Chúng Ta Thích Nhau Nhưng Không Nói

Chương 31:




Thật ra lúc đầu Vũ Quân chưa biết đến sự có mặt của hai người bạn mà Lập Tân nhắc đến là ai, cho tới khi hai người kia xuất hiện, anh khá bất ngờ. Vì nếu em họ Ngọc Sương xin đi theo thì miễn cưỡng cho phép đi, nhưng lại dẫn thêm người con gái kia
Vũ Quân kéo cả cô em họ và thằng bạn ra nói chuyện, mục đích là để hỏi tại sao lại dẫn Tú Như đi theo, sẽ khiến cho cả anh và cô ta đều khó xử
“Có sao đâu, chỉ là đi chơi chung thôi mà”, An Ngọc Sương trấn an anh họ của mình
“Nhớ kĩ lời của em đó, đừng để cho mọi người cảm thấy khó chịu về hành động của em”, anh không mấy thiện cảm buông lời cảnh cáo dành cho Ngọc Sương
“Em biết rồi”, cô ta yếu đuối đưa mắt nhìn Lập Tân, bắt sóng được ý đồ của Ngọc Sương, anh mới gật gật đầu, tiến lên nói với bạn của mình
“Em ấy chỉ là đang muốn mọi người được vui vẻ cũng là sai sao. Cậu đó, bớt khó tính lại đi”
“Ha, cậu thì biết cái gì?”, Vũ Quân chả buồn nói nữa đi về phía đám bạn đang đứng
Tú Như là người tình cũ ngày xưa của Vũ Quân. Lúc ấy, không hiểu chuyện gì mà họ mới làm quen nhau được vài tháng thì đã chấm dứt mối nhân duyên này
Lúc lên trên xe Ngọc Sương lại còn cố tình đùn đẩy Tú Như ngồi sát bên Vũ Quân khiến anh cảm thấy khó xử và chán ghét. Vũ Quân đã hết tình cảm với cô ta từ lâu rồi, cũng không hẳn là hết. Có lẽ là không có một chút tình cảm gì, chỉ là nhầm sự mến mộ thành nó thôi, nói chung khá phức tạp
Bấy giờ mặt Phi Vũ như muốn nôn ra, Diễm Tiên phát giác chạy ra xa
“Cậu ổn chứ, có cần dừng xe lại nghỉ ngơi chút không”, vài người bạn quan tâm hỏi
Diễm Tiên kéo nhận thức về, chạy lại chỗ cô bạn của mình, vuốt lưng cho cô
Phi Vũ bảo người rằng không cần lo lắng, cứ cho xe chạy đi, nhanh tới nơi là cô sẽ ổn lại thôi
Vũ Quân ngồi phía dưới nghe được cuộc nói chuyện của mọi người ở trên, anh liền nhận thấy thời cơ tới, mở chiếc cặp đeo vai lấy ra một lọ dầu. Sau đó là rời bỏ chỗ của mình trong sự ngạc nhiên của Tú Như và Ngọc Sương, tiến về phía của Phi Vũ
Đột nhiên cô cảm nhận được một uy lực mạnh mẽ đang lao về phía mình, nhấc bỗng cơ thể của cô lên đùi, thành công đặt trọn cô vào lòng
“Cái gì vậy, cậu làm gì vậy mau bỏ tôi xuống”, đưa mắt ngó nhìn xung quanh thấy mọi người đang nhìn cô và anh ngơ ngác
Vì thế với tâm trạng hơi khó chịu, xen lẫn không cam tâm, cô hằn giọng nói
“Cái tư thế quái quỷ gì thế này”
Ai nấy có mặt trong đó đều há hốc mồm, mắt chữ A mồm chữ O nhìn về phía hai người đang dan díu, cọ xát nhau
Dĩ nhiên là anh mặc kệ tất cả không nghe lời cô. Rồi lấy lọ dấu thủ sẵn trong tay ra đưa gần lên mũi cho cô hít thở
Phi Vũ đang mệt nên cũng không phản kháng gì nhiều, chỉ nằm im chịu trận, dần dần cơ thể cô không còn động đậy hay dẫy dụa nữa. Mùi thơm của dầu từ từ len lỏi vào trong khoang mũi của cô, sau đó lên tới óc, cô thả lỏng cơ thể mình ra. Đầu cũng cảm thấy thư giãn hơn, lại còn được nằm trong tư thế thoải mái nữa chứ. Trong trường hợp này, sao cô chống cự lại được
“Anh…anh họ, sao anh dám làm thế”, Ngọc Sương không tin nổi nhìn anh mình nói
“Thì sao?”, đưa ánh mắt sắc bén không có chút cảm xúc dư thừa nào nhìn về phía Ngọc Sương làm cho cô ta câm nín lại, nhận ra mình đi hơi quá. Anh họ ghét nhất là người khác xen vào hay có ý kiến với chuyện anh ta đang làm
Sau đó Vũ Quân tiếp tục làm công việc của mình, đặt bên đầu Phi Vũ tựa nhẹ lên vai và để cô ngồi vắt chân ngang qua cơ đùi cứng cáp của mình
Cứ thế làm dịu đi sự choáng váng của cô
Diễm Tiên ban đầu còn hơi bỡ ngỡ, nhưng sau đó lại thấy vui cho bạn của mình. Ngồi kế bên nhìn mà mê say cùng với gương mặt cười mãn nguyện, Diễm Tiên cảm thấy bức tranh này quá đỗi hoàn hảo, sống tới đây thôi là đủ rồi

Một lúc sau, khi mọi thứ đã yên ắng trở lại, không còn những ánh hoài nghi nữa, anh mới ghé sát vào lỗ tai cô thì thầm, “Xin lỗi nhé, để cậu làm bia đỡ đạn rồi”
Đang chợp mắt thì nghe thấy câu nói nhỏ nhẹ bên tai, cô thắc mắc hỏi anh tại sao lại xin lỗi mình thì nhận được câu trả lời là kế bên anh là cô người yêu cũ. Phi Vũ nghe xong thì nguôi đi phần nào cơn giận mà anh gây ra do thói tự ý hành động mà không hỏi trước ý kiến cô, gây ra những chuyện oái oăm
Cảm xúc sau đó lại được chuyển hóa thành sự hợp tác, vì sau khi cô biết người con gái làm anh tổn thương đến mức không dám thích phụ nữ nữa thì đã trở nên rất cảm thông với hoàn cảnh của anh. Đồng thời cũng thầm chê trách sự kém tinh tế của cô em họ này
Sau đó lại thêm một câu thì thào trầm đục nữa rơi vào tai cô, “Cảm ơn cậu”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.