Công Lược Đều Là Tu La Tràng

Chương 159: Bạn Gái Cũ Đột Kích (24)




Editor:KL
Bất luận Hàn Tuyển thuyết phục thế nào, Đường Ninh đến cùng vẫn đi theo Bùi Uyên cùng nhau ngồi lên máy bay đi tới Y quốc. Ngày xuất phát cũng không biết hắn(HT) nghĩ thế nào vậy mà dẫn một đại bang người trong công ty đến đưa Đường Ninh lên máy bay. Có thể là lo lắng mình một mình đến tiễn đưa quá đột ngột, lại sợ Đường Ninh sẽ nói một ít lời không dễ nghe.
Đúng vậy, hiện tại phần lớn nhân viên trong công ty cơ bản đều đã biết hai người bọn họ sớm đã chia tay, thậm chí Đường Ninh còn tìm được bạn trai mù.
Có trời mới biết khi vừa biết được tin tức này đã làm ánh mắt bao nhiêu người kinh bạo, dù sao chỉ cần có mắt đều có thể nhìn ra Đường Ninh cùng Hàn Tuyển rõ ràng là nhà gái yêu nhiều hơn, càng không cách nào rời đi đối phương, ai có thể nghĩ tới cuối cùng hai người sau khi chia tay vậy mà là Đường Ninh tìm bạn trai trước!
Bởi vì biểu hiện Đường Ninh những năm gần đây cơ hồ khiến tất cả mọi người không cách nào tránh khỏi sinh một suy đoán, có phải là Hàn tổng của bọn họ làm chuyện gì Đường tổng căn bản là không có cách tiếp nhận hay không, nếu không lấy tính tình cố chấp của cô chỉ sợ cả đời cũng không thể cùng hắn tách ra.
Mà suy đoán như vậy lại ở họp lớp Thanh đại cũng đã được xác thực.
Có nhân viên ở công ty đến từ Thanh đại nặc danh vạch trần bạch nguyệt quang mối tình đầu của Hàn tổng trở về, đồng thời sớm vào năm tháng trước cũng đã bắt đầu dây dưa cùng Hàn tổng, mà thái độ Hàn tổng cũng biểu hiện đủ loại mập mờ mơ hồ, bởi vậy tính tình Đường tổng có thể nhịn được xuống dưới mới là lạ, trực tiếp liền tách ra.
Nghe được tin tức như vậy nam nam nữ nữ trong công ty không một ai không ở sau lưng sau mắng Hàn Tuyển một câu cặn bã.
Ngẫu nhiên không cẩn thận liếc về hắn nhìn chằm chằm Đường tổng không thả, lại vào lúc cô quay đầu lại lập tức thu hồi ánh mắt của mình, họ càng trực tiếp ở trong lòng nói một câu vừa!
Ai cũng nghĩ không ra, tiết tấu thế này lại là Bùi Uyên gọi người mang tới!
Ừm, phải nói cũng không tính là mang tiết tấu, chỉ là đem sự thật nói ra mà thôi.
Mà hết thảy nguyên do lại còn là đến từ Hàn Tuyển uy hiếp hắn, bởi vậy có thể thấy được người như Bùi Uyên đến cùng có bao nhiêu mang thù, thuộc về loại người điển hình thà rằng ta phụ người trong thiên hạ, cũng không để người trong thiên hạ phụ ta.
Ở sân bay Thanh thị sau khi nhìn tận mắt Đường Ninh lên máy bay, cùng những người công ty tới đưa tiễn chào hỏi,, Hàn Tuyển liền trực tiếp lái xe đi bệnh viện, thậm chí còn mua giỏ hoa quả ở siêu thị lầu dưới bệnh viện, Hàn Tuyển liền thẳng đến khu nội trú bệnh viện mà đi.
Tô Mặc cũng là không có dự liệu được sau khi hắn vào viện Hàn Tuyển sẽ mang theo giỏ hoa quả sang đây xem hắn.
