Cực Phẩm Vú Em

Chương 387: Đừng làm phiền người nào tên là Cao Lôi Hoa




- Ba, lời của lão dong binh kia thì tên đó đúng là tên phong xà đã chạy trốn.
Sau khi đi ra khỏi nhà trọ, Saga nói.
- Đó chính là phong xà.
Cao Lôi Hoa gật đầu nói:
- Không nghĩ phong xà lại chạy về hướng đó. Chậc, có lẽ cũng do vận khí của chúng ta. Lần này sẽ không cho nó chạy thoát nữa.
- Đi thôi các con! Hết giờ nghỉ rồi!
Cao Lôi Hoa cười nói.
Cầu Cầu bay lên không trung rồi biến thành Tứ Dực Ngân Phi Long thật lớn.
Mọi người trong Dong binh trấn đều hét lến, còn bốn người vẫn bình thản nhảy lên lưng Cầu Cầu.
- Cầu Cầu, dùng toàn lực phi hành.
Cao Lôi Hoa vỗ vỗ Cầu Cầu:
- Lần này không thể để cho phong xà chạy thoát.
- Rống!!
Cảm thấy được ý tứ của Cao Lôi Hoa, Cầu Cầu rống lớn một tiếng rồi phóng đi cật lực… …
Theo chỉ dẫn của Cao Lôi Hoa, Cầu Cầu cứ bay thẳng về phía trước.
Cuối cùng, bọn họ đã tới được “ một trong mười cấm địa” – ác ma chiểu trạch.
- Ách, ba ơi, nơi này là ác ma chiểu trạch?
Saga kinh ngạc nhiền mặt đất bạt ngàn. Tuy rằng chưa bao giờ đến đây, nhưng địa phương này là một trong “Thập đại cấm địa”, mọi người trên đại lục cũng phải có kiến thức nhất định về những đại phương này. Mỗi trường học cũng phải giảng giải kỹ về điều này. Thân là học sinh của học viện Ma võ thánh Peter , Saga liếc mắt cũng có thể nhận ra đây là ác ma triểu trạch. Thiên đường của ác thú, nơi có vô số cạm bẫy thiên nhiên, là cơn ác mộng của loài người. Trừ bỏ những ma thú trong đó ra, không ai biết rõ trong đấy có bao nhiêu cạm bẫy.
Nhưng sự đáng sợ của ác ma triểu trạch không phải là vì số lượng lớn ma thú. Mà nguyên nhân làm người ta sợ hãi là đám ma thú này không hề là chúa tể của địa phương này.
Bởi vì, gần đây trong ác ma triểu trạch xuất hiện một nhóm người đến đây với mục đích bất hảo. Ma thú trong ác ma triểu trách lâm vào tính thế không tốt, bị rơi vào vị thế của kẻ bị săn đuổi. Vấn đề sinh tồn của bọn chúng đa bị đe dọa nghiêm trọng.
Đám người này không phải là ai khác mà chính là một vạn tín đồ của Cao Lôi Hoa – Độc Nhãn Cự Nhân.
Đám Độc Nhãn Cự Nhân nay là hậu duệ của Thái Thản cự nhân thời kỳ viễn cổ. Mỗi người bọn họ đều có lực lượng xé đôi cự long!
Nếu chỉ nói về khả năng công kích vật lý, cho dù cự long cũng không phải là đối thủ của họ. May ra chỉ có thú nhân kiêu ngạo trong truyền thuyết “ Hoàng kim bỉ mông thú” mới có thể đấu cùng họ.
- Tới rồi, chính là nơi này. Chuẩn bị hạ xuống thôi Cầu Cầu.
Cao Lôi Hoa nói.
- Rống!! Rõ.
Cầu Cầu lên tiếng rồi lao xuống đất.
Khi đang hạ xuống, một tiếng gầm gừ truyền vào tai bọn họ.
Cao Lôi Hoa đưa mắt nhìn địa phương vừa phát ra thanh âm.
- Ách!!
Khi nhìn xuống, hắn lập tức nở nụ cười.
Nhìn xuống, ở một mảnh đất trống, nơi có khoảng gần một trăm tên Độc Nhãn Cự Nhân. Mà ở giữa bọn họ chính là một cự xà màu xanh đang rống lớn.
Mà cự xà dưới chân đám cự nhân này, muốn trốn thoát nhưng mà hữu tâm vô lực. Tuy rằng nó còn mạnh hơn nhiều đám cự nhân này. Nhưng số lượng của đám Độc Nhãn Cự Nhân này nhiều lắm. Gần một trăm tên ép lên nó, cho dù nó muốn động cũng không động được.
- Là tên phong xà kia.
