Bị Bắt Trở Thành Nữ Vai Ác Tiểu Kiều Thê

Chương 44:




Editor: thanhbinhnhac
【Hệ thống phế vật: Chúc mừng ký chủ, bởi vì ký chủ cùng hệ thống thế giới độ dung hợp đã đạt tới 90%, chỉ cần ký chủ kế tiếp mỗi ngày không gián đoạn cùng Khương Thác mỗi ngày nói một câu ' tôi yêu cậu ', khi ký chủ tốt nghiệp đại học, độ dung hợp đạt tới trăm phần trăm, từ đây ký chủ sẽ không hề bị hệ thống hạn chế. Trong lúc đó nếu Khương Thác chủ động cùng ký chủ ly biệt, chia tay, xin ký chủ yêu cầu thay đổi nhân vật, một lần nữa tìm nhân vật có liên hệ lớn nhất cùng hệ thống thế giới, sinh ra giao thoa, kéo dài đến khi ký chủ tốt nghiệp đại học.】
Tô Tiêm Tiêm nghe hệ thống dong dong dài dài một đoạn, nói ngắn gọn chính là uy hiếp cô, từ giờ trở đi phải mỗi ngày cùng Khương Thác tiến hành nói câu yêu cậu, nói cách khác hiện tại cô cần thiết phải nói ra lời tỏ tình, sau đó cùng Khương Thác ở bên nhau.
Tô Tiêm Tiêm cầm tay bó hoa, nhìn trước mặt Khương Thác, có lẽ đối với Khương Thác tới nói thời gian đã trải qua nửa năm, mà đối với cô mà nói, bất quá chỉ là một cái chớp mắt.
【Hệ thống∶ Xin ký chủ mau chóng đáp lại Khương Thác, hệ thống kiểm tra đo lường, Khương Thác tâm tình đang phập phồng, ấm áp nhắc nhở ký chủ, đương lúc ký chủ cùng hệ thống thế giới độ dung hợp đạt tới 90%, hơi vô ý liền sẽ phát sinh bắn ngược, mong ký chủ cẩn thận ra quyết định.】
Ở trong cốt truyện nguyên tác, nữ chủ là trực tiếp ở phần giữa cốt truyện mới xuất hiện, nhưng là cô cùng Khương Thác hiện tại cử đi học đại học, chính là nơi nữ chủ học.
Nữ chủ là tiểu bạch hoa tiêu chuẩn là ánh mặt trời nhỏ kiên nghị, khẳng định so với Khương Thác sẽ dễ trêu chọc một ít.
Mà hệ thống nhắc nhở Tô Tiêm Tiêm, nói Khương Thác có khả năng sẽ chủ động ly biệt tách ra, cũng ở trong lòng cô gieo hạt giống, cảm thấy mặc dù là sự tình tới bước này rồi, cũng chung quy là trò đùa, nữ vai ác dù là cô hay thiên địa cũng không thể nắm giữ.
Khương Thác đương nhiên không phải diều, không một sợi dây nào có thể bắt lấy nàng kéo vào trong tay.
“Khương Khương, chúng ta tốt nghiệp rồi, chúng ta ở cùng một năm qua, tôi có chút lời nghẹn trong lòng rất lâu, nhưng hôm nay tôi không thể không nói từ khi chuyển trường tới nay, những lúc ở chung cùng cậu tôi đều khắc vào tim, vứt không được, ngồi cùng bàn từ lâu đến nay như vậy, tôi phát hiện trong lòng tôi phân lượng của cậu càng ngày càng lớn."