Nhìn thấy bên mặt hắn cười cùng Tô Nhã hàn huyên, giống như là nghĩ đến cái gì Tô Mặc trực tiếp mở miệng liền nói Tô Nhã ra ngoài.
Quả nhiên, Tô Nhã vừa đi, nét mặt của hắn liền bỗng nhiên biến đổi, nơi nào còn có nửa phần cười như trước đó, vừa mở miệng càng là chất độc phun tung tóe, "Loại sự tình này cũng có thể làm được cậu nói xem chiếc xe kia thế nào không chạy nhanh hơn một chút, trực tiếp tông cậu liệt hoặc là đâm chết chứ!"
Đi tới trước phòng bệnh hắn đã từ y tá nghe qua thương thế của Tô Mặc, não chấn động nhẹ lại thêm đùi phải gãy xương, cùng một ít trầy da, nhìn trông nghiêm trọng thực sự căn bản không có gì, dưỡng dưỡng liền tốt.
Đối với Tô Mặc, hắn vốn là ấn tượng không tốt, huống chi hắn(TM) còn vì tiền cùng Hạ Ương làm ra chuyện vô sỉ như vậy, giọng điệu Hàn Tuyển làm sao có thể tốt đây.
Thái độ hắn không tốt, thái độ Tô Mặc cũng không thể tốt hơn chỗ nào, dù sao người hắn cảm thấy áy náy từ đầu đến cuối đều chỉ có một mình Đường Ninh, Hàn Tuyển rõ ràng có bạn gái tốt như chị Đường Ninh còn dây dưa cùng loại nữ nhân cặn bã như Hạ Ương, hắn(HT) có tư cách gì đến trách cứ hắn?
Trong lòng nghĩ như vậy, vừa nghe đến Hàn Tuyển nguyền rủa, ánh mắt Tô Mặc cũng lạnh xuống, "Nếu anh hôm nay đến chỉ là muốn đến trào phúng tôi, vậy xin lỗi, tôi cũng không hoan nghênh, ra ngoài!"
"Hay là nói, anh muốn tôi bây giờ gọi y tá đến, nói anh ác ý đe dọa tôi!"
Không có tầng ngụy trang Tô Mặc không chút nào yếu thế nói như vậy.
"Cậu..."
Hàn Tuyển còn muốn nói, vào lúc mở miệng lại nhớ đến mục đích chủ yếu mình hôm nay tới, lập tức liền nhắm lại mắt bình phục tâm tình của mình, bình tĩnh tỉnh táo hướng Tô Mặc trước mặt, "Tôi hôm nay đến, không vì việc khác, chủ yếu là muốn hỏi cậu một chút, chuyện cậu tính toán sau lưng bị Đường Ninh, Thẩm Dần phát hiện thật chỉ là ngoài ý muốn sao? Tôi từ miệng Đường Ninh biết qua một ít, nhưng không hiểu rõ, cho nên hôm nay tôi xem như cố ý đến nghe ngóng chi tiết ngày đó..."
Vừa nghe đến như vậy, tay Tô Mặc trong nháy mắt liền siết chặt ga giường dưới thân.
Câu liên quan gì đến anh cũng đã gần muốn thốt ra, hắn vậy mà nhẫn nhịn lại, nhìn thấy Hàn Tuyển trước mặt biểu lộ nghiêm túc, mày thiếu niên tóc đen cũng hơi nhíu lại.
"Ý của anh là..."
"Đúng, cậu thật sự ở sau lưng Đường Ninh tính toán hèn hạ như vậy nhưng cậu không cảm thấy cậu cùng Hạ Ương bị người khác phát hiện quá trùng hợp sao?Sao Hạ Ương liền bỗng nhiên tìm tới cậu, sao các người lại vừa vặn bị Đường Ninh tóm gọm?" Hàn Tuyển hướng dẫn từng bước nói.
