Cửa Tiệm Trường Sinh

Chương 12: Dùng mỹ nhân kế




Viên Chỉ Hề nghe rất cẩn thận, đôi khi còn hỏi mấy câu, cuối cùng cho ra kết luận, nói: “Con yêu quái này có thể có năng lực mê hoặc lòng người, khiến cho chị Chu quên việc tối ngày hôm đó. Về phần vì sao chị vẫn nhớ, có thể chỉ là việc ngoài ý muốn.”
“Sau đó thì sao?”
“Chị còn nhớ vị trí cửa hàng kia chứ? Tình hình cụ thể phải chờ sau khi em xem xét thực tế rồi mới có thể kết luận.”
Từ Du ngây ngẩn nhìn Viên Chỉ Hề. Thiếu niên làm việc nghiêm túc cực kỳ có sức hút, cậu ta giờ phút này có vẻ đẹp rất thu hút, giới hạn tuổi tác cũng trở nên mơ hồ. Trên người cậu có một loại sức mạnh xoa dịu lòng người, khiến cho người khác nhất định từ bỏ sự đề phòng, sinh lòng tin tưởng với cậu.
“Chị nhớ rõ, bây giờ chị sẽ đưa em đi xem thử, chỗ đó hiện giờ là một siêu thị mini bình thường.” Từ Du lôi cậu ra khỏi cửa, lái xe tới gần trường học, “Ngay ngày hôm sau chị còn đến hỏi nhân viên cửa hàng ở đó, bọn họ xem chị như người bệnh thần kinh, ấn tượng về chị hẳn là rất sâu sắc. Khụ... Cho nên chốc nữa chị sẽ không ra mặt, trông cậy vào em đó.”
Viên Chỉ Hề thông cảm nhìn cô một cái, tiếp đó nghiêm mặt nói: “Vì để điều tra rõ chuyện này, em sẽ sẵn sàng hy sinh.”
“Hy sinh?”
Viên Chỉ Hề sờ mặt mình, nói: “Chính là mỹ nhân kế đó, chẳng phải con gái bọn chị cảm thấy em xinh đẹp lắm sao? Thật ra, trước đây em không để ý vẻ ngoài của mình, nhưng hiện giờ phát hiện ra em thật sự xinh đẹp hơn các chị rất nhiều.”
Từ Du: “... Đừng tự luyến nữa, em là con trai, xinh đẹp như vậy làm gì? Đàn ông phải nam tính, phải mạnh mẽ, phải có cá tính, biết không? Còn nữa, mái tóc dài này của em, thật sự không nghĩ đến cắt bớt đi à? Dáng vẻ em thế này, thật sự rất giống yêu… à, là nhân yêu(*).”
(*) Nhân yêu: gay.
Viên Chỉ Hề không vui, lầm bầm nói: “Em cũng đâu muốn như vậy. Trước khi em sinh ra, bố và mẹ em đã có ba người con, hơn nữa đều là con trai, không một ai sống quá một tuổi. Cụ cố của em từng nói là vì tên quá dương quá cứng sẽ khó nuôi, phải nuôi như con gái mới được. Cho nên sau khi em ra đời, từ tên gọi đến ăn mặc rồi đến học tập, vui chơi, tất cả đều như của con gái.”
“A, xin lỗi, chị rút lại lời mình vừa nói.” Từ Du sờ sờ mũi, thì ra thật sự là có gia đình nuôi con trai như con gái. Có điều, Viên Chỉ Hề ngoại trừ ngoại hình xinh đẹp hơn con gái, tóc dài một chút thì cũng không có chỗ nào nữ tính hóa.
“Không có gì, qua nửa năm nữa là em có thể thoát khỏi hình tượng này rồi! Cụ cố em nói, chỉ cần em sống khỏe mạnh đến hai mươi tuổi là có thể trở thành đàn ông đích thực!” Mắt Viên Chỉ Hề lộ ra tia sáng, giống như không thể nhịn được mong chờ ngày đó đến.
Từ Du nhịn không được cười phì một tiếng, tên này thật sự hiểu được ý nghĩa của đàn ông đích thực là gì sao? Cô vẫn không nên làm hỏng tâm hồn thuần khiết của thiếu niên thì hơn.
Tới địa điểm mục tiêu, Từ Du dừng xe cách đó hơn mười mét, sau khi nói tên siêu thị cho Viên Chỉ Hề, Viên Chỉ Hề liền xuống xe một mình. Trên đường lớn người đến người đi, Viên Chỉ Hề vừa xuống xe liền thu hút không ít ánh mắt của mọi người, còn có người nhận ra cậu chính là đại mỹ nhân rất hot trên mạng gần đây, cứ muốn chụp ảnh chung với cậu.
Viên Chỉ Hề nhanh trí lách vào siêu thị mini, nào biết nhóm người hâm mộ kia cũng chen đi vào, nhao nhao ồn ào một hồi mới rời đi. Từ sau khi cậu tiến vào, hai nữ nhân viên cửa hàng không rời mắt nhìn cậu, hiển nhiên đã rơi vào cảnh giới si mê, hơn nữa không thể tự kiềm chế mà chìm sâu trong đó.
“Chị gái, hai chị...” Viên Chỉ Hề nhoẻn miệng cười, còn cố ý vén tóc trước trán một cái.