Tô Tiêm Tiêm: "Ban đầu tôi cho rằng cậu lạnh lùng khó có thể tiếp cận, nhưng ở chung lâu rồi mới phát hiện, đó là lớp vỏ cứng cáp bao lấy sự nhu mềm bên trong, một chạm vào liền cảm nhận được, cậu ôn nhu cẩn thận chiếu cố cảm xúc tôi, làm việc nghiêm túc cẩn trọng phụ đạo tôi học tập, tôi thuận miệng nói câu vui đùa, cậu đều sẽ nghiêm túc đối đãi, như thế nào sẽ có người như cậu thoạt nhìn thông minh đến cực điểm, nhưng lại có lúc ngây ngốc đâu. Như thế nào sẽ có người tốt như cậu, xuất hiện ở bên cạnh tôi……”
Tô Tiêm Tiêm nói nói, phát hiện chính mình đều có chút nghẹn ngào, cũng không phải muốn rơi lệ, mà là phát hiện chính mình đều nói lời thật tình trong lòng.
Ngẫu nhiên xuyên qua đến hệ thống thế giới, cùng Khương Thác ở chung lâu như vậy, nàng như sự may mắn mà cô gặp được như ánh sao cứu rỗi cô.
Nữ vai ác Khương Thác tương lai lại đáng sợ như thế nào, nhưng mà hiện tại Khương Thác là chân thành mà đáng yêu, bổ khuyết nội tâm cô cô tịch nhiều năm ở nguyên thế giới.
Tô Tiêm Tiêm đem hoa hồng trong tay nâng lên, một đôi mắt hạnh hiếm thấy sự nghiêm túc, chậm rãi đi về phía trước hai bước, nâng đầu, từ trong mắt Khương Thác cô nhìn thấy chỉ có ảnh ngược chính mình.
Cảm giác như đang trong mơ, muốn thanh tỉnh lại làm người khó có thể thanh tỉnh.
“Khương Thác, mình thích cậu thật lâu, có thể cùng mình ở bên nhau sao?”
Tô Tiêm Tiêm nói xong câu đó lúc sau, chung quanh đều bị ngọt không được, nhóm cẩu độc thân ngao ngao kêu, ồn ào.
Khương Thác lông mi hơi hơi liễm, có rất nhỏ run run, lòng bàn tay bị mồ hôi tẩm ướt, nắm thành quyền.
Tóc đuôi ngựa giờ phút này không còn trương đường giống ngày thường, khí thế áp người một đầu như vậy, mà xuất hiện tư thái thần phục, hơi hơi cúi đầu, tóc mái ở trên trán bay bay, nhìn Tô Tiêm Tiêm trong mắt muôn vàn tinh quang.
Môi mỏng khẽ nhúc nhích "Được.”
Một chữ ' Được ' nhàn nhạt, tiếp nhận hoa hồng trong tay Tô Tiêm Tiêm.
Sau đó Khương Thác hai vành tai đỏ bừng, vươn ra một tay, nhẹ nhàng vuốt ve mặt Tô Tiêm Tiêm, sau đó chậm rãi cúi đầu.
Hai người khoảng cách càng ngày càng gần, chung quanh tiếng ồn ào dần dần nhỏ xuống, mọi người đều ngừng thở, như đoán trước được sắp phát sinh một màn gì.
Tô Tiêm Tiêm hai mắt trừng lớn, nhìn mặt Khương Thác cùng cô càng ngày càng gần.
Nhìn đến khuôn mặt Khương Thác phóng đại, hai mắt nàng cũng đã nhắm lại.
Tô Tiêm Tiêm theo bản năng đóng chặt hai mắt, lông mi khẩn trương run run rẩy, hơi hơi nhón lên mũi chân.
Đôi môi lành lạnh của Khương Thác liền chạm vào trên môi Tô Tiêm Tiêm.
Sau đó dùng khe khẽ nói nhỏ như than nhẹ nói một câu, “Mình chờ đợi ngày này, đã đợi thật lâu, đối với mình mà nói hôm nay cậu làm mình rất hạnh phúc.”
Giờ khắc này, Tô Tiêm Tiêm cảm thấy lỗ tai thanh tịnh dị thường nghe không đến âm thanh bên ngoài, xúc cảm trên môi được phóng đại vô số lần, cùng so sánh với lần hôn nhau ngoài ý muốn ở phòng thiết bị, nụ hôn này khó có thể khiến người ta không động tâm.
