Edit: Xanh Lá
“Ma Hoàng đã là Thần Bóng Tối, vậy đại lục ánh sáng này liền không chào đón ngươi.” Đường Khanh lạnh mặt, ý trong lời nói cực kỳ rõ ràng, ngươi mẹ nó đến từ nơi nào thì về lại nơi đó đi!
Nhưng Ma Hoàng lại tỏ vẻ ủy khuất nói: “Lâm Lâm ở nơi nào, ta liền ở nơi đó. Nói đến đây, Lâm Lâm có cảm thấy được không, sự thống khổ trong người nàng lúc trước do bị bóng tối xâm nhập, đã biến mất không thấy rồi.”
Hắn vừa nói vậy, Đường Khanh mới nhận ra, mình quả thật không còn cảm thấy sự thống khổ lúc trước nữa.
“Nàng xem, những gì Thần Ánh Sáng có thể cho nàng, ta cũng đều cho nàng được. Thậm chí, ta còn có thể cho nàng nhiều hơn. Cùng là thờ phụng, chi bằng đổi một đối tượng khác, thế nào?”
Gương mặt yêu nghiệt như thế, cùng lời nói mê hoặc nhân tâm bậc này, Đường Khanh cuối cùng cũng hiểu rõ vì sao Thánh Nữ ban đầu lại phản bội, nếu không phải cô có hệ thống làm ưu thế ở đây, nói không chừng hiện tại cũng đã quy phục.
“Ngươi đang vũ nhục ta.”
“Sao lại là ta vũ nhục nàng chứ, ta yêu nàng còn không kịp.”
Mặt Đường Khanh đầy lạnh nhạt, như nghe được trò cười gì, cô lạnh giọng nói: “Ma Hoàng, có ai từng nói với ngươi chưa, truyện cười của ngươi một chút cũng không buồn cười.”
Ma Hoàng nhéo nhéo khuôn mặt nhỏ của cô, cười tủm tỉm nói: “Người từng nói qua lời này đều đã chết, chẳng qua ta lại không nỡ để nàng chết chút nào.” Nói xong, hắn còn không quên tự đẩy mạnh tiêu thụ: “Nàng xem, ta đối xử với nàng tốt biết mấy.”
Đường Khanh đập bay tay hắn, trong lòng lại tức đến muốn mắng Thần Ánh Sáng, thời điểm này ‘mn’ nên tới thì không tới, xứng đáng người hắn thích bị người ta giết hại!
Người nào đó giận chó đánh mèo trút hết tức giận vào Thần Ánh Sáng, vừa mới phát hỏa xong, nháy mắt tiếp theo đã thấy Ma Hoàng gần ngay trước mắt khẽ nhíu mày, tiếp theo thực thể ngưng tụ từ bóng tối bắt đầu dần dần tan đi.
“Ai nha, xem ra không thể ở lại đây nữa. Lâm Lâm, chúng ta lần sau gặp lại.” Nói xong, Ma Hoàng còn không quên hôn một cái nữa lên mặt cô.
Đường Khanh nhìn Ma Hoàng đột nhiên biến mất, trong lòng có chút chột dạ, “Thống Thống, Ma Hoàng đột nhiên biến mất, có phải là vì vừa rồi ta mắng Thần Ánh Sáng, bị hắn phát hiện hay không?”. Đọc 𝙩r𝘂𝔂ện ch𝘂ẩn không q𝘂ảng cáo ⩵ 𝖳RÙM𝖳R𝑈YỆ 𝙉.𝗩𝙉 ⩵
Hệ thống: “Ngươi mắng hắn cái gì?”
“Ta nói lúc hắn nên tới lại không tới, xứng đáng người hắn thích bị giết hại.” Vừa mới nói xong, chỉ cảm thấy một ánh mắt đột nhiên quét tới, tiếp theo Thần lực Ánh Sáng không ngờ lại dày đặc hơn.
Hệ thống cũng không biết nên nói gì, tiếp theo lại nghe được giọng nói như muốn khóc của ký chủ.
