Khi những người Viking ào ra khỏi thuyền và chạy qua bãi cát, một đợt cung tên bất ngờ xé toạc bầu trời lao về phía họ. Sigurðr rất giỏi quan sát: cậu đã phát hiện ra một mũi tên mang mối nguy hiểm đặc biệt. Cậu đã sẵn sàng tránh khỏi đường bay của nó nhưng rồi nhận ra nếu cậu làm thế, mũi tên sẽ đâm vào người đứng sau cậu.
Einarr.
Và thế là cậu không tránh.
Mũi tên xuyên qua lớp áo da trên ngực cậu, cậu thét lên đau đớn rồi ngã xuống đất, những ngón tay bấu chặt lấy cuống tên.
Sau chút bất ngờ đầu tiên, những người Viking dần lấy lại thế thượng phong và dân làng trở thành mồi ngon cho những kẻ tấn công, như mọi khi. Nhưng trận chiến không còn liên quan gì đến Einarr Einarsson hay Sigurðr Sigurðsson nữa, họ đã quay trở lại bờ biển. Mũi tên cắm sâu vào ngực của Sigurðr, ngập tới ngọn, và không thể rút ra mà không xé toạc vết thương.
Sigurðr biết điều này. Cậu rất sợ nhưng vẫn cố thu hết can đảm kể cả khi cậu cảm thấy ánh mắt Einarr nhìn mình như băng bám trên những mái chèo hờ hững. "Einarr?"
"Ừ."
"Tôi sắp chết rồi."
"Cậu sẽ không chết đâu."
"Hãy nhớ đến tôi."
"Sao tôi có thể quên một người ngốc đến nỗi tin rằng cậu ta sắp chết vì một vết thương phần mềm chứ?" Einarr đáp lại.
"Einarr?"
"Cái gì?"
"Có một điều tôi muốn nói với anh."
"Với một người sắp chết thì cậu nói hơi nhiều đấy."
"Không," Sigurðr khăng khăng tiếp tục. "Ég elska"
Einarr ngắt lời cậu. "Mấy trò lắp bắp này làm cậu cứ như đàn bà ấy. Cố giữ sức đi."
Nét mặt của Einarr cho Sigurðr biết cuộc tranh luận đến đây là chấm dứt, vì thế cậu nhắm mắt lại và để người bạn đưa mình lên lại trên thuyền dài. Ở đó Einarr đã cắt bỏ những phần da xung quanh mũi tên và Sigurðr cứ liên tục rú lên đau đớn với mỗi nhát dao. Khi vết thương bị khoét đủ sâu, Einarr dùng một cái kẹp gắp đầu mũi tên ra và cầm nó lên để Sigurðr, sắp bất tỉnh đến nơi, có thể thấy những sợi thịt đang bám chặt lấy nó.
"Svan hẳn đã chăm cậu rất tốt," Einarr nói, "chỗ gần tim cậu có mỡ bám đấy."
Trong suốt chuyến đi về nhà, Einarr thường xuyên thay băng và kiểm tra xem vết thương của Sigurðr có bị nhiễm trùng không nhưng có vẻ như nếu chưa đỡ hơn thì ít ra nó cũng không nặng thêm. Gần như trước khi Sigurðr kịp nhận ra, cậu thấy mình tỉnh lại, trước mặt là Svanhildr đang cầm một bát xúp hành tỏi tây.
"Đồ nóng sẽ rất tốt cho cậu đấy," cô nói.
"Tôi có thể đi mà. Một người đàn ông ốm yếu ở lại nhà của một phụ nữ đang mang bầu thì chẳng hay gì đâu."
Cô có vẻ buồn cười trước câu nói ấy. "Cậu cũng là người trong nhà cả mà, và chúng tôi sẽ không nghe bất cứ điều gì tương tự như vậy nữa đâu."
"Nhưng em bé..."
"Uống nào. Nếu ngửi được mùi hành ở vết thương của cậu, tôi có thể biết được nội tạng cậu có bị tổn thương hay không."
