờ phát sóng.
Lâm Uyên bồi Tễ Nguyệt xem, nhìn thấy tiểu hoàng tử mặc hoa phục tinh mỹ ngọt ngào gọi một nam nhân khác là "Hoàng huynh", bởi vì hoàng huynh thích nữ nhân khác liền cảm thấy bị thất sủng, cố ý trêu chọc nữ chính, đối với một nam nhân khác làm nũng cố ý gây chuyện nghịch ngợm tranh đoạt sự chú ý, khoai tây chiên trong tay đều sắp bị bóp thành cặn bã.
"Tễ Nguyệt, nếu em thích cúp ảnh đế, tôi làm cho em một cái giống như đúc được không?"

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.