Sau khi nhìn thấy con cự xà này, Cao Lôi Hoa chợt khẩn trương. Phải biết rằng, nó là ma thú bậc tám nắm giữ thần cách. Mà Độc Nhãn Cự Nhân cũng chỉ coi là siêu cấp ma thú mà thôi. Cấp bảy và cấp tám, không thể nào so sánh được.
Cho dù hiện tại, phong xà có yếu thế nào, nhưng cũng không phải đám cự nhân có thể đối phó được. Nghĩ vậy, Cao Lôi Hoa liền bảo Cầu Cầu giảm tốc độ lại… …
- Lôi thần vĩ đại tại thượng! Cảm ơn ngày đã mang cho chúng con một bữa ăn tối như thế này.
Có thể phát ra thanh âm như thế này chỉ có tộc trưởng của bộ tộc Độc Nhãn Cự Nhân – A Nặc. Đắc. Thi Ngõa Tân Cách.
Mà khi phong xà nghe được hai từ “ bữa tối”, nó lập tức sợ hãi. Chẳng lẽ nó đường đường là một phong xà thần cấp mà bị mấy tên gia hỏa này ăn vào bụng chứ. Phong xà rất hạn, nó mở miệng ra cắn về phía trước
- Pi! Đây là vị gì!
Sau khi cắn một miếng, nó liền há mồm ra.
Vật nó ăn vào như những thứ chất thải, khiến no thấy ghê tởm một trận.
- A, aa aa!!!
Lôi thần vĩ đại tại thượng, tộc trượng, tôi bị con rắn này cắn một phát.
Một tên Độc Nhãn Cự Nhân hét lên.
- A, Lôi thần vĩ đại tại thượng. Tiểu An đáng thương, nó cắn được ngươi sao?
A Nặc khẩn trương nói.
- Lôi thần vĩ đại tại thượng, con rắn đáng ghét này đã cắn ta. Không biết nó có độc không.
Độc Nhận Cự Nhân kia trả lời.
- Lôi Thần vĩ đại tại thượng. Con rắn này dám cắn ngươi, đêm nay cho ngươi toàn bộ mông rắn. Nó dám cắn nguơi, thì ngươi cắn lại mông nó…
A Nặc nói:
- Các huynh đệ làm thịt con rắn kia.
- …..
Đứng trên không trung, Cao Lôi Hoa cùng Saga ngơ ngốc mấy trăm tên dở hơi ở dưới đất.
- Trời ơi, Lôi thần tại thượng, không được rồi, hắn sắp phải liều mạng.
- Sợ cái gì!! Chúng ta có trăm người ở đây, sao phải sợ nó liều mạng!
A Nặc giận giữ hét lên:
- Ra tay, đập chết con rắn này.
Uỳnh Uỳnh!
Dưới mệnh lệnh của tộc trưởng A Nặc, mấy trăm cánh tay hùng hục đập lên người phong xà.
Bị đám Độc Nhãn Cự Nhân này đánh đập, phong xà cũng dừng giãy dụa lại.
- Ha ha, Lôi thần tại thượng, nó đã nằm trên thớt rồi. Bữa tối, chúng ta tới đây.
A Nặc cười điên cuồng.
Chẳng lẽ phong xà đã chết rồi?
Đương nhiên không phải. Dựa vào thân thể thần cấp của nó, không thể chết yểu như vậy được.! Cho dù hiện tại nó không có một chút sức mạnh nào, nhưng cũng không thể chết dễ dàng thế được.
Sở dĩ nó không hành động vì nó muốn ngưng tụ sức mạnh cuối cùng của mình.
Tồn tại bậc tám có sự tôn nghiêm của chính bọn họ.
Trong trận chiến với Cao Lôi Hoa, phong xà đã mất đi xà châu. Điều này khiế nó mất đi phần lớn sức lực. Nhưng hiện tại nếu muốn có được lực lượng nó chỉ còn một cách, đó là thiêu đốt thần cách để lấy lại lực lượng! Đây là một phương pháp lấy được lực lượng mà hủy diệt chính mình.
Thiêu đốt thần cách tuy có thể tạm thời có sức mạnh hùng hậu nhưng sau này nó sẽ tạo thành một tổn thương vĩnh cửu. Thậm chí cả đời sẽ không bao giờ tiến giai được nữa.
Nhưng hiện giờ, phong xà không còn sự lựa chọn nào khác.
- Tê!!!!
Phong xà kêu lên một tiếng. Một ngọn lửa màu xanh ở phía đan điền bỗng xuất hiện. Một cỗ lực lượng mạnh mẽ từ trong cơ thể của phong xà trào ra.
- Rống!!!!!
Phong xà kêu lên một tiếng, thật không thể tưởng tượng được làm sao mà một con rắn có thể kêu lên một tiếng như vậy.