Trong suốt những ngày tiếp theo, Einarr và Bragi luôn cầu khấn nữ thần chữa trị, và Svanhildr vẫn tiếp tục chăm sóc vết thương của Sigurðr. Thầy pháp địa phương đã ban phước cho một loạt cổ ngữ Rune khắc lên xương cá voi để đổi lấy một trong những rương châu báu quý giá nhất của Einarr và rải xương quanh chiếc ghế băng nơi Sigurðr ngủ.
Việc ấy có vẻ có tác dụng: vết thương của Sigurðr không còn mùi hành. Việc đầu tiên cậu làm, khi chắc rằng cậu sẽ sống, là tiến thẳng tới xưởng để đục một lỗ xuyên qua một chiếc xương trị bệnh. Cái này, cậu đem đưa cho Svanhildr.
"Tôi sẽ cảm thấy rất vinh hạnh," cậu nói, "nếu cô luồn cái này vào cùng những viên đá trên chuỗi vòng cổ. Cô không bắt buộc phải làm thế đâu, nhưng mà..."
Cô ngắt lời cậu bằng việc quàng tay qua cổ cậu, và gật đầu lia lịa.
Việc phục hồi cũng không dễ dàng gì. Sigurðr vẫn chưa thể giơ tay lên thoải mái và thỉnh thoảng cậu vẫn phải chịu những cơn đau nhói bất ngờ, cậu cũng nhanh chóng chán cái cảnh được chăm sóc thái quá rồi. Cậu cùng Einarr hoàn thành công việc mới nhất của anh: một chiếc thuyền dự định đưa Bragi đi câu cá ở vịnh. Cậu đã quyết tâm sơn vẽ toàn bộ con thuyền; dù việc trang trí thực sự không cần thiết. Nhưng cậu thấy rất vui khi lại được cảm nhận cây cọ trong tay mình. Công việc kéo dài đằng đẵng, nhưng Einarr chẳng mảy may phàn nàn về sự chậm chạp của bạn mình.
Svanhildr thai nghén cũng không vất vả lắm, dù tuổi tác của cô không thực sự phù hợp với việc mạo hiểm này. Khi cô đến lúc vượt cạn, Bragi bé nhỏ đã chạy đi mời các bà mụ trong khi hai người đàn ông ở lại an ủi cô. Một cậu bé nữa, khỏe mạnh xinh xắn được đặt tên là Friðleifr, nhanh chóng trở thành thành viên mới trong gia đình.
Khi chắc chắn hai mẹ con đã mẹ tròn con vuông, những người đàn ông quyết định uống mừng may mắn. Thậm chí cả Bragi cũng được cho phép thức khuya và được chuốc vài cốc bia đặc, vì cậu giờ đã phải trông một đứa em, cha cậu thấy rằng đã đến lúc cho cậu uống như một người đàn ông.
Căn phòng được thắp sáng bởi cái lò sưởi dài và những chiếc đèn mỡ cá voi, Einarr cười khi người bạn - giờ, anh tự hào nhấn mạnh, người bạn trưởng thành của anh - loạng choạng đổ ập lên băng ghế kiêm giường ngủ của cậu. "Không, vẫn chưa hẳn là một người đàn ông," anh đùa, trong khi Sigurðr hét lên rằng bia sẽ làm ngực Bragi mọc lông, hay ít nhất lưỡi cậu cũng sẽ mọc lông vào sáng hôm sau.
Chỉ vài phút sau cậu đã ngáy khò khò và Einarr, cảm thấy thỏa mãn khi cả vợ và cậu con mới sinh của mình đều đã chìm vào giấc ngủ, liền quay lại xưởng gỗ. Anh trở vào nhà với một cái túi và ném nó về phía Sigurðr; bên trong rất nhiều nấm khô. "Giờ chúng ta có thể thực sự ăn mừng được rồi. Thần thánh luôn mỉm cười với chúng ta."
Mỗi người ăn một ít berserkjasveppur - Sigurðr không thích món này nhưng cũng ăn một chút vì không muốn từ chối bạn mình điều gì - trước khi Einarr đổ chỗ còn lại vào chảo bia trên bếp lò. "Chúng ta sẽ đun chỗ còn lại. Không ngon lắm, nhưng tác dụng của nó thì..."
