Đợi lúc từ vực trở về, lại đi nói chuyện riêng với Cơ Khang, lưu luyến một hồi, Ngân Tiểu Tiểu và Mặc Lão Đại mới khởi hành rời khỏi nhà.
“Hắc Thán, ngươi nói gần đây ta có béo không?” Ngân Tiểu Tiểu buồn bực nhìn thân thể của mình, cảm giác gần đây mình có chút… Tròn vo?
Mặt Mặc Lão Đại không chút thay đổi quét mắt nhìn Ngân Tiểu Tiểu một lần từ trên tới dưới, ừ, quả nhiên ở trong núi du đãng mấy tháng này, Ngân Tiểu Tiểu luôn luôn ghé vào người mình mập lên không chỉ một điểm rưỡi nha, nhưng làm một bầu bạn đủ tư cách, Mặc Lão Đại không đổi sắc tiến hành nghiệp lớn nói dối: “Không, là ảo giác của ngươi.”
“… Thật vậy chăng?”
Mặc Lão Đại kiên định gật đầu: “Đương nhiên là thật! Sao ta có thể lừa ngươi?”
“Vậy thì tốt quá! Thì ra là lỗi giác của ta, ta đã nói rồi, thân thể tiêu chuẩn của xà như ta làm sao có thể béo!” Nghe xong Mặc Lão Đại cam đoan, Ngân Tiểu Tiểu yên tâm, xem ra mập quả nhiên là lỗi giác của mình.
Mặc Lão Đại yên lặng quay đầu đi, ừ, hay là đi tìm đồ ăn đi.
Chờ Ngân Tiểu Tiểu phục hồi tinh thần lại, Mặc Lão Đại đã không thấy tung tích, Ngân Tiểu Tiểu cũng không hoảng, Mặc Lão Đại đích thị là đi tìm đồ ăn, điều này Ngân Tiểu Tiểu rất tin tưởng.
“Ngươi vẫn ở chung với Mặc xà kia sao?” Một thanh âm truyền tới từ bụi cỏ bên cạn Ngân Tiểu Tiểu.
“Ai nha làm ta sợ muốn chết!” Ngân Tiểu Tiểu bị Ngân Tiểu Tứ đột nhiên xuất hiện dọa hoảng sợ, “Tứ ca, ngươi làm gì mà đột nhiên xuất hiện vậy!”
Ngân Tiểu Tứ tuyệt không để ý biểu cảm như thấy quỷ của Ngân Tiểu Tiểu: “Ta không nghĩ ngươi và Mặc xà kia sẽ ở chung lâu như vậy.”
“Nhờ, Tứ ca!” Ngân Tiểu Tiểu nói, “Đừng cứ gọi Mặc xà này Mặc xà kia mãi được không! Người ta có tên thật, nó kêu Mặc Lão Đại!”
Ngân Tiểu Tứ trầm mặc một hồi, thỏa hiệp : “Vậy ngươi vẫn cùng Mặc Lão Đại ở chung sao?”
“Tứ ca, vừa rồi không phải ngươi đều nhìn thấy sao?” Ngân Tiểu Tiểu có chút không kiên nhẫn , “Ngươi đã thấy còn hỏi ta làm cái gì?”
Thần sắc Ngân Tiểu Tứ có chút phức tạp, đột nhiên mở miệng hỏi: “Mười năm trước, có phải ngươi đã nhận thức Mặc Lão Đại rồi không?”
“Mười năm trước?” Ngân Tiểu Tiểu Minh sửng sốt, đột nhiên nhớ tới mười năm trước lúc mình trở về sơn động sau khi gặp Mặc Lão Đại, ở cửa sơn động đụng phải Ngân Tiểu Tứ, “Lần đó ngươi đi theo sau ta?”
“Ta mà biết ngươi đi gặp một Mặc xà thì nhất định sẽ ngăn ở cửa sơn không cho ngươi đo.” Ngân Tiểu Tứ tránh không trả lời câu hỏi của Ngân Tiểu Tiểu, trầm giọng nói.
