Buổi sáng tỷ tỷ còn ngủ, ta không đành lòng đánh thức nàng, lặng lẽ đứng dậy ra sau nhà chặt trúc để đan giỏ. Đệ đệ hành động cũng rất nhẹ nhàng, đem chăn gối thu dọn rồi cất kỹ, trước tiên đi ra viện lấy thức ăn cho gà, sau đó mới nhẹ nhàng quay lại phòng bếp làm bữa sáng. Ta đem gậy trúc mới chặt được đem tới trước phòng, ngồi ở trên chiếc ghế cũ chẻ trúc.
Ngoài phòng truyền đến tiếng người tranh cãi ầm ĩ, dĩ nhiên là mấy tá điền của Triệu gia, đồng loạt mà xông vào, nhìn thấy ta ngồi ở ngoài cửa, lớn tiếng nói: "Kiều đại tỷ, Triệu gia lệnh chúng ta tới đón đệ đệ của nhà cô, mau gọi hắn đi ra theo chúng ta về."
Ta nhíu mày buông dao trong tay, hỏi các nàng: "Triệu gia rốt cuộc là có ý gì?"
Môt nữ nhân nói: "Lệnh đệ là đồng dưỡng phu của Triệu gia, lần này hắn không cùng gia chủ nói một tiếng, không để ý tới quy củ chạy về nhà. Cố chủ nhân có nghĩa, bảo chúng ta thỉnh hắn trở về!"
"Đệ đệ của ta ngày đó tới Triệu gia, nói là muốn làm phu lang. Hiện giờ bọn họ muốn bỏ đệ đệ ta lấy một công tử gia đình trong sạch, vậy còn trở về làm gì?"
"Tỷ tỷ nói gì vậy! Hảo hảo nhà vợ không cần, chẳng lẽ muốn đệ đệ không minh bạch ở lại trong nhà có thể sao?'
"Không ở nhà mẹ đẻ, đi đến Triệu gia làm nô tài cho tiểu thư cùng phu lang làm nô tài sao! Chúng ta khi đó là nhận tiền nhà nàng, nhưng đệ đệ của ta mấy năm nay hầu hạ các nàng cũng đã đủ để trả! Triệu gia muốn cái gì liền nói một lần rõ ràng, ta sẽ không để cho đệ đệ không minh bạch đến nhà người khác!'
Một nữ nhân nhảy vọt lên nói: "Tỷ tỷ thật hồ đồ! lệnh đệ là người của Triệu gia người nào không biết. Tỷ tỷ hiện giờ như vậy làm người ta phải nói sa đây? Khiến cho Triệu gia nổi giận, thật sự không cần đệ đệ của ngươi. Để xem hắn về sau sống thế nào!"
"Ngươi nhỏ giọng chút!" Mấy người càng nói càng lớn tiếng, đệ đệ sợ là sớm nghe được, cũng may không có đi ra. Ta lại sợ các nàng đánh thức tỷ tỷ, hạ giọng nói với các nàng: "Đó là chuyện nhà chúng ta. Triệu gia đã có tâm vậy kêu chính các nàng đến. Hiện tại ta sẽ không để cho các ngươi mang đệ đệ đi. Các ngươi tự mình trở về đi!"
Có lẽ mấy người đó không nghĩ ta có thái độ này, hoặc là nghĩ ta tuổi còn nhỏ có thể khi dễ, ồn ào muốn xông vào phòng tìm đệ đệ. Bên cửa đột nhiên vang đến tiếng nói thanh lệ, tỷ tỷ ánh mắt mơ hồ tựa vào cửa, mị mắt nhìn quét giữa sân một cái, nhẹ giọng nói: "Ồn ào cái gì? Ta là tỷ tỷ của bọn nhỏ, có lời gì tiến vào rồi nói."
Có lẽ không dự đoán được trong phòng còn có một vị "Đại nhân" xinh đẹp như vậy, bọn họ không khỏi ngẩn ngơ. Tỷ tỷ hơi ngáp một cái, xoay người phân phó đệ đệ ở sau nàng: "Tiểu đệ, sớm có khách ngoài ý muốn. Phiền đệ đi pha mấy bát canh đường. Tỷ đi rửa mặt sau lại đến nói chuyện với bọn họ.'