Họ uống đến tận khuya, Einarr cố gắng miêu tả vẻ đẹp của những hình ảnh đang tự do bay lượn xung quanh mình, còn Sigurðr cười phá lên trước những nỗ lực của anh. Thỉnh thoảng Svanhildr bối rối ngẩng đầu lên trước những câu nhận xét của Sigurðr, nhưng lại ngủ tiếp mà không nói một lời nào. Hai người đàn ông uống cho đến tận khi bát nấm đã sạch bách, rồi ăn nốt chỗ vụn nấm lép nhép sót lại ở đáy bát.
"Cậu thật tốt khi tặng Svanhildr miếng xương cá voi cổ ngữ để đeo vào vòng cổ của cô ấy," Einarr lè nhè nói. "Tôi nghĩ là mình sẽ luôn nhớ tới việc đó."
"Cô ấy đã chăm sóc tôi," Sigurðr nói. "Anh cũng thế."
"Đã đến lúc cô ấy cần một vật của cậu để đeo quanh cổ rồi."
"Tôi quý cô ấy," Sigurðr nói.
"Tôi biết."
"Bragi," Sigurðr nói thêm. "Bragi, tôi cũng quý cậu bé nữa."
"Tôi có một thứ dành cho cậu." Einarr lại đi vào trong xưởng, và lần này anh quay lại với cái đầu mũi tên đã cắm vào ngực Sigurðr. Anh ngồi phịch xuống, sát Sigurðr hơn trước. "Đưa cái vòng cổ của cậu cho tôi."
"Tôi không biết..." Sigurðr thầm thì. "Tôi không nghĩ anh lại để ý đến nó."
"Tôi để ý nó ngay từ đầu rồi, nhưng tôi đã nhớ lại khi rút cái này" - anh giơ đầu mũi tên ra - "khỏi ngực cậu."
Sigurðr lôi sợi dây da ra, và khi nó đã ở trong tay Einarr, anh xoắn nó lại và nói, "Nó vẫn y như cái ngày tôi dùng nó để buộc Sigurðsnautr."
Sigurðr nhìn chằm chằm vào đống lửa, không dám nhìn bạn mình, trong khi Einarr luồn đầu mũi tên vào sợi dây. Rồi anh đưa cho Sigurðr.
Sigurðr định với lấy nó, nhưng rồi đổi ý và cúi đầu xuống một chút. Einarr hơi do dự, rồi choàng cái vòng cổ qua đầu Sigurðr. Sigurðr có thể cảm nhận bàn tay anh cọ vào tóc cậu, có lẽ thậm chí còn lướt qua cả gáy cậu nữa. Sau bao nhiêu năm tưởng tượng những ngón tay của Einarr ở đó, giờ chúng thực sự đã ở đó rồi.
Họ bất động trong vài giây, mắt nhìn thẳng vào nhau.
Sigurðr rướn lên trước một chút, và Einarr không lùi lại. Họ thật gần nhau. Sigurðr đằng hắng, cảm thấy họng nghẹn lại vì bia sôi và nấm, rồi giọng cậu lạc đi khi thốt ra những từ cậu đã đợi suốt bao nhiêu năm để nói ra. "Ég elska þig."
Mắt Einarr hơi nheo lại, nhưng ngoài đó ra, nét mặt anh không hề thay đổi.
Sigurðr rướn lại gần hơn chút nữa. Và Einarr vẫn không lùi lại. Thế là Sigurðr lấn tới, áp miệng mình lên miệng Einarr, và hôn anh.
Einarr không phản ứng gì. Sigurðr coi đó là dấu hiệu chấp nhận bèn hôn cuồng nhiệt hơn.
Rồi Sigurðr thấy Einarr giật lùi lại, theo sau là một cú đập mạnh vào thái dương cậu. Cú đấm làm cậu văng khỏi ghế và chỉ kịp ngước mắt lên để thấy Einarr lao về trước, chân vung mạnh. Cú đá trúng mạng sườn của Sigurðr và rút hết không khí ra khỏi phổi cậu. Dùng cánh tay cầm kiếm, Einarr đấm thẳng vào giữa bụng của Sigurðr, và cứ đấm liên tục thế. Những đợt tấn công mù quáng, điên cuồng loạn xạ, hầu hết những cú đấm đều trượt.