Giống một bàn tay mềm nhẹ, bắt lấy tâm cậu, không nhẹ không nặng nắm, lập đến gãi đúng chỗ ngứa, là toàn thân lực chú ý của cậu chỉ chú ý đến nó, tim đập thình thịch, máu toàn thân vì nó mà động, toàn vì nó mà lưu.
Khương Thác hôn không mạnh không nhẹ.
Thật mạnh hôn một chút rồi lại nhẹ nhàng rời đi.
Tô Tiêm Tiêm lập tức quay đầu đi. Che giấu hơi thở gấp gáp của bản thân.
Mà ngón tay trái cô đột nhiên có xúc cảm hơi lạnh.
Tô Tiêm Tiêm theo bản năng quay đầu xem, nhìn đến Khương Thác đã đem hoa hồng đặt tới một bên, từ trong túi lấy ra một cặp nhẫn, đem nhẫn mang vào trên ngón áp út trên tay trái cô.
Chỉ thấy Khương Thác biểu tình quản lý cực hảo, chỉ có đôi tai đỏ bừng phản ánh vẻ mặt nàng, nhấp môi, “Đây là đáp lễ, đừng hiểu lầm.”
Tô Tiêm Tiêm nhìn đến Khương Thác bộ dáng này, trong lòng đột nhiên thở dài nhẹ nhõm một hơi.
Còn hảo Khương Thác vẫn là Khương Thác kia, vẫn là ngạo kiều như xưa.
Hiện trường tỏ tình kết thúc, từ bạn bè thành người yêu, các bạn học ăn cẩu lương no cũng liền từng người tan.
Tô Tiêm Tiêm bị Khương Thác lôi đi, Khương Thác tay ôm hoa hồng, Tô Tiêm Tiêm quay đầu đi xem, cái đóng ở đây thì sao, dù sao cũng phải có người dọn dẹp đi.
Quay đầu phát hiện Tô Liên vẻ mặt không tình nguyện, lại cực kỳ thành thật khom lưng, cầm cây chổi quét quét gom cánh hoa, còn có những ngọn nến.
Tô Liên không có hướng cô xin giúp đỡ, không có giả trang đáng thương, cũng không có ủy khuất, xem ra như tự nguyện làm.
Cô bất quá quay đầu nửa phút, Khương Thác liền nhíu nhíu mày, như bất mãn Tô Tiêm Tiêm đem ánh mắt đặt ở trên người Tô Liên, cưỡng chế ôm lấy vai Tô Tiêm Tiêm, đem người kéo lại đây, hai người thân mật khăng khít.
“Là cô ấy chủ động muốn làm, mình không có bức bách cô ấy, chuyện quá khứ đã qua mình không truy cứu, nhưng là tính từ hiện tại, mình sẽ không để cô ấy cùng cậu có nửa phần quan hệ.”
Tô Tiêm Tiêm nghe Khương Thác nói, nghe không hiểu ra sao.
Chẳng lẽ nữa năm này, Tô Liên lại nơi nào chọc tới Khương Thác rồi?
Được rồi, cô ba phần vài lần nhắc nhở Tô Liên, Tô Liên là không chịu ghi nhớ, kia cũng coi như tự mình chuốc lấy cực khổ, không cần đáng thương.
Chụp xong ảnh tốt nghiệp lúc sau, Khương Thác cùng Tô Tiêm Tiêm đơn độc chụp mấy tấm ảnh cùng nhau.
Quản gia liền tới đón Tô Tiêm Tiêm trở về.
Khương Thác cùng Tô Tiêm Tiêm cùng nhau tới biệt thự, ánh mắt nàng nhìn cô giống như là dính mật, xem Tô Tiêm Tiêm có chút ngượng ngùng, theo bản năng muốn chạy trốn tránh, vì thế tùy tiện tìm cái cớ, liền đi về trước đợi.