Ngân Tiểu Tiểu lắc lắc cái đuôi: “Ta và Mặc Lão Đại đã cùng nhau. Tứ ca, ta hi vọng ngươi có thể chúc phúc cho ta.” Dừng, ngữ khí của Ngân Tiểu Tiểu trở nên mất mát, “Ta biết ta khiến các ngươi thương tâm khó chịu, thật ra ta rất xin lỗi. Ngay từ đầu, ta không nghĩ sẽ cùng với Hắc Thán sống chung, nhưng sau này ở với nhau lâu ta phát hiện ta thích Hắc Thán, ta hy vọng có thể ở chung với nó. Thực xin lỗi, khiến các ngươi thất vọng rồi.”
Ngân Tiểu Tứ lẳng lặng nhìn Ngân Tiểu Tiểu một lúc lâu, Ngân Tiểu Tiểu cũng chỉ đứng đó không nói chuyện. Qua một lúc lâu, Ngân Tiểu Tứ xoay người muốn đi, ngay lúc Ngân Tiểu Tứ muốn rời khỏi tầm mắt Ngân Tiểu Tiểu thì Ngân Tiểu Tứ đột nhiên quay đầu lại: “Tiểu Tiểu, ngươi mập lên rất nhiều.”
Ngân Tiểu Tiểu: “…”
Ngân Tiểu Tứ bò về chỗ Lam Tam Tam, vừa bò vừa liên tiếp thở dài, Tiểu Tiểu thật đúng là khiến xà lo lắng! Chọn ai không tốt, cố tình lại chọn Mặc xà. Nhưng mà, Ngân Tiểu Tứ nhớ tới vừa rồi tránh ở trong bụi cỏ nhìn Mặc Lão Đại và Ngân Tiểu Tiểu ở chung, hai xà quả thật chân chính thích đối phương. Thôi, Ngân Tiểu Tứ lại thở dài, nếu chúng nó thật tâm yêu nhau, cho dù ở cùng nhau, theo tính cách của ba ba a cha thì cuối cùng cũng sẽ đồng ý, ai bảo cha hiểu rõ nhất là Tiểu Tiểu, ba ba lại hiểu rõ cha nhất đâu.
Thật ra lúc Ngân Tiểu Tứ tránh ở trong bụi cỏ Mặc Lão Đại đã sớm đã phát hiện, cũng vì vậy nó mới cố ý rời đi đi tìm thức ăn. Khi trở về thấy Ngân Tiểu Tứ còn ở, Mặc Lão Đại lại chờ ở bụi cỏ xa xa trong chốc lát mới kéo con mồi về bên người Ngân Tiểu Tiểu.
Ngân Tiểu Tiểu: “Hắc Thán! Ngươi nói ta không béo đúng không? Ngươi là đồ đại lừa đảo! Đại lừa đảo!”
Mặc Lão Đại: “…” Bây giờ là lúc bối rối vấn đề béo hay không béo sao? !
“Chúng ta nên đến nơi Mặc xà tụ tập.” Mặc Lão Đại ném thức ăn lên mặt đất, không để ý mấy lời “Ngươi là đồ đại lừa đảo” Ngân Tiểu Tiểu nói, chỉ thản nhiên trần thuật một sự thật.
“Ta biết rồi!” Ngân Tiểu Tiểu bĩu môi, bây giờ điều quan trọng không phải là đi nơi Mặc xà tụ tập! Mà là mình cần giảm béo, tiếp tục giảm béo!
“Như vậy rất tốt.” Mặc Lão Đại nhìn Ngân Tiểu Tiểu đang lâm vào bi phẫn, đột nhiên mở miệng nói.
“Tốt?” thanh âm của Ngân Tiểu Tiểu tràn ngập không thể tin, “Đã mập như vậy còn nói tốt? Ta biết rồi, ngươi cố ý khiến ta mập như vậy đúng không! Vừa rồi còn gạt ta, nói ta không mập! Ngươi đồ đại lừa đảo!”