Nghe hắn nói, chân mày Tô Mặc nhíu chặt hơn, trong đầu càng điên cuồng bắt đầu nhớ lại ngày đó, vừa nghĩ vừa chậm rãi cẩn thận nói với Hàn Tuyển trước mặt.
Nghe xong Tô Mặc nói, Hàn Tuyển trong thời gian ngắn cũng không có tìm ra sơ hở gì nhưng vẫn cảm thấy thật trùng hợp, thực sự quá trùng hợp, bọn họ ở sát vách nói chuyện vậy mà cũng có thể để Đường Ninh nghe không sót một chữ.
Nếu quả như thật hết thảy đều chỉ là trùng hợp vậy thì thôi, nếu như không phải, vậy Thẩm Dần kia so với hắn nghĩ còn nguy hiểm hơn rất nhiều!
Thậm chí hắn đều không biết đối phương tiếp cận Đường Ninh đến cùng là vì cái gì?
Vì tiền?
Có năng lực điều tra đến Tô Mặc cùng Hạ Ương phía sau tính toán, đồng thời vào thời cơ thỏa đáng nhất đem Đường Ninh dẫn tới quán cà phê vắng vẻ kia, mỗi một khâu cũng không cần tài lực chống đỡ.
Nhưng nếu như không phải vì tiền, đó chính là vì Đường Ninh.
Vì Đường Ninh, liền lại càng kỳ quái, hắn thừa nhận Đường Ninh xác thực thật ưu tú, cần phải biết rằng một đêm trước khi Đường Ninh mới cùng hắn chia tay, ngày thứ hai liền cùng Thẩm Dần bỗng dưng xuất hiện ở cùng một chỗ, hai người đến bây giờ cũng bất quá vừa cùng một chỗ một tháng mà thôi hắn(BU) liền đã tình cảm thâm hậu đến có thể vì Đường Ninh mà làm đến thế này?
Cho dù vừa thấy đã yêu cũng không có uy lực lớn như thế chứ?
Nhưng nếu không phải vừa thấy đã yêu, đó chính là Thẩm Dần này nói không chừng từ vừa mới bắt đầu đã hướng về phía Đường Ninh mà đến, đồng thời vào thời điểm cô yếu ớt nhất, thừa lúc vắng mà vào, khả năng ngay cả thân phận hay cái tên Thẩm Dần này đều là giả!
Nghĩ tới đây, mắt Hàn Tuyển hơi sáng lên.
Nhìn Tô Mặc trên giường bệnh vẫn nhìn hắn, Hàn Tuyển híp híp mắt, "Được rồi, tôi đã có phương hướng đại khái, cậu yên tâm, tôi sẽ theo phương hướng này thăm dò, đến lúc đó Thẩm Dần này đến cùng là người hay quỷ, tôi cũng có thể đại khái rõ ràng!"
Cùng lúc đó, Y quốc.
Bùi Uyên nhận điện thoại, nhìn thấy trong hoa viên Đường Ninh cùng "Cha mẹ" hắn cười trò chuyện, bộ dáng cô dưới ánh mặt trời sinh động sáng rỡ trên mặt mang theo ý cười, khóe miệng từ đầu đến cuối không có ý rơi xuống.
"Được, tôi đã biết."
Để điện thoại xuống, trong mắt Bùi Uyên liền lập tức lóe lên một tia ám quang.
Hàn Tuyển quả nhiên không hổ là người có thể cùng Đường Ninh xây dựng nên Ninh Trăn thành công ty lớn như vậy, vậy mà liền như chó ngửi được mùi của hắn, thậm chí cắn lên không thả.
Như vậy sao được đây?
Dù sao hắn nguyên bản là muốn thừa dịp khoảng thời gian cùng Đường Ninh xuất ngoại đem hắn(HT) không ngừng nhảy nhót nhấn xuống dưới, hiện tại cũng bất quá là sớm hành động mà thôi.
Nghĩ như vậy xong, khóe miệng cười của Bùi Uyên liền càng ôn nhu.