“Xong rồi xong rồi, hắn nhất định đã biết.”
“Vì sao nói như vậy?”
“Ta mẹ nó cảm nhận được thần lực trong cơ thể lại nhiều hơn.”
Hệ thống:……
Làm hệ thống lâu như vậy, hắn cảm thấy mình ngay từ đầu đã không quá hiểu mấy nam chính này.
“Yên tâm đi, nếu đã không giáng tội, vậy hẳn sẽ không có việc gì.”
Hệ thống an ủi ít nhiều cũng có chút tác dụng, Đường Khanh hít vào một hơi, lúc này mới bình tĩnh xuống.
Thời gian một ngày trôi rất nhanh, đợi khi mọi người dừng lại, đã phát hiện Thánh Nữ lúc trước còn cực kỳ suy yếu, lúc này thế mà lại có Thần lực Ánh Sáng mạnh hơn. Sau sự kinh ngạc ngắn ngủi, mọi người liền bình tĩnh như ban đầu, rốt cuộc cũng là người được Thần Ánh Sáng ưu ái, bọn họ không so được.
Thành chủ Diêu Thành sau khi biết được tin tức đã sớm tới nghênh đón ở cửa thành, nhưng còn chưa đợi ông ta nói chút lời nịnh nọt, liền bị Đường Khanh lạnh giọng ngắt lời: “Tập trung tất cả người nhiễm bệnh lại.”
“Vị này hắn chính là Thánh Nữ đại nhân, tôi……”
Thành chủ dài dòng như vậy, Đường Khanh không nhịn được nhíu mày, “Lời ta nói ra, không muốn phải lặp lại lần nữa.”
Nghe vậy, thành chủ không khỏi rùng mình một cái, Thánh Nữ không vui đối với đám người thường bọn họ mà nói, vẫn là cực kỳ đáng sợ.
“Vâng vâng vâng, tôi lập tức đi làm.”
Mông ngựa không chạm tới được, chẳng qua thành chủ cũng không nhụt chí, sau khi cô chữa xong cho những dân thường nhiễm bệnh kia, ông ta lập tức dâng ra tòa nhà xa hoa nhất bên trong thành.
“Thánh Nữ đại nhân, đây là căn nhà tốt nhất Diêu Thành, nếu ngài còn gì phân phó, xin cứ mau chóng phân phó. Đúng rồi, nước thánh mà trưởng kỵ sĩ đại nhân yêu cầu, chúng tôi đã chuẩn bị xong, Thánh Nữ đại nhân có thể tắm bất cứ lúc nào.”
Diêu Thành lớn hơn trấn nhỏ lúc trước không ít, dân chúng bị lây nhiễm cũng đông hơn rất nhiều, pháp thuật chữa trị của cô mới dùng một chút, bóng tối khổng lồ đã xâm nhập toàn thân, nếu không phải đã quen chịu đựng các loại khó chịu qua nhiều năm, hẳn lúc này cô đã muốn lăn lộn ra đất rồi.
Cho nên, cô cũng lười nói lời vô nghĩa với loại người như thành chủ này, trực tiếp cho kỵ sĩ mời ông ta ra ngoài.
Nước thánh ở Diêu Thành hữu hạn, cũng không được nhiều như trong Hoàng thành để cô có thể trực tiếp ngâm mình trong bể tắm nội cung, chẳng qua hiện tại cô cũng không chê loại việc nhỏ như dùng chậu tắm này, bây giờ việc nhanh chóng đuổi bóng tối trong cơ thể đi mới là chính sự.
Bởi vì có ví dụ lúc trước, nên sau khi Đường Khanh ngâm mình trong nước thánh, liền lần nữa cầu nguyện.
Lần này ngược lại không xảy ra sự cố như lúc trước, tất cả bóng tối đều bị Thần Ánh Sáng tinh lọc sạch sẽ, chẳng qua, ánh mắt đáng chết kia vẫn còn đó như cũ, thậm chí còn trắng trợn hơn lần trước rất nhiều.