Mặc Lão Đại: “…”
Tiểu Bạch Si ngươi đừng có lặp đi lặp lại mấy từ “Ngươi là đồ đại lừa đảo” được không! Còn có, cái gì gọi là cố ý khiến ngươi mập như vậy? Chính ngươi mỗi ngày ăn uống ngủ ở trên người của ta, nào có chuyện ta bức ngươi! Ta thấy có vẻ sau này ngươi không muốn nằm ở trên người của ta nữa!
Sắc mặt Mặc Lão Đại xanh mét, chỉ tiếc vảy màu đen che dấu tình hình thực tế của Mặc Lão Đại.
“Ta quyết định ! bắt đầu từ giờ cho đến khi tới nơi Mặc xà tụ tập, ta nhất định phải tự mình đi! Ta không muốn tiếp tục nằm úp sấp trên người ngươi ! Hắc Thán, ngươi đừng có hòng bức ta!”
Mặc Lão Đại hừ nhẹ một tiếng, bức ngươi? Ta mong còn không được đâu!
Mấy ngày này Ngân Tiểu Tiểu trôi qua đều thống khổ, mỗi ngày đi a đi, đi a đi, ta nói từ dưới vực trở lại trên núi, Ngân Tiểu Tiểu còn không có tự mình đi xa đến như vậy đâu!
Tuy rằng thực vất vả, nhưng đến khi cách nơi Mặc xà tụ tập không xa, Ngân Tiểu Tiểu thành công gầy xuống, khiến Mặc Lão Đại vui vẻ là nó còn trở nên mạnh khoẻ rất nhiều, càng làm cho Mặc Lão Đại vui vẻ là ——lượng cơm của Ngân Tiểu Tiểu lại tăng. Được rồi, thật ra mục đích của Mặc Lão Đại đúng là khiến Ngân Tiểu Tiểu ăn nhiều khỏe mạnh hơn chứ không phải ngủ nhiều mập lên.
“Hắc Thán Hắc Thán! Ngươi có cảm thấy tâm tình không yên khẩn trương không!” Ngân Tiểu Tiểu ngóng nhìn nơi Mặc xà tụ tập trong chốc lát, quay đầu lại đột nhiên hỏi, trong giọng nói khó nén tò mò.
“… Không có.” Mặc Lão Đại kỳ quái nhìn Ngân Tiểu Tiểu một cái, không yên khẩn trương? Vì sao phải không yên khẩn trương? Nhưng nói lại, Tiểu Bạch Si nhìn còn kích động … Khẩn trương hơn mình?
Ngân Tiểu Tiểu “Cắt” một tiếng, thiệt là, ngay tại lúc này, chẳng lẽ Hắc Thán không nên khẩn trương muốn chết hưng phấn muốn chết sao?
“Lão Đại! Rốt cục ngươi đã trở lại!” Trong khoảng khắc tốt đẹp này, một tiếng thét kinh hãi phá hủy tất cả không khí. Tuy rằng Ngân Tiểu Tiểu biết “Lão Đại” là đang gọi Mặc Lão Đại, nhưng liên tưởng đến hàm ý của từ Lão Đại, Ngân Tiểu Tiểu cứ nhịn không được muốn cười ha ha.
Người tới đương nhiên không phải Mặc Đại Nhất thì còn ai.
“Ta nói, mỗi ngày ngươi đều ở đây chờ Hắc Thán trở về sao?” Ngân Tiểu Tiểu hỏi.
“Cũng không phải mỗi ngày.” Mặc Đại Nhất thấy Mặc Lão Đại không để ý tới mình, đành phải trả lời Ngân Tiểu Tiểu, “Cuộc dự tuyển vị trí tộc trưởng sắp bắt đầu rồi, ta biết mấy ngày nay Lão Đại nhất định sẽ trở về mới đến nơi này chờ.”
Ngân Tiểu Tiểu quét mắt nhìn Mặc Đại Nhất từ trên xuống dưới, thấy thế nào Mặc Đại Nhất này cũng giống như có hứng thú với Hắc Thán nhà mình, nếu không sao chỉ trở về tham dự tuyển chọn gì đó, có cần ngày nào cũng phải chờ ở chỗ này không? Nghĩ đến đây, Ngân Tiểu Tiểu “Hừ” mạnh một tiếng, muốn cướp Hắc Thán từ tay ta? Không có cửa đâu, cũng không có cửa sổ!