Chỉ thấy hắn nâng mâm đựng trái cây trong tay còn chưa đi trên hai bước Đường Ninh liền đã vội vàng đi tới nhận lấy mâm đựng trái cây trong tay hắn, giận trách, "Muốn cầm thứ gì anh nói với em không được sao, nơi này có bậc thang đó, nếu ngã thì làm sao bây giờ?"
"Không sao, nơi này là nhà anh, anh so với em quen thuộc hơn, đúng rồi, vừa nãy mọi người đang nói chuyện gì thế?"
Bùi Uyên cười hỏi, tay cũng nắm tay Đường Ninh ngồi xuống thậm chí còn lục lọi cầm một miếng xoài liền hướng Đường Ninh đút tới.
Đường Ninh đặc biệt tự nhiên tiếp nhận hắn, cười tủm tỉm nói, " Vừa nãy nói chuyện anh khi còn bé đó, nói anh khi còn bé nghiêm túc như ông cụ non, còn có còn có..."
Đường Ninh vui vẻ nói, trời mới biết đây đối với "Cha mẹ" Bùi Uyên đều sắp bị cơ hù đến tay nâng tách hồng trà cũng đều nâng không được.
Bởi vì bọn họ cũng không phải là người râu ria gì, họ chính là chú họ và dì họ của vị sát thần này,, bọn họ xem như là người tương đối thức thời trong nhà họ Bùi, cũng là nhóm đầu tiên chủ động hướng Bùi Uyên nâng cờ trắng đầu hàng, đồng thời co được dãn được, đủ loại quỳ liếm.
Nhưng dù cho như thế bọn họ cũng chưa từng có được chứng kiến vị Sát Thần này cười đến ôn nhu như hôm nay, phải nói từ khi bọn họ theo hắn khi còn bé đến Y quốc liền không thấy hắn cười qua, lần thứ nhất thấy được hắn cười là hắn ngồi lên vị trí gia chủ Bùi gia, đồng thời làm cha hắn tức đến trúng gió, mắt miệng méo nghiêng.
Nụ cười như thế hai lão nhân gia bọn họ liên tục hơn nửa tháng đều có thể làm họ từ trong cơn ác mộng bừng tỉnh, về sau đối xử với vị tân gia chủ Bùi gia này càng là tất cung tất kính, hắn nói đi hướng đông bọn họ tuyệt không đi hướng tây.
Hắn nói bọn họ làm cha mẹ của hắn...
Bọn họ suýt chút run chân đến trực tiếp quỳ xuống, bởi vì bọn họ còn tưởng rằng người này cùng bọn họ âm dương quái khí, kì thực căn bản chính là hiểu rõ hai người bọn họ.
Đợi về sau hỏi rõ ràng hắn là để bọn hắn giả cha mẹ của hắn, bọn họ cũng không có tốt hơn chỗ nào, bởi vì theo bọn họ nghĩ, bọn họ là có bao nhiêu thất đức mới... Phi, có đức ra sao có thể mới có thể có được một đứa con ưu tú như vậy, đang muốn khước từ cuối cùng bị Bùi Uyên nói về sau một mao tiền cũng sẽ không cho bọn họ, thậm chí liền phòng ở hiện tại ở, tài xế, tài sản đều sẽ thu hồi, bọn họ đáng xấu hổ mà khuất phục.
Như thế mới có một màn hôm nay, hơn nữa cũng không chỉ là bọn họ, mấy người Bùi gia chỉ sợ cũng phải lên sân khấu.
Đúng vậy, từ vừa mới bắt đầu Bùi Uyên liền dự định cho Đường Ninh tới gặp chân chính các thân thích của hắn.