Nắm giữ lực lượng hùng mạnh, thân thể phong xà run lên!
Mấy trăm tên Độc Nhãn Cự Nhân đều bị hất ra.
- Đồ xấu xí nhà các người, tất ả hãy chết đi.
Phong xà mở to cặp mắt mình nhìn chằm chằm vào hơn một trăm tên Độc Nhãn Cự Nhân.
- Tộc trưởng, chúng ta nên làm thế nào bây giờ. Sau khi bò dậy, đám độc nhãn cự nhân xoay người hỏi tộc trưởng, Tất cả bọn họ đều cảm giác được lực lượng trên người cự xà. Đây là cỗ lực lượng khiến Độc Nhãn Cự Nhân cảm thấy sợ hãi. Đây là thần lực!
- Bây giờ!
Hai tay của A Nặc hợp lại trước ngực rồi nói:
- Giờ đây, việc chúng ta phải làm chính là cầu nguyện… Lôi Thần vạn năng, cầu xin người cứu con dân đáng thương của người… …
-…..
Cao Lôi Hoa đứng trên không trung, ngao ngán lắc đầu, rồi lao về phía phong xà.
- Hống!!!!
Phong xà rít lên một tiếng. Nó nhanh chóng tích tục lực lượng. Đám Độc Nhãn Cự Nhân này phải trả giá cho những việc họ gây ra.
- Chết đi cho ta!!!
Phong xà gào lên một tiếng. Nó lao nhanh như chớp về đám người Độc Nhãn Cự Nhân. Nếu bị đánh trúng, cho dù làm Độc Nhãn Cự Nhân cũng bị tan xương nát thịt mà thôi.
Ngay khi phong xà muốn trả thù, thì một ánh sáng chói mắt màu trắng xuất hiện. Đó là một mái tóc màu trắng.
Lúc đó, một cánh tay đã giữ lấy đầu của phong xà.
Ngay sau đó, phong xà liền cảm thấy một lực lượng khủng bố từ cánh tay đó truyền tới, khiến nó không thể cử động.
- Là ngươi!
Phong xà nhìn Cao Lôi Hoa nói.
- Hiện tại, xem ngươi chạy đi đường nào.
- Tê!!!!!!
Phong xà rít lên một tiếng, trong mắt nó hiện lên một tia ảm đạm.
Cao Lôi Hoa duỗi tay phải ra nói:
- Ta cho ngươi cơ hội sống cuối cùng. Hiện tại ký khế ước với ta.
- Khặc khặc! Có phải không lấy được tin tức trên người Sâm Lâm Thụ Yêu nên ngươi muốn lấy tin tức từ ta?
Phong xà khinh thường nói.
- Chính vậy!
Cao Lôi Hoa cũng không phủ nhân:
- Ta nói lại lần nữa, sống hay chết, ngươi chọn đi.
- Muốn lấy tin tức từ trên người ta sao?
Phong xà nhìn chằm chằm vào Cao Lôi Hoa rồi đột nhiên rít lên:
- Nằm mơ đi.
- Muốn phản kháng sao?
Cao Lôi Hoa cười lạnh một tiếng:
- Ngươi tưởng rằng ngươi có năng lực phản kháng sao?
- Ta không năng lực để phản kháng.
Phong xà lộ lên một tia điên cuồng:
- Vậy nên chúng ta nên cùng xuống địa ngục thôi.
Trong nháy mắt, thân thể của phong xà đỏ lên, và dần dần bành trướng.
Cao Lôi Hoa biến sắc, hắn cũng thể ngờ được, nó lại muốn tự bạo… …. ….
Trong một tòa cô đảo.
- Đại thống lĩnh, khí tức của phong xà đã biết mất. Tính cả Thương Thiên Chi Lang và Đại Địa Chi Hùng, dến bây giờ chúng ta đã mất ba ma thú cấp bậc thần cấp.
Một thân ảnh to lớn cúi đầu xuống, rồi ngước mắt lên nhìn thân ảnh nhỏ bé khác.
- Ta biết rồi!
Thanh ảnh nhỏ bé kia đứng lên. Cả người hắn được chùm lên bởi một chiếc áo choàng rộng thùng thình. Chỉ có thể mơ hồ thấy được lộ ra mái tóc màu đỏ. Trên đại lục người có mái tóc đỏ không nhiều. Có thể giống như Cao Lôi Hoa với mái tóc bạc.
- Xem ra có vị thần hùng mạnh đã ra mặt. Phân phó xuống bên dưới, giảm tần suất hành động về thần cách đi.
Thân ảnh tóc hồng bước lên vài bước rồi nói:
- Bây giờ, việc của Thú Nhân đế quốc là quan trọng hơn cả.
- Rõ, đại thống lĩnh.
Thân ảnh to như ngọn núi kia tôn kính nói.