"Hảo." Đệ đệ quay về phòng bếp một lần nữa bắc bếp. Ta nhìn mấy người kia liếc mắt một cái, đi đầu trở về phòng, mấy người kia theo vào sau. Đợi đệ đệ đem canh đường đã nấu ra, tỷ tỷ mới rửa mặt xong trở lại nhà chính ngồi xuống. Nàng chọn mi cười cười: "Các vị tỷ tỷ đường xa mà đến. Chúng ta không có gì chiêu đãi, thình ngồi xuống uống bát canh đường giải khát vậy."
Mấy phụ nhân liếc mắt lẫn nhau một cái, thấy tỷ tỷ khách khí, nghiêm mặt ngồi xuống. Tỷ tỷ dùng cái thìa nhẹ nhàng phiết nhiệt khí trong chén, chậm rãi ăn trứng đường. Nàng ăn cái gì cũng luôn chậm rãi, sẽ không há miệng ta, lại càng không phát ra thô lỗ thanh âm. Bớt thời giờ nhìn mấy người đang xem nàng, cười nói: "Ăn a!"
Nàng nói tiếng này giống như tức lại như không, tựa tiếu phi tiếu, ngay cả ta cũng không chịu được mà ngây người. Kỳ thực nàng cũng không làm ra vẻ, khi cùng ta ăn cơm cũng như vậy, có khi ta vẫn nhìn nàng mà không động đũa, nàng sẽ ngẩng đầu lên thúc dục một câu như vậy, cũng không có ngụ ý gì khác. Những người kia rõ ràng xấu hổ, kinh dị, trong lòng ta không thoải mái, trừng mắt cảnh cáo các nàng một cái. Các nàng hiểu ra, quả thực bắt đầu ăn đừng thủy.
Tỷ tỷ lúc này mới cười nói: "Vừa rồi ta đã muốn nghe được, Triệu gia mệnh mấy người tới đón tiểu đệ của ta trở về. Xin hỏi trừ bỏ việc này, Triệu gia còn có... nói qua những thứ khác hay không? Tỷ như, sau khi đón trở về an trí đệ đệ như thế nào, hoặc là đón về không được, các nàng tính toán xử lý như thế nào?"
Tỷ tỷ nói chuyện hòa khí như vậy, các nàng uống canh đường thật sự không tốt ồn ào nên nhỏ giọng nói: "Cái này thật sự chưa nói. Chẳng qua lệnh đệ sớm là người của Triệu gia. Dù là không làm được phu lang, cũng là người bện cạnh Triệu tiểu thư. Các người không cho hắn trở về, triệu gia không đến thỉnh trở về như thế nào được? Thanh danh lệnh đệ sẽ khó nghe! Nếu tìm nhà tốt cũng khó ------"
"Keng" một tiếng, tỷ tỷ dùng thìa đập vào cạnh bát, thấy không ai nói chuyện, cười nói: "Lời của tỷ tỷ sai rồi! Thứ nhất, mọi người đều biết, tiệu đệ của ta đây lấy thân phận phu lang vào Triệu gia. Hiện giờ đệ đệ trở về là bởi vì Triệu tiểu thư muốn lấy người khác vứt bỏ cám bã. Đệ đệ trở về nhà mẹ đẻ có gì sai nào? Nếu có người chẳng phân biệt được thị phi, thấy Triệu gia thế đại mà miệng đầy nhàn thoại, tự chúng ta không cần để ý. Thứ hai, Triệu gia không đến thỉnh, nhà chúng ta tự có khí độ đem hôn sự từ bỏ, chính là tiểu đệ ở nhà nàng nhiều năm, trừ bỏ cơm nước, đệ đệ cũng lao động nên được thù lao. Xin các nàng cấp ra một con số hợp lý, ta sẽ nhanh chóng cùng các nàng nói chuyện rõ ràng. Thứ ba, tiểu đệ nhà ta cần tao (Chăm chỉ) thiện lương, phẩm hạnh đoan chính, biết cách quản gia. Kiều gia thôn ta có tốt như nhân muốn lấy, không nhọc Triệu gia lo lắng, lại càng không phiền các vị lo lắng."
Tỷ tỷ rất ít dùng cách như vậy nói chuyện, các nàng rõ ràng bị chặn miệng. Trong lòng ta ẩn ẩn có kiệu ngạo. Nàng vốn là lấy lý do nhiều như vậy, thật sự muốn lý luận, ai nói được qua nàng?