Chỉ có thể nói đây quả thật là một quyết định thật mạo hiểm nhưng một phương diện những năm này Bùi gia sớm đã không có mấy năm ra ngoài ánh sáng, huống chi đều là người thân tương đối không được người ngoài biết được, nơi đây lại là Y quốc, chỉ cần Đường Ninh không đi cố ý điều tra, cô liền sẽ không phát hiện, thậm chí cho dù cố ý đi điều tra, hắn cũng đã sớm kêu người quét xong đuôi, căn bản điều tra không ra gì.
Bên này Bùi Uyên còn nói chuyện với Đường Ninh, càng nói, mặt mày của hắn càng nhu hòa, làm chú dì họ sửng sốt một chút, thế là vô thức liền đánh giá đến nữ tử ngồi bên cạnh hắn, chỉ muốn nhìn một chút đến cùng là thần thánh phương nào đánh bại được Sát Thần thế này.
Nhưng sau đó bọn họ lại nghĩ, hiện tại liền đã thành thế này, về sau hai người nếu là kết hôn, Sát Thần này chẳng phải là mỗi ngày đều cười đến không ngậm miệng được, tâm tình tốt, nói không chừng liền tiền tiêu vặt mỗi tháng của bọn họ đều sẽ tăng lên, nghĩ như vậy, hai người này liền lên sức lực, không ngừng ở trước mặt Đường Ninh khen Bùi Uyên.
Lần gặp mặt này ước chừng vào lúc ăn xong bữa tối liền kết thúc, sau khi cùng Bùi Uyên đưa mắt nhìn "Cha mẹ" hắn rời đi, Đường Ninh khẽ nhíu mày.
Ngay lập tức chú ý tới biểu lộ cô, Bùi Uyên lập tức cũng nhíu mày lại, sau đó cười hỏi, "Ấn tượng đầu tiên với cha mẹ anh thế nào?"
"A? Rất tốt..."
Đường Ninh vội trả lời.
"Chỉ là..."
"Sao?"
"Chỉ là bọn họ giống như có chút... Ừm, em nói không ra, có chút là lạ, quan hệ anh cùng cha mẹ có phải có chút không tốt lắm hay không, em nghe bọn họ mặc dù ngoài miệng khen anh, nhưng ánh mắt lại...Có chút lạ lẫm với anh, còn giống như có chút sợ... Đây chỉ là cảm giác của em thôi, chắc cảm giác em không chính xác, anh bỏ qua cho."
Đường Ninh một mặt đơn thuần khuấy vũng nước đục.
Sau đó, bọn người "Cha mẹ" vừa mới về đến nhà còn chưa kịp lỏng trên một hơi liền bị Bùi Uyên thông tri tiền tiêu vặt mấy tháng sau của hai người bọn họ cũng không có, nháy mắt dẫn tới hai tiếng kêu rên.
Nghe nói chú dì họ hạ màn, các thân thích khác của Bùi Uyên càng thêm run lẩy bẩy.
Mà thời điểm Đường Ninh ở Y quốc bên này chơi đến quên cả trời đất, trong nước Hàn Tuyển vẫn đang điều tra Thẩm Dần lai lịch cùng mục đích đâu vào đấy.
Chỉ bất quá hắn cũng còn không điều tra ra thứ gì hữu dụng, nam nhân liền đã bởi vì quyết sách sai lầm mà làm hại Ninh Trăn sẽ phải đền một số tiền lớn, vô cùng có khả năng rơi vào tình cảnh nguy hiểm mắt xích tài chính đứt gãy.
Không chỉ có như thế, ngay cả mẹ Hàn Tuyển luôn luôn ở ở quê nhà cũng bởi vì lên núi đào măng mùa đông, ngoài ý muốn từ trên vách núi rơi xuống, không còn.
Cơ hồ khi biết kẹ Hàn qua đời một cái chớp mắt, Đường Ninh liền đã hỏi 54088, đồng thời được đến việc này cũng không phải là Bùi Uyên ra tay, hoàn toàn là một hồi ngoài ý muốn, lập tức liền thở dài.
Kỳ thật trong cốt truyện mẹ Hàn cũng phát sinh một hồi ngoài ý muốn thế này nhưng lại là một tháng sau.