Không nghĩ tới lại bị Khương Thác bắt được tay.
Khương Thác ánh mắt trắng ra mà rõ ràng.
Cô phi thường hy vọng chính mình xem không hiểu.
Nàng cao ngạo như là một con mèo, nhưng Tô Tiêm Tiêm cảm thấy, cô tổng có thể từ trong ánh mắt nàng nhìn ra vẻ rụt rè.
Tựa như hiện tại, Tô Tiêm Tiêm nhón chân, nhanh nhẹn ở khóe môi nàng hôn một cái, Khương Thác tai liền chậm rãi biến hồng, buông ra tay, tuy rằng không tình nguyện, nhưng được hống hảo, để cô rời đi.
Phòng cùng một năm trước đây không có gì khác nhau, cô nằm ở trên giường lớn quen thuộc, dây thần kinh căng chặt lúc này mới thả lỏng một chút.
“Nửa năm cốt truyện dù sao cũng phải cho tôi hiểu biết đi, nửa năm đều đã xảy ra cái gì?”
【Hệ thống∶ Xin lỗi ký chủ, tuyến thời gian cũ là không có biện pháp phục hồi, bởi vì ký chủ có thể nhảy tuyến thời gian là do nhiệm vụ của ký chủ, cùng với sự cân bằng của thế giới không có uy hiếp. Hệ thống cũng trói định bên người ngài, tôi cũng không biết phát sinh sự tình gì.】
Tô Tiêm Tiêm trở mình, nói như vậy, chính là không có chuyện gì quan trọng.
Thời điểm Tô Tiêm Tiêm nhảy tuyến thời gian, cũng đã là cả ngày không ngủ, hôm nay lại là cả ngày, thân thể mệt không chịu được, không bao lâu liền đã ngủ, chờ thời điểm tỉnh lại trời đã tối rồi, xuống lầu chuẩn bị đi ăn cơm chiều.
Nhìn đến quản gia đang đợi cô, nghi hoặc hỏi một câu, “Tô Liên như thế nào chưa về?”
Quản gia trong ánh mắt cũng hàm chứa một tia nghi hoặc, không biết Tô Tiêm Tiêm vì cái gì sẽ hỏi như vậy, nhưng vẫn là cứ theo lẽ thường trả lời, “Thưa cô, Tô Liên đã dọn ra ngoài rồi.”
Tô Tiêm Tiêm gật gật đầu, cũng không nghĩ nhiều, xem ra Tô Liên vẫn rất giữ chữ tín, tốt nghiệp chính mình dọn đi ra ngoài, cô vốn dĩ cũng không muốn vẫn luôn nuôi cô ta.
Tô Tiêm Tiêm không phải đặc biệt bẻ người, từ nhỏ không có dựa vào, cô đã chịu quá nhiều chuyện không như ý, cho nên tâm thái thực hảo.
Nếu cốt truyện như vậy, kia cô coi như nhặt được mỹ nhân làm bạn gái, chờ Khương Thác chán, cô tìm lối ra khác.
Đối nhân xử thế bảy phần thiện ý, giữ lại cho mình ba phần tự tin, vẫn luôn là nguyên tắc xử sự của cô, vốn chính là thế giới giả thuyết, hảo cảm không phải là thích, thích không phải là yêu, an cư lạc nghiệp, sinh tồn mới là quan trọng.
Tô Tiêm Tiêm rõ ràng, cô hết thảy, đều là vì hảo hảo tồn tại ở thế giới này.
Vì thế mỗi một ngày kế tiếp, Tô Tiêm Tiêm đều dính theo nàng, mỗi ngày gắn bó keo sơn, buổi sáng một câu ' Tôi yêu cậu '.
Hai người vốn dĩ chính là cử đi học, Tô Tiêm Tiêm chờ đến trúng tuyển đại học, bởi vì cô nhưng chưa quên Phương Tinh Tinh.
Phương Tinh Tinh nhận được thư thông báo trúng tuyển, còn cùng Khương Thác chung một trường học, hận không thể đi khắp hang cùng ngõ hẻm, làm cho tất cả mọi người biết.