Một nữ nhân lớn tuổi chút buông bát, cười trừ: "Tỷ tỷ nói lời này cũng thật có lý, chính là -----------"
"Các vị không cảm thấy bị mạo phạm là tốt rồi, tiểu đệ nhà ta nấu canh đường cũng không tệ lắm đi. Nếu không thêm một chén nữa đi? Về phần Triệu gia sự, nếu mấy người nguyện ý đem những lời của ta mang về, ta thiệt tình cảm tạ các vị. Nếu không muốn, xin mời các nàng có vấn đề gì tự mình đến nói với ta, ta sẽ cùng các nàng giao đãi cho rõ rang."
Mấy phụ nhân bị nói cho ngượng ngùng mở miệng. Tỷ tỷ cười nhìn về phía ta nói: Tiểu Song, lúc trước muội nói phải sớm đi làm đất. Chúng ta đây không lưu mấy vị tỷ tỷ ở lại ăn cơm. Ta uống thêm một chén canh đường, muội thay tỷ tiễn các nàng đi."
"Vâng." Ta xoay người nhìn về phía các nàng. Mấy người phụ nhân cũng xấu hổ, buông bát rời đi. Tỷ tỷ miễn cưỡng chống đầu dựa trên bàn. Đệ đệ đem bữa sáng bưng ra, chúng ta ngồi một chỗ ăn cơm. Đệ đệ khó được mở miệng trước, nhỏ giọng nói: "Quan tỷ tỷ thực biết ăn nói, nhanh mồm nhanh miệng..."
Tỷ tỷ khoát tay cười nói: "Cái này tính cái gì? Tỷ là lười cùng các nàng nói. Nếu không tỷ nhất định nói khiến cho các nàng đã quên hôm nay là tới làm gì."
... Đệ đệ chậm rãi và cơm, cúi đầu. Trong lòng ta bất đắc dĩ cũng không biết nói, chỉ nói thật: "Đệ đệ, đệ không cần lo lắng. Đệ không muốn quay về Triệu gia sẽ không quay về. Đệ muốn đi về tỷ cho đệ đường đường chính chính quay về."
"Tỷ tỷ ------" Đệ đệ đột nhiên để đũa xuống, gục đầu xuống bàn khóc nức nở. Ta luống cuống vỗ vai nó, không nói được gì để an ủi. Tỷ tỷ thấy chúng ta như vậy, giận dữ nói: "Hôm nay khóc về sau không thương tâm nữa. Mấy đứa vẫn là trẻ con. Tiểu đệ, chuyện của đệ có tỷ tỷ lo đâu. Đệ cả đời này vẫn còn quá sớm, thuyền đến cầu tự nhiên thẳng. Không cần mơ hồ lựa chọn cùng ưu tâm."
***
Việc này tạm thời qua đi, ruộng đất không cần chăm sóc ngay, ta đem tiểu Hắc thả cho nó ở trong viện tự do ăn cỏ. Nghĩ nghĩ lại đem hai con thỏ béo trong từ trong đống đất bắt ra ngoài, thả tới trước mặt tỷ tỷ ch nàng chơi đùa.
Đổ đầy nước vào vại, tiện thể lấy những nông cụ hư hỏng lấy ra sửa sang. Tỷ tỷ ngồi trên ghế băng ở bên cạnh ngồi xem ta làm, không ngừng cười than: "Tiểu Song, muội không cần có khả năng như vậy ssao? Muội làm cho tỷ tỷ làm sao đây? Tỷ nếu là nam nhân, không đem muội lấy về nhà tỷ liền đi mua miếng đậu phụ về đâm đầu chết."
... Ta không nói gì, cái này vốn là việc của nữ tử, cần gì khen ngợi. Nàng để cho còn thỏ ngồi trên chân sưởi ấm, lại đem lồng sưởi đưa cho ta, đợi ta dừng tay trực tiếp nhét vào trong lồng ngực, mẹnh lệnh nói: "Mau sưởi ấm, tay đều bị đông lạnh!"
"Tỷ tỷ, ta có việc làm, không lạnh."
Nàng liếc mắt ta một cái, lại nheo mắt cười, lộ ra mấy chiếc răng nanh trắng bóng: "Tiểu Song, muội là muốn nói, tỷ sở dĩ lạnh là bởi vì tỷ không làm gì sao?"
Ta ngốc không thể đối đáp, đành phải nói thật: "Việc này không cần tỷ tỷ làm."
Nàng quỷ dị nhìn ta vài lần, đột nhiên vô lực nhìn trời thở dài: "Tiểu song, biểu tình thản nhiên của muội, lời nói chân thành của muội, muội yên lặng gánh vác ---------- Muội có biết hay không, muội đôi khi suất sắc làm cho người ta muốn phó thác chung thân a!"
Thật không......