Biết rõ chuyện ngoài ý muốn này căn bản không có cách nào nói đến chuẩn, cho dù có cốt truyện làm tham khảo Đường Ninh cũng không dám tin hoàn toàn, cho nên trước khi lên máy bay còn cố ý cùng Hàn Tuyển nói hắn có thời gian về quê nhà thăm mẹ, nhân lúc rãnh rổi cho lão nhân gia kiểm tra một chút thân thể, giữ bà ở bên người các loại lời nói, đồng thời khoảng thời gian này cho dù ở nước ngoài cô cũng liên hệ với mẹ Hàn.
Mẹ Hàn không biết chữ, lại sợ Hàn Tuyển mất mặt, cho dù Hàn Tuyển đã trở nên nổi bật, nhiều tiền đến căn bản xài không hết nhưng bà cũng chỉ ở tại quê nhà trong thôn, nói là ở quê nhà thoải mái, người chung quanh cũng đều nhận biết, tính tình lão nhân gia tương đối cố chấp, mặc kệ Đường Ninh cùng Hàn Tuyển đã từng khuyên thế nào bà cũng không nguyện ý chuyển nhà.
Ngược lại là học xong cách dùng di động nhưng cũng giới hạn ở gọi điện thoại, phát phát giọng nói mà thôi.
Bởi vì lo lắng bà sẽ xảy ra chuyện, Đường Ninh khoảng thời gian này mỗi ngày đều sẽ phát giọng nói với bà, thậm chí không chỉ một lần khuyên qua bà nếu như có thể không cần lên núi đào măng, tuổi bà cũng lớn, không an toàn, trong điện thoại mẹ Hàn ngược lại là cùng với cô đáp ứng hảo hảo, thật không nghĩ tới...
Cùng Hàn Tuyển khác nhau, mẹ Hàn là người phụ nữ nông thôn trung thực, bởi vì sơn thôn xa xôi, trong nhà luôn luôn rất trọng nam khinh nữ, bà sinh năm đứa con gái mới sinh ra một đứa con trai là Hàn Tuyển.
Chưa từng nghĩ Hàn Tuyển mới sinh ra không bao lâu, người chồng trung thực của bà liền qua đời, về sau bà quả thực là dựa vào chính mình đem Hàn Tuyển cung cấp lên đại học, ý nghĩa Hàn Tuyển với bà phi thường không giống người khác, có thể nghĩ...
Thấy Đường Ninh khó chịu, 54088 vội vàng mở miệng an ủi, nói là mẹ Hàn bởi vì sinh sáu đứa bé đều không thế nào hảo hảo dưỡng thân thể, lại thêm luôn luôn vất vả, cho dù còn sống cũng còn lại chưa tới nửa năm tuổi thọ, cô không nên buồn như vậy.
Mà lúc này bởi vì công ty rung chuyển, bởi vì giá cổ phiếu ngã xuống, cho dù ở Y quốc Đường Ninh cũng nhất định phải lập tức bay trở về nước.
Đợi cô xử lý công việc công ty liền từ miệng trợ lý của Hàn Tuyển biết được Hàn Tuyển đã liên tục vài ngày cũng không có xuất hiện qua, nghe nói thế Đường Ninh lập tức liền nhíu chặt mày.
Vội vã liền hướng biệt thự của Hàn Tuyển, chỉ tiếc bất luận cô ở bên ngoài gõ cửa gọi điện thoại thế nào đều nghe không được bất kỳ đáp lại nào, dưới tình thế cấp bách, cô trực tiếp gọi người phá cửa biệt thự của Hàn Tuyển, vừa mới đi vào nhìn thấy chính là Hàn Tuyển nằm trong đống lon bia, tiều tụy không chịu nổi, bất tỉnh nhân sự...
Tác giả có lời muốn nói: Hàn Tuyển a, ôi ~~
Hơn 3500 chữ
18/12/2022

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.