- À, Tiểu Kim, chuyện Thú Nhân quốc thế nào rồi!
Nhân ảnh tóc đỏ nói.
- Như ngài phân phó, chúng tôi đã dựa vào quốc gia nhân loại, khiến cho hổ tộc độc lập. Phỏng chừng trong khoảng thời gian này, Thú hoàng “ Nguyệt Sư” cùng Lực lượng chi thần “Tra Lý” cũng sẽ đều bị nó chú ý. Hổ tộc sẽ kéo được họ một thời gian.
- Ngươi làm tốt lắm. Cố gắng khiến Tra Lý cách xa ra khỏi chúng ta. Hiện giờ chúng ta không thể trêu chọc hắn được. Nên phải tận lực tránh hắn ra.
Thân ảnh tóc hồng nhẹ giọng nói.
- Rõ! Đại thống lĩnh!
Thân ảnh to lớn cung kính nói.
- Không có việc gì nữa thì ngươi lui đi. Phỏng chừng, mấy ngày sau ta còn phải trở về Thần giới một chuyến.
Thân ảnh tóc hồng nói.
- Đại thống lĩnh, có một việc tôi muốn nói với ngày.
Tiểu Kim dường như nhớ tới cái gì nên nói.
- Nói đi. Có chuyện gì? Thân ảnh tóc hồng nói.
- Về Thú nhân quốc vương, Nguyệt Sư.
Tiểu Kim bước lên một bước, lộ ra bộ dáng chân thật của hắn. Hắn có một bộ lông màu vàng, chân voi, lưng gấu. Nếu có thú nhân tới đây bọn họ sẽ biết đây là ai. Đây là niềm kiêu ngạo của thú nhân đế quốc. Hoàng Kim Bỉ Mông!!!
- Có vấn đề gì sao?
Thân ảnh tóc hồng hỏi.
- Nói chính xác hơn, thì là về phụ thân của Nguyệt Sư. . Đó là một người tên là Cao Lôi Hoa.
Hoàng kim bỉ mông nói:
- Căn cứ vào tin tức tình báo của chúng tôi. Thực lực của nam nhân này rất khủng bố. Hơn nữa tính của hắn cũng rất tiêu cực. Hắn bao che cho cả những đứa con của mình. Nếu hắn biết hổ tộc trong thú nhân đế quốc muốn độc lập, có lẽ hắn sẽ động tay vào. Đến lúc đó, nếu hắn đi vào trong Thú Nhân đế quốc, liệu có gây ra ảnh hưởng cho chúng ta không? Cho nên tôi nghĩ, nên làm gì đó với hắn, để lúc đó tránh khỏi chuyện không ngờ.
- Cao Lôi Hoa?
Nghe được cái tên này. Thân ảnh tóc hồng chợt dừng lại.
- Đúng vậy, đại thống lĩnh.
Hoàng Kim Bỉ Mông
- Có phải Cao Lôi Hoa là một tên trẻ tuổi với mái tóc bạc?
Đại thống lĩnh tóc hồng nghe thấy tên Cao Lôi Hoa liền thất thố một chút.
- Vâng. Đại thống lĩnh. Đó là nam nhân tóc bạc.
Hoàng Kim Bỉ Mông nghi hoặc nhìn đại thông lĩnh. Khi nghe thấy tên Cao Lôi Hoa, dường như hắn có chút cổ quái.
- Cao Lôi Hoa.
Đại thống lĩnh nhẹ giọng nói, rồi mỉm cười:
- Tiểu kim, ngươi hạ lệnh xuống bên dưới. Ước thúc thuộc hạ của người ,đừng bao giờ xung đột với hắn. Kể cả con hắn, Nguyệt Sư cũng vậy. Tận lực tránh xa hắn ra.. Đừng có trêu tên đó là được. Nếu gặp phải hắn, điều này lại khiến ta đau đầu.
- Rõ, đại thống lĩnh.
Hoàng kim Bỉ mông hô to một tiếng. Đối với mệnh lệnh của Đại thống lĩnh, hắn không bao giờ suy nghĩ là đúng hay sai, hắn chỉ biết chấp hành nó. Bởi vì, đại thống lĩnh đáng để Hoàng kim bỉ mông làm như vậy.
- Không nghĩ được, quốc vương của Thú nhân đế quốc lại là con của hắn, hi hi.
Thân ảnh tóc hồng khẽ cười một tiếng. Trên mặt hắn xuất hiện một tia xấu hổ…. ….
- Tiểu kim, ngươi chuẩn bị đi. Ngày tám tháng tám sắp tới rồi, thành công hay thất bại đều phải trông vào ngày đó.
Thân ảnh tóc hồng xoay người lại rồi chìm vào bóng tối…. ….

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.