Mắt thấy nước này cũng đã sắp lạnh, nhưng ánh mắt kia vẫn không chịu thu hồi, Đường Khanh tức đến mức muốn mở miệng mắng chửi người, chẳng qua cuối cùng cô vẫn nuốt xuống tất cả thô tục, kia chính là Thần Ánh Sáng, cô đã đắc tội Ma Hoàng, nếu lại đắc tội Thần Ánh Sáng, vậy cô liền khỏi mong sống yên ổn trên thế giới này.
Cắn chặt răng, cô dứt khoát đứng dậy, dù sao nước lạnh thì sinh bệnh vẫn là mình, về phần cặp mắt kia, thích nhìn thì nhìn, dù sao cô cũng không mất đi miếng thịt nào cả!
Ngay trong chớp mắt cô đứng lên kia, ánh mắt đó rốt cuộc cũng thu về.
Đường Khanh thở phào nhẹ nhõm một hơi, hôm nay đã mệt mỏi cả ngày, cô ngay cả động cũng không muốn động, nằm trên giường mềm mại liền trực tiếp ngủ thiếp đi.
Ngày hôm sau.
Cô thần thanh khí sảng lười biếng duỗi cái eo lười trên giường, tiếp theo mới lưu luyến bò dậy.
Qua một đêm, Thành chủ Diêu Thành đã sớm truyền ra chuyện Thánh Nữ tới biên cảnh, cho nên lúc này bên trong Diêu thành đã có thêm không ít nhân vật trọng yếu.
Đường Khanh nhìn mấy pháp sư áo bào trắng đột nhiên xuất hiện, đây đều là các giáo chủ của Quang Minh Giáo. Các giáo chủ được phân bố ở các thành trì khác nhau, có thể tới nhiều như vậy, xem ra giáo chủ của mấy thành trì xung quanh đều đã tới.
“Thánh Nữ đại nhân.”
Trong Quang Minh Giáo, ngoại trừ Giáo Hoàng, cấp bậc của Thánh Nữ là lớn nhất, nên sau khi bọn họ thấy Thánh Nữ, thái độ đều cung kính cực kỳ, thậm chí còn có mấy ánh mắt kích động.
Đường Khanh hơi gật đầu, cũng không dư thừa vô nghĩa mà nói thẳng: “Tình huống hiện tại như thế nào?”
“Như Thánh Nữ chứng kiến, mười thành trì biên cảnh, toàn bộ đều đã bị lây nhiễm ở các mức khác nhau, mấy người chúng tôi còn chưa đến nỗi, nhưng có vài vị giáo chủ…… sợ là không quá lạc quan.”
“Những thành trì nào bị lây nhiễm nghiêm trọng nhất?”
“Thủy Thành, Yến thành, còn có Sơ Vân Thành, trong đó lây nhiễm nghiêm trọng nhất là Sơ Vân Thành, gần như là không còn người sống.” Nói xong lời cuối cùng, giáo chủ cầm đầu thở dài, “Ngay cả Quang Minh Giáo ở Sơ Vân Thành, cũng đều đã bị phá hủy.”
Đường Khanh nhíu mày, Sơ Vân Thành chỉ e đã trở thành căn cứ địa của Ma tộc, muốn qua đó chỉ e cũng là chịu chết, nghĩ một chút, cô hỏi: “Cách Sơ Vân Thành gần nhất là Yến Thành hay Thủy Thành?”
“Thủy Thành và Yến Thành đều cách Sơ Vân Thành một khoảng như nhau, chẳng qua xung quanh Thủy Thành đều là nước, nói đến đây, Thủy Thành là nơi đầu tiên bị ác linh xâm nhập, chẳng qua bởi vì vị trí đặc thù của nó, nên đến bây giờ vẫn có thể miễn cưỡng chống chịu.”
Lúc này, hệ thống đột nhiên lên tiếng, “Khanh Khanh, đi Thủy Thành trước.”