Mặc Đại Nhất không hiểu ra sao cả nhìn Ngân Tiểu Tiểu một chút, nhưng cũng không có tâm tư hỏi Ngân Tiểu Tiểu sao lại thế này, chỉ nói với Mặc Lão Đại: “Lão Đại, lần trước ngươi nói đúng, ba mẹ ta quả thật đã nói với ba mẹ ngươi, muốn ngươi và Mặc Đại Nhị kết thành bầu bạn. Lại nói đợi sau khi chọn lựa tộc trưởng xong sẽ công bố chuyện ngươi và Mặc Đại Nhị kết thành bạn lữ trước mặt toàn bộ Mặc xà.” Mặc Đại Nhất nhìn Ngân Tiểu Tiểu ở bên cạnh nghe mình nói chuyện, “Xem ra ba mẹ ngươi tuyệt không đồng ý ngươi và một ngân xà kết thành bầu bạn nên chuẩn bị tiên hạ thủ vi cường .”
Mặc Lão Đại nghe lời này, thần sắc lập tức âm trầm, lộ ra biểu cảm tựa tiếu phi tiếu: “Đại Nhất, chẳng lẽ ngươi không phát hiện ta có gì biến hóa sao?” Chỉ ném một câu này, Mặc Lão Đại không mở miệng nữa.
Mặc Đại Nhất nghi ngờ nhìn Mặc Lão Đại một chút, vừa nhìn liền phát hiện không đúng chỗ nào, bỗng dưng, Mặc Đại Nhất mở to hai mắt nhìn, thanh âm cũng cất cao: “Lão Đại, thân thể của ngươi sao lại đen như thế?”
Mặc Lão Đại vẫn không lên tiếng.
Mặc Đại Nhất vừa hỏi xong lại nghĩ tới một cái khả năng, thanh âm lại đề cao hơn nữa: “Chẳng lẽ ngươi ăn…”
Mặc Lão Đại quất cái đuôi lên, ngăn lời Mặc Đại Nhất muốn nói ra khỏi miệng.
Mặc Đại Nhất lập tức ngậm miệng lại nhìn về phía Ngân Tiểu Tiểu, thấy vẻ mặt Ngân Tiểu Tiểu mê mang: “Ăn? Ăn cái gì?”
Mặc Đại Nhất lộ ra nụ cười khô cằn: “Không, không có gì, ta nói lầm rồi.” Sau đó bật người dùng ánh mắt ý bảo Mặc Lão Đại “Nó không biết?”
Mặc Lão Đại gật gật đầu.
Mặc Đại Nhất tiếp tục dùng ánh mắt bảo “Ăn mấy gốc?”
Mặc Lão Đại dùng ánh mắt trả lời “Bảy gốc.”
Ngân Tiểu Tiểu nổi giận: “Hai người các ngươi dùng ánh mắt trao đổi cái gì đó? Hả? Ta xem không hiểu cũng đừng tưởng ta bị mù!”
Mặc Lão Đại, Mặc Đại Nhất: “…”
“Khụ khụ.” Mặc Đại Nhất che dấu tính ho hai cái, “Nói như vậy, ta xem vị trí tộc trưởng nhất định là của ngươi. Còn ba mẹ ta và ba mẹ ngươi bên kia…”
Mặc Lão Đại thản nhiên nói với Mặc Đại Nhất: “Người mạnh là vua.”.
||||| Truyện đề cử: Thiên Tài Tiên Đạo |||||
Mặc Đại Nhất sửng sốt, tiện đà lộ nở nụ cười: “Đúng vậy đúng vậy, Lão Đại ngươi nói rất đúng.”
Ngân Tiểu Tiểu khinh bỉ nhìn chằm chằm Mặc Đại Nhất: “Cười thực đáng khinh!”
Mặc Đại Nhất: “…”