“A...” Mắt của hai nữ nhân viên cửa hàng bỗng dưng lóe tim hồng, khẽ hô.
“Cậu là Viên Mỹ Nhân kia? Ôi, trời ơi, không ngờ cậu sẽ hạ cố ghé thăm tiệm nhỏ của bọn tôi, thật sự là rất vinh hạnh! Tôi có thể bắt tay với cậu không?” Một nữ nhân viên cửa hàng đỏ mặt, lấy hết can đảm hỏi.
Viên Chỉ Hề nói: “Có thể cùng cô gái đáng yêu như vậy bắt tay là vinh hạnh của em”
Nói xong còn thật sự bắt tay với nữ nhân viên cửa hàng. Nữ nhân viên kia có vẻ đã hạnh phúc đến sắp ngất đi rồi. Người còn lại thì đầy hâm mộ, ghen tỵ. Viên Chỉ Hề cũng bắt tay với cô một cái, hai người lập tức ngây ra như phỗng, giống như đang nhớ lại niềm vui sướng lúc bắt tay.
Viên Chỉ Hề nhân cơ hội hỏi: “Hai chị, em cũng đã cho các chị phúc lợi tốt như vậy rồi, các chị có phải cũng nên giúp em một chút?”
“Cậu nói đi, cậu nói đi, chỉ cần bọn chị có thể làm được, nhất định sẽ giúp!”
“Vậy thì rất cảm ơn, em muốn hỏi siêu thị này đã mở bao lâu rồi? Ông chủ các chị tên gì?” Viên Chỉ Hề hé ra một nụ cười mỉm, “Các chị sẽ nói cho em biết, đúng không?”
“Là việc này à, cái này cũng không phải bí mật không thể nói, siêu thị này mở ba năm rồi, ông chủ của bọn chị họ Vương, ở thủ đô đã mở mấy siêu thị đấy, đây chỉ là một trong số đó. Viên Mỹ Nhân, chẳng lẽ cậu vừa ý siêu thị của bọn chị, muốn thu mua?”
Viên Chỉ Hề bị gọi như vậy, cả người cũng nổi da gà, nhưng vẫn phải cố gắng làm bộ vui vẻ.
“Không ạ, chỉ là trước đây em có người bạn cũng mở siêu thị, tên giống hệt siêu thị này. Hôm nay đột nhiên nhìn thấy nên vào hỏi thử, muốn biết có phải bạn của em hay không. Siêu thị này mở ba năm rồi, có từng xảy ra chuyện kỳ quái gì không ạ?”
“Chuyện kỳ quái?” Hai nữ nhân viên liếc nhau, lắc đầu nói: “Hình như không có, đừng nói chuyện kỳ quái, ngay cả trộm cắp cũng không có, chỗ này trị an rất tốt.”
“Thì ra là vậy, vậy em yên tâm rồi. Được rồi, vậy các chị cứ làm việc đi, bye bye…” Viên Chỉ Hề nói đi liền đi, chớp mắt đã không thấy bóng dáng, hai nữ nhân viên cửa hàng nhìn nhau, tự hỏi chuyện gì đang xảy ra vậy?
Viên Chỉ Hề cũng không đi xa mà đứng ở bên ngoài quan sát siêu thị mini này. Điều bất ngờ chính là, xem xét hồi lâu vẫn chưa nhìn thấy dấu vết gì của kỳ môn độn giáp. Mắt thấy lại có người đang quan sát cậu, Viên Chỉ Hề đành phải tạm thời lên xe rời đi.
“Thế nào? Có điều tra được tin tức hữu ích không?” Từ Du quả thật nghĩ không ra, loại thuật kỳ môn độn giáp gì có thể ngụy trang một siêu thị mini thành một cửa hàng bán đồ thờ Phật.
Nếu Viên Chỉ Hề có thể chứng minh cho cô thấy, nhất định sẽ làm thay đổi nhân sinh quan của cô.
“Chưa có tin tức... Chẳng thấy có chút dấu vết nào của kỳ môn độn giáp, chị gái, có thể phán đoán của em sai rồi.” Viên Chỉ Hề có chút mất mát, lần đầu tiên bắt yêu đã gặp phải chuyện này, ra trận không thuận lợi.
“Thì ra không phải là kỳ môn độn giáp à?” Từ Du còn thất vọng hơn, có điều vẫn an ủi một câu, “Nếu thật sự tra không ra manh mối thì thôi đi.”
“Không, đây là lần đầu tiên em bắt yêu, sao có thể chưa chiến đấu đã lui binh chứ? Chị gái yên tâm, em chắc chắn sẽ tiếp tục cố gắng điều tra ra sự thật.” Hai mắt Viên Chỉ Hề sáng ngời, cậu nghĩ ra biện pháp, nói: “Thôi thì chúng ta mỗi tối đều tới đây trông chừng đi, người từng đi vào tiệm Trường Sinh hẳn là không ít, yêu quái kia chắc chắn không thể cứ mãi không hiện ra.”
Từ Du cạn lời, nói: “Em điên rồi hả? Mỗi tối đến đều tới đây trông chừng, em không ngủ à?” Cho dù Viên Chỉ Hề không ngủ, cô vẫn phải ngủ đấy, bằng không sẽ biến thành gấu trúc.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.