Tô Tiêm Tiêm trực tiếp bảo hệ thống copy video lúc trước Phương Tinh Tinh đẩy Khương Thác thiếu chút nữa rớt xuống vách núi, cùng băng ghi hình Phương Tinh Tinh đi đến nhà nữ sinh nhảy lầu kia, giao cho quản gia, làm quản gia xử lý việc này.
Vì thế Phương Tinh Tinh bởi vì đã phạm tội ở lứa tuổi vị thành niên, trực tiếp bị đuổi học, cả nhà xám xịt chuyển nhà, nửa đêm rời đi, không cho bất luận kẻ nào biết.
Liền pháo hôi không tính là vai phụ chính là như bị giải quyết như vậy.
Đắc ý kiêu ngạo cùng xám xịt rời đi thật là hình thành tiên minh đối lập.
Tô Tiêm Tiêm ngồi ở nhà ăn uống cà phê, cùng Khương Thác hẹn hò, nhìn đến tin nhắn quản gia phát tới, vừa lòng cong cong môi.
Cô chính là muốn cho Phương Tinh Tinh đắc ý lúc sau, lại rơi vào vực sâu vô tận.
Mà Khương Thác hơi hơi dẩu miệng “Đang xem gì vậy?”
Cô thu hồi di động, bình tĩnh uống một ngụm cà phê, “Việc nhỏ mà thôi. Đúng rồi, mình xem hoàn cảnh trường học, có ký túc xá, tuy rằng có chút đắt, mình đã đặt cho hai người chúng ta mỗi người một phòng, ký túc xá hoàn cảnh cũng không tệ lắm, tuy rằng có chút nóng, nhưng là thực thanh tịnh, cậu hẳn sẽ thích.”
“Không phải có phòng cho hai người sao?”
Tô Tiêm Tiêm bị cà phê sặc đến “Hai người?”
Khương Thác có chút mặt đỏ quay đầu đi “Đừng nghĩ nhiều, ý mình là hai người có thể tiện nghi một ít.”
Tô Tiêm Tiêm hoài nghi nhìn Khương Thác: “Cậu còn cần tính toán về điểm này? Tiêu chút tiền cho bạn gái chính mình có gì không ổn? Huống chi tiền của mình nhiều đến tiêu không hết, từ giờ trở đi, cậu phụ trách xinh đẹp như hoa, mình phụ trách kiếm tiền, đây thẻ đen nè, cậu tùy tiện dùng.”
Tô Tiêm Tiêm từ trong túi lấy ra một tấm thẻ đen hạng VIP đầy quyền lực, đẩy đến trước mặt Khương Thác.
Tô Tiêm Tiêm nhìn nàng sau khi nghe xong những lời cô nói, thực nghiêm túc cúi đầu trầm tư, nhìn tấm thẻ cô vừa đẩy qua.
Sau đó cực kỳ nghiêm túc ngẩng đầu, cặp mắt phượng nhìn chằm chằm cô chậm rãi nói, “Mình không tính toán ở lúc đang học đại học lại tạm nghỉ sinh con, sau lần ngoài ý muốn đó mình nghiêm túc suy xét qua, mình cảm thấy độ tuổi chúng ta, thời gian một năm sau khi tốt nghiệp vừa vặn tốt.”
Cà phê trong miệng cô lập tức được trở về với nền đất thân thương.
Cái gì ngoài ý muốn? Sao phải sinh em bé? Thế giới luyến ái não còn có giả thiết kỳ quái gì đây, là cô bỏ sót chỗ nào nên không biết sao?
Tác giả có chuyện nói:
Tô Tiêm Tiêm∶ Tô tổng có thẻ đen, Tô tổng bá đạo nhưng Tô tổng yêu cô.
Khương Thác∶ Cậu ấy thật sự rất yêu tôi.
Truyện chỉ được đăng tại wattpad.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.